Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Những ngày đó, Tùng vẫn giữ thái độ xa cách. Anh trở với những cuộc hẹn hò chóng vánh, những lý do bận rộn thuyết phục. Tôi nhận , đang cố tình né tránh , né tránh những cuộc chuyện nghiêm túc về tương lai. Mối quan hệ của chúng giống như một sợi dây đàn quá căng, chỉ chờ một lực tác động nhỏ là sẽ đứt đoạn.
Bạn bè bắt đầu nhận sự đổi. Linh, đám cưới của cô , thường xuyên gọi điện hỏi han. Cô : “Mai, dạo em ? Thấy em cứ lơ đãng thế nào . Có chuyện gì với Tùng ?”.
Tôi chỉ mỉm nhẹ, giọng bình thản đến lạ: “Không gì Linh. Em đang bận chút chuyện gia đình”. Tôi kể cho Linh về những rạn nứt trong mối quan hệ của và Tùng. Tôi bất cứ ai thương hại , phán xét .
Tôi bắt đầu dành thời gian cho những việc khác. Tôi làm, về nhà, và dành phần lớn thời gian rảnh rỗi để chuẩn cho một sự kiện quan trọng. Một sự kiện mà ấp ủ từ lâu, một sự kiện mà sẽ đổi cuộc đời , nhưng theo cái cách mà Tùng vẫn tưởng tượng.
Tôi tìm kiếm các mẫu váy cưới, cho , mà cho một khác. Tôi liên hệ với các nhà cung cấp dịch vụ tiệc cưới, lên danh sách khách mời, chọn địa điểm. Tất cả đều diễn một cách thầm lặng, sự góp mặt của Tùng. Anh quá bận rộn với những cuộc vui riêng, quá vô tâm để nhận những gì đang diễn xung quanh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bo-hoa-cuoi-cua-em/chuong-3.html.]
Một buổi tối, khi đang màn hình máy tính, duyệt qua những bức ảnh về một địa điểm tổ chức tiệc cưới ngoài trời lãng mạn, Tùng bất ngờ gọi điện thoại. Giọng vẻ hối , xen lẫn chút bất cần: “Em , xin . Dạo bận quá. Tối nay ăn nhé, bù đắp cho em”.
Tôi im lặng một lát. Tôi màn hình máy tính, những hình ảnh đẽ của một lễ cưới trong mơ. Tôi tự hỏi, liệu bao giờ thực sự mơ về một lễ cưới như thế với ? Hay đó chỉ là những lời hứa hão huyền, những câu gió bay?
Tôi trả lời, giọng vẫn giữ vẻ bình thản: “Tối nay em bận Tùng. Em hẹn”.
Anh vẻ bất ngờ, nhưng nhanh chóng lấy vẻ tự nhiên: “Ồ, hả? Tiếc ghê. Vậy khi nào em rảnh? Anh chuyện nghiêm túc với em”.
Nói chuyện nghiêm túc? Tôi bật thầm. Anh bao giờ nghiêm túc ? Tôi đáp: “Để xem Tùng. Em cũng khi nào rảnh. Em đang nhiều việc lo”.
Cúp máy, màn hình máy tính một nữa. Địa điểm tổ chức tiệc cưới thật . Tôi thầm nghĩ, chú rể của buổi tiệc , chắc chắn sẽ bao giờ là mà Tùng đang nghĩ đến. Tôi nghĩ đến Linh, từng với cô : “Linh , chú rể mà em đang nhắc đến, chú rể của đám cưới , chắc chắn là em đang nghĩ ”. Linh khó hiểu, nhưng chỉ mỉm , giải thích gì thêm.