CHƯƠNG 57
Tối hôm đó, Kim Phụng khỏi bất ngờ vì bữa tối lãng mạn do chính tay Lâm Thanh Sơn chuẩn . Thanh Sơn mỉm , giải thích rằng bản tham khảo qua tạp chí mới thể nấu ăn và bày biện như .
Kim Phụng quanh hỏi:
“Vậy là ý tưởng từ lâu ?”
Thanh Sơn tủm tỉm . Anh thể từ lúc “ lén” Kim Phụng và các bạn chuyện mới nảy ý tưởng về bữa tối ánh nến để dụ dỗ cô.
“Bữa tối nghĩ tới từ lâu, chỉ điều thời gian chuẩn .”
Kim Phụng gật gù. Ắt hẳn Thanh Sơn toan tính từ mới thể làm bữa tối “xịn sò” như .
Chưa tới chuyện đồ ăn ngon , chỉ riêng phần trang trí bằng hoa hồng đỏ và nến mất thời gian . Không những thế, rượu vang Thanh Sơn để sẵn bàn cũng lạ mắt. Vẫn là màu đỏ sậm thường thấy nhưng Kim Phụng cho rằng loại rượu “ bình thường”. Nói đúng hơn là nó đóng trong chai thuỷ tinh vô cùng mắt nhưng tên hãng, ngày sản xuất hề xuất hiện vỏ chai.
Thanh Sơn kéo ghế để Kim Phụng vị trí đối diện .
“Lát nữa ăn nhiều một chút để còn lấy sức tập thuyết trình.”
Kim Phụng khẽ gật đầu. Mùi đồ ăn thơm phức khiến cô tự chủ mà nuốt nước bọt một cái. Những ngày sắp tới Kim Phụng còn tập trung ôn luyện để thể đạt kết quả nhất, việc nạp năng lượng là lẽ đương nhiên.
Nghĩ , cô hề khách khí, tâm ý thưởng thức đồ ăn Thanh Sơn chuẩn từ .
Đột nhiên Kim Phụng ngẩng đầu, Thanh Sơn :
“Dù đồ đạc của em vẫn còn ở phòng cũ, hơn nữa em cần nơi yên tĩnh để ôn luyện…”
Thanh Sơn liền hiểu ngay ẩn ý trong lời của Kim Phụng. Chắc hẳn cô tìm cớ trốn tránh đây mà. Anh cắt thịt bò, đặt đĩa của cô :
“Em thấy cặp vợ chồng nào ngủ riêng chỉ vì một trong hai bận công việc ?”
Kim Phụng lắc đầu, thành thật :
“Làm mà em chứ?”
Thanh Sơn tủm tỉm :
“Anh thì vợ chồng sẽ như . Em thể tập thuyết trình cùng . Hơn nữa, nếu em chê sẽ đóng vai giảng viên đưa câu hỏi cho em. Toàn bộ quá trình cả hai sẽ ở phòng của em.”
Nói xong, Thanh Sơn dừng một lúc tiếp lời:
“Tất nhiên đó em sẽ sang phòng của chúng để nghỉ ngơi.”
Kim Phụng mở to hai mắt. Nghỉ ngơi ?
Còn lâu cô mới tin.
Mà khoan , phòng của chúng là phòng nào chứ? Phòng của Thanh Sơn ?
Lúc , Thanh Sơn rót “rượu” ly đặt mặt Kim Phụng:
“Uống một chút . Mừng ngày vợ chồng trở về đây.”
Kim Phụng ngạc nhiên khi “hít thấy rượu”:
“Nước dâu?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, giải thích:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-57.html.]
“Anh thấy em thích loại nước nên nhờ tìm mua.”
Kim Phụng hỏi Thanh Sơn:
“Người bán đóng chai như ?”
Thanh Sơn mỉm :
“Anh cho làm đó. Như sẽ bảo quản hơn.”
Kim Phụng cầm chai “rượu” lên, xem một lượt. Thực sự ghi hạn sử dụng, chỉ một dãy gồm 0 và 1 in đáy chai.
Thanh Sơn thấy Kim Phụng chăm chú dãy in chai rượu liền :
“Hạn sử dụng theo hệ nhị phân, trong đó năm chỉ lấy hai cuối.”
Kim Phụng tò mò:
“Tại phức tạp như ?”
Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên, cô hỏi đúng trọng tâm . Tất nhiên việc “làm khó” nghĩ để hạn chế việc kẻ tự ý uống “rượu”. Thanh Sơn Kim Phụng thích món nước dâu nhưng khi uống biểu hiện của cô thật chẳng giống ai. Tốt nhất là chỉ cho uống sự kiểm soát của .
Thanh Sơn vươn tay, véo nhẹ má Kim Phụng :
“Anh làm để vợ chỉ thể uống cùng mà thôi.”
Kim Phụng bật .
Vừa tới chỗ giá để rượu :
“Em tuy cách quy đổi nhưng thể tìm chai nào hạn giống như uống mà.”
Dứt lời, Kim Phụng cầm chai rượu còn nguyên đai nguyên kiện lên ngó qua một lượt. Cô khẽ nhíu mày. Lần thì kiểu gì nữa đây?
Số lẫn với chữ là ý gì đây?
Thanh Sơn tủm tỉm :
“Đó là hexadecimal còn gọi là hệ đếm cơ 16.”
Nói xong tiếp lời:
“Trong năm chai rượu ở đây, chỉ ba chai là uống , hai chai hết hạn. Vì tự ý uống rõ ?”
Kim Phụng xị mặt. Thật sự làm khó .
“Anh để đồ hết hạn ở đây làm gì chứ?”
Thanh Sơn đưa ly lên, nhấp một chút rượu :
“Để bày cho . Số năm là sinh, ý chỉ sự sinh sôi nảy nở.”
Kim Phụng thấy chủ đề liền bàn ăn, tiếp tục việc nạp năng lượng.
Mặc kệ ai đang thao thao bất tuyệt về sự sinh sôi, cô đây còn oánh chén bắt tay ôn luyện. Chỉ điều “rượu” mà Thanh Sơn chuẩn loại nước dâu lên men như ở bà Hoà mà pha chút Etanol cho đời thêm “thi vị” nên Kim Phụng nhanh chóng hạ gục.
Thanh Sơn đỡ Kim Phụng lên lầu tủm tỉm .
“Ngày mai mới bắt đầu ôn luyện nha vợ.”