CHƯƠNG 53
Kim Phụng luôn tin tưởng khả năng của Lâm Thanh Sơn, cho dù khó khăn, nguy hiểm, nhất định cũng sẽ vượt qua. Nếu những sẵn sàng dấn hiểm nguy để bảo vệ Tổ quốc thì làm những ngày tháng bình yên như hiện giờ.
Ban đầu Kim Phụng đồng ý ở bên là do những tính toán riêng nhưng hiện tại, tình cảm của cô là thật lòng. Kim Phụng thực sự ở bên Lâm Thanh Sơn cả đời.
Nghĩ tới đây hiểu hai má Kim Phụng nóng ran, lẽ là do nước nóng bốc lên trong phòng tắm.
Kim Phụng ngờ nụ hôn vụng về của thực sự khiến ai cảm thấy như lửa đốt. Thanh Sơn nhẹ nhàng nâng cằm của Kim Phụng lên, khiến
cô thẳng mắt .
“Anh yêu em.”
Kim Phụng còn đáp thì Thanh Sơn cúi hôn lên môi cô. Nụ hôn khác hẳn với nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước . Mãi tới khi hô hấp của cô trở nên khó khăn, Thanh Sơn mới dừng . Anh thì thầm tai cô:
“Tới giờ tắm .”
“Có đốt nến ?”
Kim Phụng ngạc nhiên:
“Ở đây nến ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu. Đương nhiên là nến, thậm chí là nhiều nến chuẩn từ lâu . Thanh Sơn từng tưởng tượng cảnh cô và tới đây nghỉ dưỡng cuối tuần. Thật ngờ giờ đây nến đó hữu dụng.
Kim Phụng mải mê Thanh Sơn đốt lên những cây nến thơm màu tím mùi oải hương mà quên mất rằng bản sắp trở thành “mồi ngon” của ai đó.
Thanh Sơn mỉm khi dáng vẻ chăm chú của Kim Phụng. Anh :
“Chưa giới thiệu với em. Anh vốn là một đặc công nước.”
Kim Phụng gật gù. Nhất định một ngày nào đó cô “gạ” biểu diễn vài vòng ở bể bơi bên ngoài biệt thự mới .
Như nhớ điều gì, Kim Phụng ngước mắt Thanh Sơn.
“Đặc công nước thì chứ?”
Lúc ngay sát cô, ánh mắt hiện lên ý :
“Nghĩa là đối với cho dù cạn nước cũng gì khác biệt.”
Kim Phụng còn đang suy nghĩ về ý tứ trong lời của Thanh Sơn thì bàn tay của kéo khoá váy của cô khiến cho chiếc váy màu xanh dương trượt qua bờ vai, tụt xuống ngang eo rơi xuống nền đất.
Kim Phụng hổ, đưa hai tay che chắn phía . Thanh Sơn bộ dạng của cô liền tủm tỉm .
“Không cần che. Em thực sự .”
Lúc mặt mũi Kim Phụng đỏ ửng lên như trái cà chua chín.
Cô lắp bắp:
“Anh… … định tắm chung thật ?”
Thanh Sơn gật đầu.
“ .”
Nói xong chỉ tay về phía bồn tắm:
“Giờ em tự đó để bế ?”
Kim Phụng thấy Thanh Sơn chuẩn cởi đồ liền nhắm mắt , hô lớn:
“Anh bịt mắt .”
Thanh Sơn mỉm :
“Được. Hai chúng sẽ đối phương.”
Nghe , Kim Phụng gật đầu lia lịa như gà mổ thóc.
“Đồng ý.”
Thanh Sơn từ từ buộc dải lụa lên, che đôi mắt của . Kim Phụng dễ đánh lừa. Ngoài hai lựa chọn nhắc tới, cô thể đưa phương án thứ ba là tống cổ ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-53.html.]
Nghĩ tới đây khoé môi khẽ cong lên. Lần đầu tắm chung với vợ hẳn là thú vị.
Thanh Sơn giúp Kim Phụng bước bồn tắm giống như “bà Đào” vẫn làm. Sau khi cô ngâm ở một góc, Thanh Sơn về phía đối diện, cởi bỏ trang phục nhẹ nhàng bước bồn tắm.
Kim Phụng hô lên:
“Anh đừng sát em đấy nhé.”
Thanh Sơn thành tiếng. Sóng nước như làm thể là đang ở cạnh cô . Thanh Sơn :
“Anh đối diện em, lệch về phía tay trái đó.”
Kim Phụng hài lòng.
“Vậy thì .”
Toàn bộ quá trình ngâm nước Kim Phụng và Thanh Sơn một lời nào. Đột nhiên nghĩ tới việc thật sự Lâm Thanh Sơn đang ở phía đối diện mà cô nổi m.á.u tò mò.
Kim Phụng hé mắt quanh. Quả nhiên Thanh Sơn đúng. Anh ở phía bên tay trái của cô.
lúc , Thanh Sơn lên tiếng khiến:
“Em đủ ?”
Kim Phụng giật , nhịp tim tăng vọt.
“Em .”
Thanh Sơn tủm tỉm .
“Bình thường thấy em vuốt nước lên nhưng hôm nay hề làm , rõ ràng đang suy tính. Sau đó,
thấy động giống như em xoay về phía bên trái của .”
Dứt lời, Thanh Sơn tháo bỏ dải lụa:
“Để xem đúng nào.”
Kim Phụng vội vàng lấy tay che chắn ngực.
“Không .”
Thanh Sơn bật :
“ lỡ thấy hết .”
Mặt mũi Kim Phụng đỏ bừng.
“Anh đừng tiến qua đây. Em giỏi bơi lội. Anh mà động em, em sẽ c.h.ế.t đuối cho mà xem.”
Thấy dáng vẻ lúc của Kim Phụng, Thanh Sơn thành tiếng.
“Vậy sẽ dạy em bơi tính tới chuyện tác “chiến đấu” nước .”
lúc tiếng gõ cửa bên ngoài.
“Phụng ơi, Phụng. Cháu đó chứ?”
Bà Hoà vô cùng lo lắng khi Kim Phụng ở trong nhà tắm lâu hơn ngày. Có bà vô tình thấy dải lụa đen trong quần áo của “bà Đào”. Bà đoán già đoán non chỉ thấy đáp án Thanh Sơn tự bịt mắt là hợp lý nhất. Nếu Kim Phụng và Thanh Sơn thực sự là vợ chồng lẽ Thanh Sơn nhờ bà mua đồ hộ giả làm khác như .
Sau khi nghĩ tới nghĩ lui, bà thấy chỉ thể là Thanh Sơn và Kim Phụng tuy tình cảm với thật nhưng bước qua giới hạn cuối cùng.
Kim Phụng thấy tiếng bà Hoà liền tiến tới đưa tay bịt miệng Thanh Sơn. Bình thường bà Đào thể chuyện, giờ mà Thanh Sơn lên tiếng chắc chắn chuyện hai họ tắm chung sẽ lọt bên ngoài.
Kim Phụng hô lớn:
“Cháu bà ơi. Cháu gội đầu nên lâu hơn ngày ạ.”
Bà Hoà gật gù:
“Vậy thì bà yên tâm . Chị Đào và Phụng nhanh lên nhé.”
Thanh Sơn gỡ tay Kim Phụng , ánh mắt hiện lên ý .
“Bà nấu cho cháu một chút cháo gà bà nhé. Cháu nghĩ tối nay Phụng xuống nhà ăn cơm .”
Bà Hoà những lời liền chạy một mạch xuống nhà bếp. Có biến thật .