CHƯƠNG 52
Thanh Sơn dứt lời, Kim Phụng lao tới đánh mạnh . Con tại tự ý là chuyện như thế chứ? Cô và tuy pháp luật công nhận là vợ chồng nhưng hai họ mật tới mức thể “tắm uyên ương” như .
Càng nghĩ Kim Phụng càng bực . Rõ ràng Lâm Thanh Sơn lợi dụng lúc cô khả năng phòng mà làm càn.
Thanh Sơn yên chịu trận, mặc cho ai đó trút giận lên . Ngay khi Kim Phụng dừng , tủm tỉm :
“Em nghĩ tới mức như ? Nhân lúc em thấy gì mà làm bậy?”
Kim Phụng tức giận tới đỏ mặt, thèm thêm bất kỳ lời nào với đàn ông mặt.
Vẻ mặt của lúc thật sự khiến cô m.á.u nóng sôi trào. Sự việc rõ ràng như , còn chối tội ?
Cô , thấy Lâm Thanh Sơn nữa.
Kim Phụng nhắm chặt hai mắt, đưa tay bịt tai hét lớn:
“Đồ xa.”
Thanh Sơn bật , gỡ tay Kim Phụng .
“Mở mắt .”
Kim Phụng lắc đầu.
“Không .”
Thanh Sơn :
“Nếu em mở mắt , sẽ dùng biện pháp mạnh đó.”
Nói xong, chẳng đợi Kim Phụng kịp phản ứng, Thanh Sơn cúi bế bổng cô lên. Kim Phụng giật , sợ ngã nên vội vàng ôm lấy cổ . Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên, ánh mắt hiện lên ý .
“Bám cho chắc .”
Dứt lời, nhấn nút bí mật bức tượng gỗ xoay đưa Kim Phụng một căn phòng với đầy đủ tiện nghi.
Kim Phụng ngạc nhiên:
“Đây là…”
Thanh Sơn mỉm , giải thích với cô.
“Căn phòng là nơi giấu một vài thứ quan trọng.”
Kim Phụng Thanh Sơn đặt xuống một tủ gỗ lớn. Anh nhẹ nhàng mở cửa tủ, bên trong nhiều đồ đạc giống như dụng cụ hoá trang .
Thanh Sơn thấy Kim Phụng chớp mắt liền thêm:
“Có những lúc để thành nhiệm vụ, sẽ cải trang thành một ăn xin một tên du côn chẳng hạn.”
Kim Phụng khẽ gật đầu, đàn ông bên cạnh cô thực sự quá nhiều bí mật. Hôm nay đưa cô tới nơi , ắt hẳn cực kỳ tin tưởng cô nên mới . Kim Phụng còn kịp cảm động thì Thanh Sơn thêm:
“Cải trang thành phụ nữ là đầu làm. Bộ quần áo cũng là nhờ bà Hoà mua giúp đó.”
Nghe những lời , Kim Phụng lập tức nhớ những việc mà Lâm Thanh Sơn làm trong lúc cô mất thị lực. Kim Phụng xoay , định đánh Thanh Sơn mấy cái cho bõ ghét thì thấy xong trang phục từ khi nào.
Đứng mặt cô lúc là Lâm Thanh Sơn trong bộ quần áo thể thao, toát lên vẻ nam tính, mạnh mẽ. Kim Phụng lâu mới thấy trong dáng vẻ nên ngẩn trong giây lát.
Thanh Sơn cầm trang phục “lão bà” tay, giải thích:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-52.html.]
“Thật lúc giúp em, che mắt của .”
Dứt lời, lấy một dải lụa màu đen từ trong túi áo của “bà Đào” đưa cho Kim Phụng:
“Anh luôn che mắt của . Từ nhỏ luyện để bản thể định hướng trong bóng tối nên dù bịt mắt, cũng thể làm việc .”
Kim Phụng Thanh Sơn bằng ánh mắt nghi ngờ, quỷ mới tin . Anh thể trang phục nhanh như , việc nhét một dải lụa đen túi áo “bà Đào” chẳng thể làm khó .
Thấy Kim Phụng bĩu môi, tỏ vẻ tin, Thanh Sơn bật :
“Anh đồ ngay lập tức để em đỡ ghét nên quên cho em xem dải lụa đó mà thôi. Nếu em , chúng thể làm . Giờ em tắm, sẽ bịt mắt giúp em.”
Kim Phụng thấy ý kiến hề tệ, tất nhiên cô sẽ để ai đó lừa gạt nữa nhưng cô xem Lâm Thanh Sơn thực sự làm như lời .
…
Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên khi thấy Thanh Sơn trong nhà một cách bình thường ngay cả khi đang bịt mắt. Kim Phụng nghi ngờ sự gian lận ở đây nên lấy thử dây vải mà Thanh Sơn đang buộc bịt lên mắt của . Kết quả là một màu đen đáng sợ xuất hiện. Kim Phụng bật , vẻ như cô nghi ngờ ai đó thật .
Trong phòng tắm, mặc dù đang bịt mắt nhưng Thanh Sơn vẫn pha nước tắm với tinh dầu oải hương thành thạo. Anh lấy tay kiểm tra nhiệt độ của nước một cách cẩn thận với Kim Phụng:
“Em còn cởi đồ.”
Kim Phụng thu hút bởi bồn tắm với hương tinh dầu thoang thoảng, khẽ gật đầu:
“Anh ngoài .”
Thanh Sơn tủm tỉm , lấy tay cởi bỏ áo .
“Anh tắm uyên ương.”
Kim Phụng lắc đầu như trống bỏi.
“Không bây giờ.”
Thanh Sơn trò đùa của cũng nên kết thúc ở đây. Trước vì lo cô trượt ngã trong nhà tắm nên đành dùng cách giúp cô. Hiện tại, Kim Phụng rõ thứ, cũng thể mặt dày mà ở như .
Thanh Sơn mỉm , gỡ bỏ khăn vải mắt, lấy áo mặc lên :
“Được. Nghe em.”
Ngay khi xoay , Kim Phụng thấy một vết sẹo lớn lưng của Thanh Sơn. Nó giống như một vết thương do d.a.o gây . Cô đột nhiên hô lớn:
“Từ từ .”
Dứt lời, Kim Phụng tiến tới gần Thanh Sơn, xoa nhẹ lên một vết sẹo lớn lưng của .
“Đã từng đau ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, nhẹ nhàng ôm lấy cô:
“Đó là lúc mới trường. Anh siêu hùng như những gì ca ngợi. Anh chỉ là một bình thường, cũng những sai lầm. Vết thương nhắc nhở luôn đề cao cảnh giác, thể nóng vội.”
Kim Phụng ngước mắt Lâm Thanh Sơn, hiểu sống mũi cay cay. Có lẽ Thanh Sơn sẽ bao giờ kể hết những khó khăn, nguy hiểm gặp với cô. Kim Phụng chỉ mong rằng từ giờ trở chuyện của thật thuận lợi, chịu thêm bất kỳ đau đớn nào nữa.
Thanh Sơn cô bằng ánh mắt dịu dàng:
“Đang lo cho ?”
Kim Phụng lắc đầu, nhón chân hôn nhẹ lên môi của Lâm Thanh Sơn, khẽ :
“Em yêu .”