BÍ MẬT CỦA LÂM GIÁO ĐẦU - CHƯƠNG 51

Cập nhật lúc: 2025-08-23 14:20:07
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

CHƯƠNG 51

Thiếu tướng Trần Tuấn Khải tin Linh Nhi tạm giam liền nổi trận lôi đình. Ông cảnh báo nhiều mà con gái vẫn cố chấp, lén ngoài để làm theo ý riêng của . Giờ thì , Lâm Thanh Sơn đủ chứng cứ buộc tội Linh Nhi, con gái ông sẽ chẳng còn đường thoát.

Trần Tuấn Khải gọi điện tới sở cảnh sát, định lợi dụng mối quan hệ của nhằm gây áp lực với bên điều tra. Thật ngờ, điện thoại chỉ đổ chuông ập phòng, mang theo lệnh khám xét.

Trần Tuấn Khải thất thần. Trước mặt ông lúc là bốn vị “tướng già ở ẩn”.

Rõ ràng họ lui về phía , tại còn xuất hiện ở đây?

Một trong bốn vị tướng lên tiếng.

“Anh tưởng rằng thành phố S trong tay ? Ông trời mắt đó, làm chuyện khuất tất nhất định ngày khui .”

Trần Tuấn Khải lớn. Thì việc ở ẩn chỉ là giả, việc Lâm Thanh Sơn làm đều những thầy ủng hộ.

Ông thua . Thua thật . Cứ nghĩ rằng đầu thành phố S thể một tay che trời, chẳng ngờ tất cả chỉ là cạm bẫy.

“Không cần nhiều lời. Muốn bắt thì bắt, g.i.ế.c thì giết. Tôi dám làm dám chịu.” Trần Tuấn Khải lớn.

Trần Tuấn Khải thể màng tới bản nhưng lo lắng cho con gái là điều chẳng thể tránh khỏi.

Ông những từng là đồng đội sát cánh bên , nhỏ giọng :

“Linh Nhi vì yêu mà mù quáng, chọc giận Lâm Thanh Sơn. Mong các ông nể tình mấy chục năm quen , giúp một .”

Những thầy của Thanh Sơn thở dài. Linh Nhi làm Kim Phụng thương là sai , hơn nữa còn định hại cô một nữa. Vụ việc giao cho cơ quan điều tra, chẳng ai thể can thiệp .

Một trong họ lên tiếng:

“Chúng thể hiểu suy nghĩ của ông nhưng chính ông cũng từng mỗi chịu trách nhiệm về hành động của . Linh Nhi làm sai nên chịu phạt.”

Trần Tuấn Khải cúi đầu, những hình ảnh về cô con gái nhỏ hiện về. Là do ông quá nuông chiều Linh Nhi nên cô mới như . Giờ quá muộn , dù ông nghiêm khắc hơn với con cũng chẳng còn cơ hội. Có lẽ, cả đời ông cũng chẳng thể gặp Linh Nhi. Tội của ông làm thoát khỏi án tử.

Thấy mặt của Trần Tuấn Khải đen , mồ hôi túa như tắm, một vị tướng già la lớn:

“Trời ơi. Ông uống B16.17 .”

Trần Tuấn Khải nhếch môi :

“Các ông vẫn luôn chậm hơn . Ngay khi các ông bước bản thể nào thoát tội.”

Không để Trần Tuấn Khải thêm, một vị tướng khác liền đưa viên thuốc giải tới mặt ông .

“Mau uống . Đừng cho rằng giỏi hơn khác. Ông B16.17 thì cũng chế Z129.”

Dứt lời, vị tướng lập tức nhét viên thuốc miệng Trần Tuấn Khải.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-51.html.]

Cho ông c.h.ế.t là quá nhẹ nhàng. Trần Tuấn Khải sống để đền tội, để nghĩ về những sai lầm mà gây .

Ca phẫu thuật của Kim Phụng thành công, tuy nhiên thị lực của cô cần thời gian để phục hồi.

Lâm Thanh Sơn đưa cô tới ở biệt thự nhà vườn của tại ngoại ô thành phố S. Anh rằng sống hoà với thiên nhiên cô mới nhanh chóng bình phục. Hơn nữa, ở đây thiếu làm, thể giúp đỡ cô việc.

Bà Hoà xuýt xoa:

“Thanh Sơn thật sự lo cho cháu đó Phụng.”

Kim Phụng mỉm , cho dù mắt vẫn chỉ là một màu đen nhưng nhất định những ngày tới cô thể cùng ngắm hoàng hôn tại thành phố S.

Những ngày đầu khi Kim Phụng còn ở bệnh viện, y tá và bà Hoà hỗ trợ cô trong việc vệ sinh thể. Chỉ điều đặt chân tới khu biệt thự , bà liền “lật kèo”, chịu chăm sóc cho Kim Phụng nữa mà để cho một phụ nữ tên Đào chăm sóc cô.

Người cũng thật lạ, tay chân phần vụng về, hơn nữa thể chuyện, đôi lúc giúp Kim Phụng đồ còn luống cuống tới mức làm rơi quần áo xuống sàn nhà tắm khiến cô một phen chờ.

Bà Hoà , bà Đào tuy vụng về nhưng khoẻ mạnh chứ yếu xương cốt như bà. Hơn nữa, bà Đào thể chuyện nên cho dù “thấy nhiều thứ” chăng nữa cũng chẳng thể kể cho ai.

Kim Phụng bà Hoà phân tích cũng yên tâm phần nào, những thế cô còn kể mấy chuyện mà bản từng với ai.

Chỉ mới hôm qua thôi, Kim Phụng còn kể cho bà Đào chuyện cô giao nhiệm vụ sinh con nối dõi cho dòng họ Lâm. Cô và Thanh Sơn từng trải qua chuyện đó, hơn nữa những kinh nghiệm kể rằng đầu thật sự đau nên cô chút lo lắng.

Nói tới đây đột nhiên Kim Phụng tủm tỉm vì nảy sáng kiến sẽ tiếp tục giả mù để trốn tránh “trách nhiệm”.

Thật chẳng ngờ, ngay chiều hôm khi đang dạo quanh vườn hoa, Kim Phụng phục hồi thị lực.

Nhìn thấy những bông hoa chen đua sắc khiến cô mừng tới rớt nước mắt.

Kim Phụng chạy tới báo tin cho Thanh Sơn nhưng nhanh chóng nhớ tới kế hoạch của .

quen với gian ở nơi nên đôi lúc Kim Phụng sẽ tự dạo trong vườn hoa. Thật may là hôm nay ai cùng. Cô lau vội nước mắt, tiếp tục dùng gậy để dò đường.

Chiều nay Thanh Sơn ở nhà nhưng tập trung giải quyết công việc còn tồn đọng. Cô sẽ tới phòng làm việc của Thanh Sơn, ngắm một chút cho đỡ nhớ.

Ngay khi mở cửa phòng, Kim Phụng choáng tới mức đánh rơi cả gậy xuống sàn.

Trên Lâm Thanh Sơn lúc là bộ quần áo của phụ nữ trung tuổi.

Cô lắp bắp:

“Anh… … bà Đào…”

Thanh Sơn nhoẻn miệng :

“Bà hứa sẽ kể cho bất kỳ ai chuyện cháu .”

Loading...