CHƯƠNG 48
Thanh Sơn đồng ý cùng Kim Phụng tới gặp ông nội để rõ chuyện, đồng thời xin ông tha thứ vì ban đầu cả hai lừa dối ông bà, trong gia đình. Tuy nhiên, Kim Phụng chờ cho sức khoẻ của Thanh Sơn khá hơn khi hai bọn họ chính thức “nhận tội” nên đó cô tập trung việc “chăm sóc chồng” và thiện luận văn.
Những ngày nghỉ phép của Thanh Sơn qua cũng là lúc Kim Phụng nơi thực tập.
Chiều hôm , Thanh Sơn hẹn tới đón cô tại văn phòng cả hai đến nhà ông bà nội của . Chỉ điều, khi tới nơi đập mắt là đám đông tụ tập cổng trung tâm thương mại.
Thanh Sơn quan tâm tới đám đông phía . Anh rút điện thoại, gọi cho Kim Phụng.
Một …
Hai …
Ba …
Điện thoại vẫn đổ chuông nhưng ai bắt máy.
Lúc , điện thoại gọi tới của Thanh Sơn.
“Anh Sơn. Không . Một kẻ lạ mặt đẩy ngã chị Phụng từ thang cuốn của trung tâm thương mại.”
Thanh Sơn như c.h.ế.t lặng. Kim Phụng bình thường gây thù, kết oán với bất kì ai. Tại kẻ nhằm vợ của chứ?
Anh cố gắng lấy bình tĩnh, lãng phí thời gian, lập tức chạy đám đông gần đó.
Kim Phụng bất động cáng, là những thương đang rỉ máu.
Thanh Sơn về phía cô, kìm nước mắt.
Anh quá chủ quan . Những kẻ nhằm thiếu, chúng thể làm hại liền chuyển hướng sang yêu thương nhất.
Kim Phụng mà nhát, sợ máu, sợ đau. Có chú Phúc tới tiêm thuốc cho , cô còn dám trực tiếp.
Thanh Sơn chỉ ước rằng bản thể chịu đựng những đau đớn đó cô. Nhìn cô bất động như , khỏi đau lòng.
Thanh Sơn siết chặt tay, nhất định sẽ tìm kẻ phía , khiến chúng trả giá về hành động của .
…
Kim Phụng mở mắt xung quanh nhưng trong gian phòng chỉ một màu đen.
Có khi nào Lâm Thanh Sơn đưa yêu cầu đặc biệt nên bộ rèm cửa kéo ?
Kim Phụng nhớ Thanh Sơn nếu nhanh chóng chìm giấc ngủ, chỉ cần tắt đèn, kéo rèm, cho ánh sáng lọt . Có lẽ cô ngủ một giấc thật ngon nên mới sai làm .
Kim Phụng vươn tay, tìm kiếm công tắc ở gần .
Thanh Sơn thấy bên cạnh khẽ động liền mừng rỡ:
“Em tỉnh .”
Kim Phụng nhoẻn miệng :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-48.html.]
“Sao tắt hết đèn như ? Mau bật lên , em thích bóng tối.”
Thanh Sơn những lời liền cảm thấy đau lòng. Dẫu rằng các bác sĩ báo về khả năng Kim Phụng mất thị lực khi tỉnh nhưng vẫn hy vọng một phép màu.
Thanh Sơn cố gắng che giấu cảm xúc, đưa tay mặt Kim Phụng.
“Phụng. Anh tắt đèn. Em thấy những ngón tay của ?”
Kim Phụng khẽ lắc đầu, một cơn đau từ thái dương bên trái truyền tới khiến cô chịu mà la lớn.
Thanh Sơn nhẹ nhàng ôm lấy cô, giải thích:
“Hiện tại thị lực của em thể phục hồi. Em đừng quá lo lắng, mời bác sĩ giỏi nhất tới đây .”
Quả thực Thanh Sơn bác sĩ qua tình hình của Kim Phụng. Trấn thương vùng đầu dễ dẫn tới giảm hoặc mất hẳn thị lực. Hiện tại, Kim Phụng đang các bác sĩ điều trị bằng Methylprednisolone liều cao, nếu trong thời gian tới thị lực cải thiện, sẽ tiến hành phẫu thuật giải áp thần kinh thị.
Kim Phụng tựa đầu Lâm Thanh Sơn:
“Có khi nào em bao giờ thấy ánh sáng nữa ?”
Thanh Sơn nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn:
“Anh sẽ bao giờ để điều đó xảy .”
Kim Phụng mỉm :
“Em tin .”
…
Ngay khi Kim Phụng đưa bệnh viện, những trong gia đình của cô và Thanh Sơn mặt ở đó. Chỉ điều lúc đó Kim Phụng còn đang hôn mê nên ai ở trong phòng bệnh ngoại trừ Lâm Thanh Sơn.
Khi Kim Phụng tỉnh , Thanh Sơn liền báo tin cho bác sĩ cũng như trong gia đình về tình hình sức khoẻ của cô.
Ngay khi thăm chị, Kim Ngân chạy tới mặt Lâm Thanh Sơn.
“Anh là đồ dối. Anh sẽ bảo vệ cho chị Phụng em mới giúp . Vậy mà để chị gái em chịu đau như .”
Vừa Kim Ngân đặt thùng giấy lớn xuống mặt Thanh Sơn.
“Em trả hết đồ của . Em đòi .”
Lâm Thanh Sơn mỉm :
“Đồ chơi em cần nữa thể để , chỉ điều trả chị Phụng cho em . Chị của em bây giờ là vợ .”
Kim Ngân lắc đầu như trống bỏi:
“Em chịu . Lúc ở cùng em chị Phụng vui vẻ, ở cùng mới xảy như .”
Kim Phụng những lời liền nắm lấy tay Lâm Thanh Sơn. Kim Phụng hiểu tính cách của , nhất định Thanh Sơn tự trách bản nhiều. Chuyện tại trung tâm thương mại là tai nạn ngoài ý , thể vì điều đó mà trút hết tội lên đầu Thanh Sơn.
“Không tại . Em đừng Kim Ngân.”