CHƯƠNG 45
Sau khi chú Phúc “gia cố” vết thương, Thanh Sơn cảm thấy tự tin hơn nhiều.
Nếu chỉ là đau thì Thanh Sơn chịu đựng nhưng lỡ như tại bữa tiệc buộc vận động mạnh vết thương rỉ m.á.u sẽ khiến bản gặp chuyện .
Cho dù sợ trời cũng chẳng sợ đất nhưng hiện tại ở bên còn Kim Phụng, thể để cô đối mặt với nguy hiểm.
…
Tối hôm đó, Trần Quốc Việt lái xe đưa Thanh Sơn và Kim Phụng tới buổi tiệc ở một khách sạn năm tại thành phố S.
Vừa đặt chân tới nơi, Kim Phụng liền khí ở đây làm cho choáng ngợp.
Thanh Sơn nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Phụng:
“Có ở đây .”
Kim Phụng mỉm , khẽ một tiếng:
“Vâng.”
Cô khoác tay Thanh Sơn, theo chào hỏi những mặt ở đó. Tuy rằng chút căng thẳng nhưng Kim Phụng vẫn cố gắng nở nụ thật tươi.
lúc , một vị phu nhân trung tuổi tiến tới gần Kim Phụng và Thanh Sơn. Kim Phụng nhoẻn miệng , nhận quen của . Cô khẽ cúi đầu:
“Cháu chào cô.”
Thanh Sơn mỉm :
“Cô Tuyết.”
Bà Tuyết qua Thanh Sơn và Kim Phụng:
“Lúc gặp cháu ở lớp học làm bánh cổ truyền cô ấn tượng . Thật ngờ chúng duyên như .”
Thanh Sơn sang giới thiệu với Kim Phụng:
“Cô Tuyết là vợ của đại tá Lâm.”
Kim Phụng còn kịp gì thì bà Tuyết nắm lấy tay cô:
“Không trung tá Sơn thể để Kim Phụng cùng bà già một lát ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu:
“Vâng ạ.”
Nói xong, qua Kim Phụng một lượt:
“Anh tới chào hỏi thiếu tướng Tuấn Khải một chút. Xong việc sẽ tìm em ngay.”
Bà Tuyết liền tủm tỉm :
“Xem nỡ rời xa cháu dù chỉ trong chốc lát.”
Kim Phụng chút ngại ngùng, vội đổi chủ đề:
“Cô tìm cháu việc gì ạ?”
Bà Tuyết thành tiếng:
“Có món bánh ngon nên cô cháu cùng thưởng thức.”
…
Trong lúc Thanh Sơn chuyện cùng thiếu tướng Tuấn Khải thì một cô gái xinh trong bộ váy đỏ quyến rũ tới gần hai bọn họ.
“Ba.”
Thiếu tướng Tuấn Khải mỉm :
“Linh Nhi. Đây là trung tá Lâm Thanh Sơn mà ba với con.”
Linh Nhi Thanh Sơn, hai má ửng đỏ:
“Chào .”
Thanh Sơn khẽ gật đầu, chào hỏi cho phép:
“Chào cô.”
Dứt lời, sang với thiếu tướng Tuấn Khải:
“Xin phép thiếu tướng. Vợ đầu tới dự tiệc nên quen ai. Tôi tới chỗ cô một lát.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-45.html.]
Thanh Sơn rời , Linh Nhi phụng phịu:
“Vậy mà ba Lâm Thanh Sơn bạn gái.”
Thiếu tướng Tuấn Khải khẽ thở dài.
Quả thực ông giới thiệu con gái với Lâm Thanh Sơn nhưng đáng tiếc mới tin lập gia đình. Nếu tài giỏi như phò tá, ông khác nào hổ mọc thêm cánh.
Hiện tại, ông còn đang nghi ngờ chính Thanh Sơn là đột nhập căn phòng bí mật trong dinh thự của . Tuy rằng mất tài liệu gì nhưng dấu vết xáo trộn.
Hơn nữa, thuộc hạ ngầm theo bảo vệ cho ông kể , thủ đột nhập hạng xoàng. Nói đúng hơn nét gì đó giống với Lâm Thanh Sơn, mặc dù thương nhưng vẫn thể thoát khỏi dinh thự an .
Ngày hôm nay, tận mắt thấy Lâm Thanh Sơn khoẻ mạnh, bình thường, thiếu tướng Tuấn Khải chút bất ngờ. Lẽ nào suy đoán của ông là sai? Thanh Sơn thực sự công tác về là tới quán ăn nhậu cùng Trần Quốc Việt?
Trong lúc cha còn đang suy tư, Linh Nhu theo Thanh Sơn.
Nói rằng gặp yêu cũng đúng nhưng cô thực sự cảm tình với . Ngoài , Linh Nhi tò mò về vợ của Lâm Thanh Sơn. Không cô gái may mắn nào chiếm trái tim của hùng trẻ tuổi.
Tận mắt thấy Thanh Sơn chăm sóc cho Kim Phụng, Linh Nhi cảm thấy khó chịu trong lòng.
Kim Phụng xinh thật đấy nhưng nếu chỉ là một đoá hoa tàn, Thanh Sơn còn quan tâm như ?
Linh Nhi khẽ nhếch môi , âm thầm tính toán kế hoạch của riêng .
lúc , một phụ nữ gần đó lên tiếng:
“Tiểu thư Linh Nhi. Thật hân hạnh.”
Linh Nhi vội lấy dáng vẻ của một đại tiểu thư chính hiệu, khẽ gật đầu, mỉm :
“Cháu chào cô.”
Người phụ nữ nắm tay Linh Nhi, làm vẻ thiết:
“Nghe danh con gái thiếu tướng Tuấn Khải lâu, nay mới gặp mặt. Quả thực như hoa như ngọc.”
Bà Tuyết tủm tỉm ,
Xem bợ đỡ tiểu thư Linh Nhi đây. Có ai là thiếu tướng chỉ một con gái . Tuy rằng cô xinh nhưng tính tình kiêu căng, hợm hĩnh. Nếu so với Kim Phụng thì còn thua xa. Bà sống tới ngần tuổi , gì là đoán . Cô gái tên Linh Nhi chắc hẳn ý với Lâm Thanh Sơn.
Bà Tuyết khẽ thở dài. Chỉ trách trung tá Sơn quá nổi bật nên giờ mới mò tới tận nơi thế .
Linh Nhi mỉm , thẳng mắt Kim Phụng:
“Chào cô. Tôi là Linh Nhi. Cô là vợ của trung tá Sơn ?”
Kim Phụng khẽ gật đầu, kịp đáp liền nôn khan vài cái.
Bà Tuyết mở to hai mắt, vui mừng mà hô lớn:
“Trời ơi. Phụng thai hả cháu? Thảo nào hôm nay mặc váy giấu vòng eo.”
Kim Phụng tựa Thanh Sơn, khẽ lắc đầu:
“Cháu . Tự nhiên thấy vòng hai to nên cháu mặc cho đỡ hổ.”
Dứt lời cô tiếp tục nôn khan.
Lâm Thanh Sơn nhẹ nhàng ôm lấy Kim Phụng sang Linh Nhi:
“Xin cô. Kim Phụng nhà gần đây phản ứng như . Có lẽ tại mùi nước hoa cô dùng quá hắc.”
Bà Tuyết thành tiếng:
“Vậy là tin vui . Chúc mừng. Chúc mừng.”
Hai mắt Thanh Sơn sáng lên:
“Thật hả cô?”
Bà Tuyết tủm tỉm :
“Trung tá thấy bà già sai bao giờ ?”
Nói xong, bà Tuyết sang với Linh Nhi:
“Xin . Tiểu thư thể tới bàn khác ? Chúng cũng nên ưu tiên bà bầu một chút tiểu thư?”
Linh Nhi trừng mắt bà Tuyết. Chẳng ngờ dám coi cô gì.
Thanh Sơn mỉm :
“Đây là bữa tiệc của thiếu tướng Tuấn Khải. Người nên là bọn cháu. Kim Phụng thai, sức khoẻ . Cháu sẽ xin phép thiếu tướng.”
Dứt lời, Thanh Sơn và Kim Phụng lên tạm biệt những mặt ở đó rời .
Bà Tuyết theo hai bọn họ, thầm ngưỡng mộ tình cảm Thanh Sơn dành cho Kim Phụng. Đàn ông cần làm việc gì to tát, chỉ cần nghĩ tới nửa khiến cho phụ nữ của cảm thấy hạnh phúc .