CHƯƠNG 43
Kim Phụng chuẩn một chậu nước ấm mang tới bên cạnh ghế của Lâm Thanh Sơn. Nhìn cô nhẹ nhàng thấm ướt khăn bông, khoé môi khẽ cong lên.
“Phụng , em thẳng thì mới giúp chứ.”
Kim Phụng chút vội vàng, hai má ửng đỏ, khẽ đáp một tiếng:
“Vâng.”
Dứt lời, cô Thanh Sơn, nhẹ nhàng dùng khăn ấm lau cổ của .
Thanh Sơn cầm tay Kim Phụng, đặt lên n.g.ự.c trái của :
“Ở đây nữa.”
Dù cách một lớp khăn nhưng Kim Phụng vẫn cảm nhận nhịp tim đang tăng vọt của Thanh Sơn.
Anh mỉm , giải thích:
“Vì em ở gần nên mới .”
Kim Phụng cảm thấy da mặt nóng rát, lẽ hai má cô lúc cũng ửng đỏ như ráng chiều. Ở gần , nhịp tim của cô liền đổi, giống như đang tố cáo tình cảm của cô dành cho Thanh Sơn .
Tay Kim Phụng dừng ở gần vết thương Thanh Sơn:
“Anh còn đau nhiều ?”
Thanh Sơn cố gắng nở một nụ :
“Ổn . Em đừng lo lắng.”
Kim Phụng hỏi:
“Bữa tiệc ngày mai thể tham dự ?”
Thanh Sơn mỉm , nhẹ nhàng nắm lấy tay Kim Phụng:
“Ngày mai em chịu thiệt thòi .”
Kim Phụng tròn mắt ngạc nhiên:
“Thiệt thòi?”
Thiệt thòi gì chứ?
Bữa tiệc ắt hẳn ít món ngon, cô cùng Thanh Sơn tới đó nhất định mở mang tầm mắt. Làm gì chuyện thiệt thòi.
Cô chỉ sợ đau quá mà tham dự thôi.
Hơn nữa, của thiếu tướng Trần Tuấn Khải tới tận nơi giống như tìm cách xác thực thông tin về việc thương như , e rằng còn nhiều uẩn khúc.
Bản cô nắm tình hình, chỉ thể theo sự sắp xếp của Lâm Thanh Sơn mà thôi.
Thanh Sơn mỉm :
“Ngày mai phiền phu nhân mặc đồ che vòng eo một chút.”
Kim Phụng tò mò:
“Chỉ cần như thôi ?”
Thanh Sơn khẽ gật đầu.
“Anh khiến vợ yêu che vòng eo con kiến là thiệt thòi .”
Quả thực định vin cái cớ vợ yêu bầu để rút khỏi bữa tiệc sớm hơn những khác. Tuy rằng hiện tại vết thương nguy hiểm tới tính mạng nhưng ở lâu bên ngoài dễ phát sinh chuyện ngoài ý .
Kim Phụng tủm tỉm , nghĩ tới chiếc đầm suông xếp ly màu be của :
“Em hiểu ý của .”
Thanh Sơn tựa đầu giường:
“Anh ngủ một lát đây. Em về phòng của cho thoải mái. Lúc là trêu em thôi, sẽ chuyện gì xảy với .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-43.html.]
Kim Phụng lắc đầu, bàn làm việc ở gần đó:
“Anh ngủ . Em ở đây thêm một lát về phòng .”
Thanh Sơn mỉm , chìm giấc ngủ lúc nào .
Nghe chú Phúc , chỉ cần đêm nay sốt sẽ chóng bình phục nên mặc dù Kim Phụng luận văn nhưng thi thoảng cô vẫn đến gần kiểm tra nhiệt độ trán Lâm Thanh Sơn.
Đã hơn hai giờ sáng, Kim Phụng thở phào nhẹ nhõm khi thấy ai say giấc, hơn nữa nhiệt cũng ở mức ba mươi bảy độ mà thôi.
Cô bàn, cố gắng thành bảng phân tích liệu còn dang dở.
…
Gần ba giờ sáng, Lâm Thanh Sơn tỉnh dậy liền thấy Kim Phụng ngủ gục ở bàn làm việc.
Anh nhẹ nhàng bước xuống giường, khẽ lay lay vai Kim Phụng:
“Phụng, ngủ ở bàn như ? Mau về giường ngủ .”
Thật ngờ dứt lời, cô liền bật dậy, nhoẻn miệng :
“Vâng. Con ngủ ngay đây.”
Nói xong, Kim Phụng thẳng một mạch tới giường ở gần đó, chui trong chăn ngủ ngon lành.
Thanh Sơn nhịn mà thành tiếng. Thì ai mê ngủ, tưởng là của .
Kim Phụng thấy tiếng của Thanh Sơn liền lẩm bẩm:
“Kim Ngân. Còn ở đó làm gì nữa? Ngày mai học muộn cho mà xem.”
Thanh Sơn ý , gọi cô dậy để cô trở về phòng ngủ nhưng ngờ cô mơ ngủ ngủ luôn tại giường của .
Anh đang thương nên sức lực hạn, chẳng thể bế cô về phòng, hơn nữa ốm như làm thể ở sô pha?
Anh uống một chút nước ấm trong bình do Kim Phụng chuẩn đó vội vàng trở giường.
Lâm Thanh Sơn xuống, Kim Phụng liền trở ôm lấy .
Cô khẽ nhíu mày:
“Sao cứng ? Lại tốn tiền mua gối ôm mới .”
Vừa căng thẳng nên gồng lên một chút. Thấy Kim Phụng hài lòng về chất lượng của “gối ôm”, Thanh Sơn cố gắng thả lỏng .
Khoé môi Kim Phụng khẽ cong lên, cô hài lòng, cọ cọ má cánh tay của Thanh Sơn ngủ một cách ngon lành.
Kim Phụng rằng ai vì hành động của cô mà mất ngủ, trong đầu ngừng “nghĩ ngợi lung tung”.
Thanh Sơn ôm Kim Phụng trong lòng, tranh thủ hít hà hương thơm mái tóc của cô.
Không khi cô tỉnh dậy sẽ phản ứng ?
Có hét lớn đạp rơi xuống giường ?
Lâm Thanh Sơn âm thầm tính toán tình huống thể xảy .
Nếu Kim Phụng hét lớn, sẽ lập tức dùng miệng để chặn cô .
Nếu Kim Phụng , sẽ nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô tranh thủ hôn cô một cái để an ủi.
Còn nếu cô tức giận tới mức đạp văng xuống đất, sẽ làm bộ nhăn nhó để cô thương cảm. Ngay khi Kim Phụng tới đánh giá “thiệt hại” do gây , sẽ bất ngờ tóm lấy cô trừng phạt cô vì tội “bạo hành trai ”.
Nghĩ tới đây Thanh Sơn tủm tỉm . Điểm chung của những “phương thức tác chiến” là hôn. Xem hội chứng nghiện vợ của hề nhẹ .
lúc , Kim Phụng trở , xoay lưng phía Lâm Thanh Sơn. Một cảm giác mất mát liền dâng lên trong lòng khiến cảm thấy khó chịu.
Mới một lúc cần đến gối ôm nữa .
Lâm Thanh Sơn nhịn , tiến sát Kim Phụng, ôm lấy cô từ phía .
“Gối ôm tới đây.”