Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
CHƯƠNG 19
Thấy Kim Phụng cuộn tròn tròn trong chăn, Kim Ngân tò mò hỏi:
“Chị xem pháo hoa bên ngoài vui ?”
Kim Phụng gật đầu, thành thật :
“Nhìn cảnh thành phố ban đêm tuyệt. Đôi lúc còn như chạm những đốm sáng từ pháo hoa nữa.”
Kim Ngân thở dài:
“Ý em hỏi chị chơi với Thanh Sơn vui ? Anh với chị ? Tại chị đau chân như ?”
Trước hàng loạt câu hỏi của Kim Ngân, Kim Phụng phần choáng váng. Sao tự nhiên em gái cô như bà cụ non . Chẳng Kim Ngân cũng “ngậm miệng ăn tiền” giống cô , quan tâm tới mấy thứ đó làm gì chứ?
Kim Ngân đưa tay Kim Phụng một cốc nước ấm :
“Em với Thanh Sơn . Nếu còn làm chị thương em sẽ để chị đóng kịch cùng nữa.”
Kim Phụng cảm động tới rớt nước mắt. Từ khi nào em gái cô lo cho cô tới ? đóng kịch nữa thử hỏi cái dòng màu đỏ còn hiệu lực . Tuy rằng Thanh Sơn tệ như cô tưởng nhưng phá vỡ cam kết kiểu đền tiền chứ chẳng chơi.
Cô vài lời về Thanh Sơn cho Kim Ngân mới . Nhỡ cô bé giận thật lộ hết chuyện thì công sức của cô mấy ngày qua đổ xuống sông xuống biển. Không những thế, chuyện của Thanh Sơn và Thiên Minh cũng ảnh hưởng.
Kim Phụng vội vàng trấn an Kim Ngân:
“Anh Thanh Sơn . Chuyện đau chân là ngoài ý mà thôi. Trong bữa cơm tất niên hôm nay còn gắp nhiều đồ ăn cho chị nữa. Lúc xem pháo hoa cũng là cõng chị.”
Kim Ngân tủm tỉm :
“Vậy là chị đau chân mà vẫn vui đúng ?”
Kim Phụng gật đầu:
“Đương nhiên là vui . Nhiều lúc chị thử hình dung cảnh bạn trai sẽ như thế nào. Chuyện hôm nay gần giống với những gì chị tưởng tượng đấy.”
Nói xong Kim Phụng khẽ thở dài:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-mat-cua-lam-giao-dau/chuong-19.html.]
“Chỉ tiếc là đang đóng kịch. Không thể may mắn như .”
Kim Ngân đột nhiên nhăn nhăn nhở nhở chui tọt lên giường của . Cô vội gửi đoạn ghi âm kèm theo dòng tin nhắn tới máy của Thanh Sơn:
“Quà năm mới cho rể.”
Ở phía bên Thanh Sơn tới híp cả mắt. Anh lén nhờ em vợ tương lai “điều tra” xem cảm giác của Kim Phụng khi về nhà . Thật ngờ thành công ngoài mong đợi.
Thanh Sơn gửi một loạt icon hình bao lì xì đỏ chói mắt:
“Cái của em vợ.”
Kim Ngân khúc khích, nhắn tin :
“Anh rể là nhất.”
Nhắn tin xong Kim Ngân ngẩng lên thì thấy Kim Phụng đang . Cô bé nhoẻn miệng :
“Đi ngủ thôi chị. Ngày mai còn vui xuân.”
Kim Phụng bĩu môi.
Con bé Kim Ngân nhà cô chính là một kẻ cuồng Tết. Cái từ “vui xuân” thốt từ miệng Kim Ngân mang hàm ý nhận tiền lì xì. Nhìn cái mặt hớn hở của em gái, cô ngay là đang chờ sự xuất hiện của Thanh Sơn ngày mai.
Kim Phụng khẽ thở dài, trở giường của . Vừa xuống thì điện thoại hiện lên dòng tin nhắn của Thanh Sơn:
“Ngủ ngon em nhé.”
Kim Phụng khẽ nhíu mày. Dường như chút gì đó sai sai ở đây. Từ lúc đóng kịch cùng Thanh Sơn, đêm nào cũng chúc cô ngủ ngon như . Hơn nữa, mỗi sáng đều tin nhắn chúc ngày mới lành. Đóng kịch cần làm thật đến ?
Tuy rằng mất tiền gửi tin nhắn nhưng mỗi như cô thấy gương mặt của Thanh Sơn hiện lên trong đầu. Có lẽ cô nghĩ quá nhiều . Anh là suy nghĩ thấu đáo, làm như chắc chắn sẽ dễ dàng qua mặt . Kim Phụng cô tiếc gì một dòng tin nhắn chứ. Nghĩ Kim Phụng liền :
“Anh yêu ngủ ngon.”
Khi tin nhắn gửi Kim Phụng liền tủm tỉm . Làm như mới gọi là “tới bến”, dù cũng sang năm mới , cô cần thúc đẩy “chuyện tình cảm” một chút.
Ở phía bên ,Thanh Sơn tưởng hoa mắt. Anh dòng tin mà Kim Phụng gửi tới. Khoé môi Thanh Sơn khẽ cong lên:
“Em yêu ngủ ngon.”