Bị Đuổi Khỏi Nhà, Cô Gả Cho Tỷ Phú - Chương 843: Đừng đi khắp nơi nói xấu

Cập nhật lúc: 2025-11-12 15:06:58
Lượt xem: 34

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Phùng Tử Mặc tỏ vẻ khinh bỉ:

“Chẳng đến mức so đo với một bà già , thôi kệ …”

Bỗng điện thoại reo lên, là Tạ Niệm Vi gọi đến. Anh khoe với mấy bạn .

Mấy bạn ha hả.

Tần Hạo Hiên nịnh nọt :

“Chẳng là cô đang xin ? Anh ơi, chúng thể dễ dàng tha thứ cho cô , để cô đang giận.”

Phùng Tử Mặc chỉ gật một cái điện thoại liên tục reo mà vẫn nhấc máy.

Tạ Niệm Vi gọi vài cuộc nhưng liên lạc , đành bỏ cuộc.

Cô vô cùng bực bội:

“Mẹ cũng thật là, mắt thì mắt, ngay mặt chứ?”

Cô mở WeChat, tìm Phùng Tử Mặc, soạn tin nhắn để xin . tin nhắn gửi cũng nhận hồi đáp.

Ban đầu hai dự định ngoài chơi cùng , nhưng giờ đành gác .

Tạ Niệm Vi ghé siêu thị gần nhà mua vài loại rau, trái cây và đồ dùng hàng ngày về nhà.

thể thật sự bỏ mặc Miêu Mạn Tịnh.

Nhà của Miêu Mạn Tịnh lâu ai ở, Tạ Niệm Vi dọn dẹp một hồi lâu, quét tươm tất cả bên trong lẫn bên ngoài.

Sau đó, hai mới chuyện. Tạ Niệm Vi than thở:

“Mẹ, kìa, làm Tử Mặc tức giận, con gọi điện cho , , nhắn tin cũng trả lời. Anh thật sự giận . Không thèm trả lời con, làm bây giờ? Con khó khăn lắm mới một bạn trai, mà do cả.”

Miêu Mạn Tịnh chẳng quan tâm:

“Chia tay mới , xứng với con. Anh là cái gì chứ? Vị thế và địa vị còn kém nhà Tạ xa, còn bày bộ mặt đó. Mẹ với con, đừng thèm bận tâm, cứ để chủ động tìm con. Đừng hạ theo . Nhớ kỹ phận của con, chỉ những tỷ phú đỉnh cao mới xứng với con.”

“Những như Phùng Tử Mặc, còn đủ tư cách xỏ giày cho con.”

Mặc dù lời Miêu Mạn Tịnh khó chịu, Tạ Niệm Vi cũng nghĩ , đúng. Cô là tiểu thư nhà Tạ, nhà Phùng so với nhà Tạ còn kém xa, cô cần nịnh nọt Phùng Tử Mặc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu/chuong-843-dung-di-khap-noi-noi-xau.html.]

Cô suy nghĩ quyết định làm theo lời .

“Mẹ, chỉ còn một tay, làm việc cũng bất tiện, là con thuê một bảo mẫu chăm .”

Miêu Mạn Tịnh từ chối:

“Không cần, vẫn còn một tay mà. Tiền của con cũng nhiều, tiết kiệm chút , tự lo .”

Khi Tạ Niệm Vi rời , cô để cho 2 nghìn tệ, dám để nhiều, sợ Miêu Mạn Tịnh đánh bạc.

Tạ Niệm Vi về nhà Tạ, đang ăn cơm. Cô chào hỏi cạnh Tạ Tang Ninh.

Cô nhận đều vui, đặc biệt là Tần Viễn Phương, khuôn mặt vô cùng khó coi.

Tạ Hoài An lấy từ túi áo một thẻ ngân hàng đưa cho Tạ Niệm Vi:

“Trong một triệu, con cầm làm tiền tiêu vặt, đừng bên ngoài rằng nhà Tạ với con nữa.”

Tạ Niệm Vi bàng hoàng, Tạ Hoài An, dám tin mắt . Người nhà Tạ chủ động đưa tiền cho cô!

“Bố, con, con gì bên ngoài mà.”

Cô bây giờ cũng hiểu, cau mặt là vì điều gì đó từ bên ngoài.

Cô lo lắng, nếu bố đưa tiền là do áp lực từ bên ngoài, sẽ càng ghét cô hơn.

Cô trả thẻ ngân hàng:

“Bố, con cần, thật sự, con tiêu gì , nhà sẵn thứ, chẳng cần mua gì cả, thật mà!”

Tạ Hoài An mặt càng khó coi hơn:

“Cầm , dù con cũng là con gái của bố, cho con chút tiền tiêu vặt là thôi. Chỉ điều đừng lung tung ngoài , hôm nay một bạn cũ hỏi, bố hỏi con, chuyện nhà , nếu con thì là ai?”

Tạ Niệm Vi cắn môi:

“Con thật sự .”

Tạ Hoài An ánh mắt thoáng giận:

“Con ? Vậy Phùng Tử Mặc với nhà Tạ cho con tiền tiêu vặt, cho con nhà, xe, cổ phần? Chia rẽ con với Ninh Ninh?”

Tạ Niệm Vi câm nín, bởi đây vốn là sự thật!

Loading...