Steven rút mấy tờ giấy ăn bàn bên cạnh, định giúp Hàn Anh Phân lau vết bẩn áo. bà hỏi như , cô lập tức rụt tay , vẻ mặt lúng túng. Trong lòng cô trách Tạ Tang Ninh—cô đúng là dám gì cũng dám.
“Tôi đang làm thủ tục ly hôn với chồng…” Khi câu , chính cô cũng thấy thiếu tự tin. Cô mơ hồ đoán lý do Hàn Anh Phân mời ăn trưa hôm nay, nên cố hết sức lấy lòng bà. giờ cô cảm nhận rõ sự chán ghét từ bà, lo rằng Hàn Anh Phân sẽ dứt khoát bỏ ý định chọn cô làm con dâu.
Nghĩ đến khả năng đó, cô lập tức đổi giọng kiên quyết: “Tôi sẽ ly hôn nhanh thôi.”
Cô cầm giấy ăn định lau giúp Hàn Anh Phân.
Hàn Anh Phân khó chịu giật giấy từ tay cô, tự lau, còn khinh khỉnh : “Được , khỏi cần cô lo, tự làm. Biết sớm cô kết hôn thì mời ăn .”
Phụ nữ từng kết hôn thì xứng làm dâu nhà bà? Dù giàu đến cũng .
Steven hổ tột độ, trừng Tạ Tang Ninh một cái bỏ .
Lúc Hàn Anh Phân mới “tính sổ” với Tạ Tang Ninh: “May mà con chia tay cô. Nhìn cô thô lỗ, hung hăng, còn dám tay với bậc trưởng bối. Cô bộ đồ mặc đáng giá bao nhiêu ?”
Tạ Tang Ninh cũng chẳng nể nang: “Tôi mặc kệ đồ bà bao nhiêu. Trước đây là bạn gái con trai bà, còn nể mặt mà giữ lễ; bà gì cũng nhịn vì bà là lớn. Bây giờ chia tay, cũng ý định . Bà còn đối xử hỗn hào như thế, còn là nhà bà mà chịu đựng?”
Cô dằn giọng: “Lần gặp thì năng cho tử tế, thì đừng trách. Chuyện hôm nay, nể bà từng là bạn trai cũ của , bỏ qua. Bà .”
Ngực Hàn Anh Phân phập phồng, thở dốc, thái dương giật liên hồi. Đừng tay “dạy dỗ”, bà còn thấy khó chịu đến mức chẳng nên lời.
“Cô… cô… cô…”
Thấy tình trạng bà , Tạ Tang Ninh nhạt: “Bà định giả bệnh để ăn vạ chứ? Dù con trai bà cũng bà giả ốm dọa —đòn quen thuộc của bà mà.”
Quản lý sảnh nhà hàng cũng bước tới. Thấy hai xô xát, khuyên Tạ Tang Ninh: “Thưa cô, vị phu nhân trông khỏe, cô bớt lời một chút. Nhỡ bà vấn đề gì, cô đưa khám, bồi thường.”
Tạ Tang Ninh nghĩ cũng . Cô sợ tốn tiền, chỉ dây dưa thêm với Hàn Anh Phân và Thời Sơ, nên nể mặt quản lý, nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-duoi-khoi-nha-co-ga-cho-ty-phu/chuong-555-me-nguoi-bi-uc-hiep-den-chet.html.]
Quản lý sảnh cũng khuyên Hàn Anh Phân: “Thưa bà, xin đừng giận nữa. Áo bà lỡ bẩn , để cô mang giặt khô là . Giận dữ sinh bệnh, thiệt vẫn là bà.”
Hàn Anh Phân cảm thấy quản lý rõ ràng thiên vị Tạ Tang Ninh, càng tức hơn.
“Nếu chấp nhận hòa giải thì ? Áo khoác mua hai vạn, khăn lụa bẩn giá hai vạn tám. Tạ Tang Ninh, cô đền! Mặt cũng cô hất nước cam, mất mặt thế , cô bồi thường tổn thất tinh thần—một trăm triệu!”
“Có dạo làm ăn của Thời Sơ lỗ, đủ tiền nuôi bà nên bà mới há miệng đòi sư tử ? Tôi tiền trả kiểu đó. Không phục thì gọi công an.” Tạ Tang Ninh chẳng chiều chuộng, nghĩ dù đền, đối phương cũng kiếm cớ sỉ nhục cô tiếp.
“Chính cô nhé!” Hàn Anh Phân cố nén nhức đầu, bấm gọi cảnh sát.
Tạ Tang Ninh mặc kệ, xuống tiếp tục ăn với Mai Miêu và Tiểu Dịch.
Tiểu Dịch hỏi: “Mẹ đỡ đầu, bà gọi công an , tính làm ?”
“Gọi thì gọi. Mẹ chỉ hắt một ly nước cam, đánh ai . Chẳng lẽ bắt tù?”
Mai Miêu cũng lo, sang dạy con: “Tiểu Dịch, con xem đỡ đầu con là ai. Cô là tiểu thư nhà họ Tạ, nhà họ Tạ lẽ nào khoanh tay ? Mẹ đỡ đầu con sẽ chịu thiệt.”
Tiểu Dịch gật đầu: “Con cũng nghĩ sẽ tù, nhưng phụ nữ trông rắc rối. Dạng thì cho một bài học để khỏi tưởng dễ bắt nạt.”
Tạ Tang Ninh bật : “Tiểu Dịch, cái đầu nhỏ của con mà thông minh thế. lúc đỡ đầu chỗ dựa cứng, chờ nhé, gọi điện liền.”
Tiểu Dịch giơ ngón cái: “Chuẩn luôn!”
Tạ Tang Ninh lập tức gọi cho Milo, cố ý rõ đầu đuôi sự việc ngay mặt Hàn Anh Phân.
Hàn Anh Phân cũng lau áo và mặt nữa. Bà định để cảnh sát tới thấy bộ dạng “ ức h.i.ế.p thê thảm”. Bà còn gọi cho Thời Sơ: “Con trai, hắt đầy nước cam mặt , còn làm nhục đám đông. Con đến ngay , nếu đến, bắt nạt đến c.h.ế.t mất.”
Lúc , Thời Sơ đang cùng ba phó tổng bàn cách thâu tóm cổ phần W Tập đoàn ở M quốc. Điện thoại reo, máy, lông mày chau : “Mẹ, để con , con bận.”