“Một hai câu giải thích rõ .” Thẩm Thanh Thu nắm tay Phó Đình Thâm, định đưa ngoài khi ông cụ cửa, nhưng thấy tiếng bước chân của ông cụ dần đến gần.
“C.h.ế.t , kịp nữa .” Thẩm Thanh Thu lo lắng như kiến bò chảo nóng.
Phó Đình Thâm khẽ nhướng mày, đáy mắt xẹt qua một tia đùa, “Vợ gặp cha chồng, sớm muộn gì cũng xảy thôi.”
Thẩm Thanh Thu làm lọt tai, ánh mắt lướt qua xung quanh, cuối cùng dừng chiếc bàn làm việc rộng rãi và thoải mái của , cô kéo cánh tay Phó Đình Thâm nhanh chóng đến, hai lời ấn xuống gầm bàn.
“Tạm thời chịu khó một chút nhé .”
Phó Đình Thâm, “…”
“Thẩm Thanh Thu, em là đầu tiên dám đối xử với như .” Anh nắm lấy cổ tay cô, đôi mắt đen ẩn chứa lời cảnh cáo chằm chằm cô.
“Tình thế bắt buộc.” Thẩm Thanh Thu nhón chân hôn nhẹ lên môi , mặt nở nụ lấy lòng, “Ngoan nào.”
“Anh là kém cỏi như ?”
“Tối nay hẹn hò với em nhé?”
Phó Đình Thâm , cần Thẩm Thanh Thu tay, tự cúi chui gầm bàn làm việc.
lúc , cửa văn phòng mở .
Mặc dù Tần gia đời đời hưng thịnh, nhưng trong tay Tần lão gia đạt đến thời kỳ đỉnh cao từng , ngay cả khi ông lui về hậu trường, thương trường vẫn lưu truyền thần thoại về những trận chiến của ông.
Ông chống gậy bước cửa, xung quanh, “Ta Lâm Kiều , con khách?”
Thẩm Thanh Thu lén liếc Phó Đình Thâm đang úp mặt lòng bàn tay, vẻ mặt buồn bực, “Vừa ạ.”
Tần lão gia khẽ gật đầu, “Nghe Hoài An con dọn ngoài ở riêng?”
“Công ty ký hợp đồng dự án mới, thường xuyên làm thêm giờ, ở nhà bất tiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bi-bo-roi-vao-ngay-cuoi-toi-duoc-tong-tai-hang-ty-chieu-chuong-tham-thanh-thu-pho-dinh-tham/chuong-125-am-muu-bat-chinh-ke-mang-long-da-xau-xa.html.]
Tần lão gia cau mày, vẻ mặt ngưng trọng, “Thanh Thanh, con cho ông ngoại , con bạn trai ?”
Lông mày Thẩm Thanh Thu giật mạnh, “Ông ngoại, con…”
“Sáng nay, làm dọn một bó hoa hồng tàn từ phòng con.” Giọng trầm ấm của Tần lão gia từ từ vang lên, cắt ngang lời cô, “Thanh Thanh, ông ngoại phản đối con yêu đương, nhưng con gái vẫn nên giữ ý tứ một chút, khi giao tiếp với khác càng cảnh giác trăm phần trăm, hiện tại xã hội hiểm ác, lòng khó lường, con còn nhỏ, ông ngoại lo con phân biệt những kẻ ch.ó má mang lòng xa!”
Kẻ âm mưu bất chính, mang lòng xa Phó Đình Thâm, “…”
Tần lão gia chuyện quả thực hề khách sáo.
Anh tò mò, nếu đưa vật đính ước, Tần lão gia sẽ gì.
Thẩm Thanh Thu liếc thấy vẻ mặt khó chịu của Phó Đình Thâm, lo lắng cơn tức giận làm mất lý trí, cô đưa tay xoa xoa đầu một cách kín đáo, động tác đó giống hệt như đang an ủi một con sói lớn đang ở bờ vực nổi điên.
“Ông ngoại, con ưu tú như , theo đuổi cũng là chuyện bình thường mà.” Thẩm Thanh Thu dậy, về phía Tần lão gia, vòng tay ôm lấy cánh tay ông, dựa vai ông, làm nũng như hồi nhỏ, “Chẳng lẽ ông cháu gái ngoan của ông ai yêu thương ?”
Nghe Thẩm Thanh Thu tự hạ thấp như , Tần lão gia hừ lạnh một tiếng đầy vẻ che chở, “Đó là do đám ch.ó má mù mắt!”
Ông dịu giọng , tiếp tục: “Thanh Thanh , con xem hai con đó, đừng là họ về nhà cả đêm, ngay cả mười ngày nửa tháng về nhà ông cũng lo lắng, nhưng con là con gái, chắc chắn sẽ chịu thiệt thòi, cho nên, ở ngoài an bằng ở nhà.”
Thẩm Thanh Thu bây giờ hiểu, hóa ông cụ lo lắng cô sẽ nhất thời bốc đồng vì tình yêu mà làm chuyện vượt giới hạn...
Cô khó xử hắng giọng, “Ông ngoại, con dọn ngoài ở là thực sự vì công việc, còn về bạn trai mà ông ... thì đúng là con , nhưng con chừng mực mà.”
“Nó là ai! Bao nhiêu tuổi ! Người ở !” Tần lão gia hỏi liền ba câu.
Thẩm Thanh Thu vẻ căng thẳng của Tần lão gia, cảm thấy bây giờ thích hợp để công khai sự tồn tại của Phó Đình Thâm.
Cô liếc gầm bàn, “Khi nào cơ hội, con sẽ giới thiệu hai làm quen.”
Nghe , sắc mặt Tần lão gia trầm xuống, ánh mắt Thẩm Thanh Thu thêm vài phần phức tạp.
Đọc full truyện nhanh nhắn zalo 034.900.5202 ạ