Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 93: Lời Qua Tiếng Lại (H+)

Cập nhật lúc: 2025-09-26 08:10:14
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ngoan một chút, nếu làm em ngay tại chỗ bây giờ.”

Anh nheo mắt, cắn một cái cổ Giang Nguyệt, thấp giọng đe dọa cô.

Sau đó nhàn nhã tận hưởng mùi hương quyến rũ Giang Nguyệt, bờ môi dạo chơi một vòng quen thuộc hõm cổ cô, dừng chỗ xương quai xanh gợi cảm. Hàn Phong rũ mắt, nhẹ nhàng hôn xuống đó, thở chút nặng nề.

Giang Nguyệt ngược , cô thấy như liền bực tức nâng chân giẫm mạnh lên giày Hàn Phong cái “bộp”, gót giày tám phân cứ thế hậm hực đạp đạp lên đôi giày da sáng bóng của .

“Anh thử xem? Chưa là ai làm ai nhé!” Cô thừa lúc để ý vung tay , còn thuận miệng “đe dọa” Hàn Phong một chút.

“Shhh! Em!” Hàn Phong nhăn mặt, cô giẫm đau nên hít ngụm khí lạnh đó nhướng mày bày trò chôn mặt hõm cổ Giang Nguyệt làm nũng, “em làm đau đó!”

Giang Nguyệt hề nương tay đánh đầu Hàn Phong, mặt một đống chữ “chán ghét” đẩy đầu , miệng liên tục “xa lánh” Hàn Phong: “Tránh tránh , xương sống hả, dựa mới ”. Hàn Phong ngược mặt dày ôm eo cô xoa nắn, xong lợi dụng thời gian ít ỏi hôn hít lên hai bên cổ Giang Nguyệt, xem như thấy gì.

Anh lầm bầm: “Nếu chủ tịch Giang thích thì cứ thoải mái làm . Có cởi sạch ngoài đường để em vui mắt thì cũng cam tâm.”

Lại bổ sung thêm: “Chủ tịch Giang đừng cái kiểu miệng một đằng nhưng thể hành động một nẻo, cả em sờ đến sắp mềm thành cọng bún .”

Giang Nguyệt: “…”

Được, giỏi lắm, mặt dày đến thế là cùng. Cô quả thật còn thua xa.

“Hàn tổng cao quý như , Giang Nguyệt dám chơi công khai như .” Cô nhịn , cố gắng bày bộ mặt lạnh nhạt đối đáp với giống như ban nãy, xem đây là chủ đề bình thường để cả hai thảo luận một cách nghiêm túc.

Câu lọt tai Hàn Phong liền hí hửng, bàn tay to lớn bắt đầu an phận trượt lên sống lưng cô vuốt ve, còn miệng thản nhiên:

“Không thích chơi công khai thì kéo bụi cây . Em thích kiểu nào chiều em kiểu nấy.”

Giọng trầm thấp, lượn lờ bên tai cô như ma thuật của mấy yêu tinh xinh trong rừng sâu. Khiến cho đầu óc Giang Nguyệt chút mụ mị.

“Anh... Anh đúng là đồ...” Cô dừng tìm từ ngữ thích hợp điền chỗ trống, “đồ hư hỏng!!”

Khóe môi Hàn Phong nhếch lên, dời tay xuống bắp đùi mềm mại của Giang Nguyệt sờ soạng. Khẽ một tiếng:

“Chủ tịch Giang thích hư hỏng hơn ? Hàn Phong đáp ứng yêu cầu của em nha.”

May mắn hôm nay cô mặc quần tây nên cơ hội chiếm tiện nghi. Hàn Phong mò xuống cô nhanh mắt đánh bàn tay an phận cái “bốp” thật vang dội khiến e dè rụt tay về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-93-loi-qua-tieng-lai-h.html.]

Hàn Phong bày bộ dạng đáng thương, chu chu mỏ:

“Chậc, chủ tịch Giang làm . Anh hầu hạ em hết lòng hết sức, bây giờ còn chiều theo em chơi công khai lẫn kín đáo như em còn thích ? Hửm!”

Anh ranh mãnh kề sát tai Giang Nguyệt, khi mấy lời tà mị như còn chơi thổi tai cô, xong xảo quyệt l.i.ế.m nhẹ khiến lòng Giang Nguyệt cứ nhộn nhạo yên.

Tai Giang Nguyệt phiếm hồng, nhưng dẫu vững vàng, Giang Nguyệt hít sâu để tỉnh táo nhớ đến chuyện chính ở đây đưa đẩy với Hàn Phong mà là đến Giang thị xử lý công việc nên nghiêm túc . Cô đưa ngón tay trỏ lắc lắc, hiệu mấy lời cũng vô dụng thôi.

“Hàn tổng, thích thì kiếm mấy cô em xinh . Đừng mãi bám riết theo chả cái lợi ích gì . Còn nữa, cảnh cáo mấy lời vô sỉ như nữa, Giang Nguyệt rảnh rỗi tiếp chuyện với . Tạm biệt!”

Giang Nguyệt lạnh lùng liếc Hàn Phong, cô bực thoát khỏi sự kìm hãm của đó bước về chỗ xe . Anh nheo mắt về hướng đó, lòng bồn chồn lo nghĩ đủ thứ chuyện liên quan đến Giang Nguyệt, chịu nên chửi tục:

“Mẹ kiếp em...” Hàn Phong tức đến gân xanh trán nổi lên dữ dội, giọng ngắt quãng như mắc nghẹn: “Con cho em chơi công khai em cũng chịu, kêu bụi cây làm kín đáo cũng , bây giờ hỏi em cái gì đây?”

“Tôi cái gì hết, ngậm cái miệng tiện của !!” Giang Nguyệt nửa đường thì thấy mấy lời nên phắt hét lớn, cô chỉ thẳng mặt Hàn Phong, mặt đanh :

“Mẹ nó lặp cuối cho nhớ, Giang Nguyệt chơi chán . Không chơi tiếp hiểu ? Cút về Phong Hà tự nhớ bản làm mấy trò hèn hạ gì lưng , hối cũng . chắc chắn sẽ khiến thừa nhận từng thứ một, nhớ kỹ cho !”

“Nguyệt...” Hàn Phong ngơ ngác khẽ gọi tên cô, còn kịp nghĩ thông mấy lời cô hàm ý gì thì Giang Nguyệt cắt lời , hùng hổ quát lớn:

“Cấm chặn đầu xe , quá tam ba bận, Giang Nguyệt cho sống đến thứ tư .”

Cô thấy quá dễ dãi, đáng lẽ đầu tiên nên dứt khoát lái xe mới . Để Hàn Phong quen thói chặn đầu xe giữ cô mãi như , làm mất thời gian, công việc thì chất chồng như núi ai xử lý mà đây đôi co với .

Giang Nguyệt đeo kính râm lên che đôi mắt chìm ngập trong phiền muộn, cô xe xong đóng mạnh cửa tạo âm thanh “rầm” một cái biểu hiện bản đang cực kì tức giận.

Giang Nguyệt hậm hực khởi động xe, nhưng nhanh nhíu mày.

Nơi là ngã rẽ tắt nên đường chật hẹp, xe hai đậu chiếm gần hết gian nên cô đầu xe . Mà xe Hàn Phong đang chắn giữa đường, tiến cũng , lùi cũng chẳng xong.

Anh thấy xe Giang Nguyệt động tĩnh nên chắc mẩm cô xe nên thầm đánh cược.

Cược cô một là tàn nhẫn trực tiếp tông mà ngang tàng rời . Hai là mềm lòng xuống xe bản hết chịu nổi , cả hai bắt đầu .

Hàn Phong dám sẽ thắng thua. chỉ cần cô nguyện ý về thì ván nào cũng sẽ xuống nước cho cô thắng. Anh thua mãi cũng , hết!

Đang lúc còn bối rối thì Giang Nguyệt đột ngột đạp ga, cô siết chặt vô lăng, một động tác thừa cho xe thẳng tiến về phía Hàn Phong.

Tiếng động cơ lớn đến chấn động mặt đất xung quanh, Hàn Phong nheo mắt, miệng lưỡi khô khốc chần chừ Giang Nguyệt càng lúc càng tới gần .

Loading...