Hàn Phong cẩn thận từng chút một lau mấy vệt nước mắt mặt cô, cụp mắt Giang Nguyệt:
“Đừng nữa, đau lòng đấy!”
Hốc mắt cô đỏ ửng, Giang Nguyệt khụt khịt mũi gật đầu liền sờ đầu cô thêm:
“Nguyệt Nguyệt của mạnh mẽ nhất, cái gì cũng làm hết!”
Nghe câu khích lệ cô đỡ hơn đôi chút, Giang Nguyệt thả lỏng bản hít thở sâu, cô mím môi “ừm” một tiếng:
“Được , em nữa .”
“Vậy một cái cho xem.”
Cô miễn cưỡng nhe răng gượng, Hàn Phong liền cô vẫn lên bao nhiêu nên kéo nhẹ khóe môi , bản làm mẫu cho cô thấy.
“Như nè, em lên lắm đó, ngoan, một cái thật tươi xem nào.”
Bình thường Hàn Phong chỉ nhếch môi bí hiểm tà mị khó lường, ít khi nào dịu dàng ấm áp cả đều tỏa sáng như . Đến cả khóe mắt đuôi mày cũng hiện lên ý chân thật.
Cô mà ngây cả , thì là lạnh lùng khó gần, mà thì biến thành trai ấm áp đến cả trái tim của Giang Nguyệt cũng rung rinh theo. Cô tự chủ cong môi, đuôi mắt vểnh lên như vầng trăng non lộ nụ thật ngây ngô.
“Cuối cùng cũng chịu , bây giờ Nguyệt Nguyệt của chiến đấu thôi nào!”
…
Giang Nguyệt nhanh chóng lấy tinh thần cùng Đàm Vũ xử lý chuyện thiết kế phá hư. Mặc dù Đàm Vũ buồn bã nhưng để cảm xúc ảnh hưởng đến công việc, nhẫn nại điều tra từng kẽ hở các thiết kế mới phát hiện phá dùng thủ đoạn tinh vi. Cách phá hủy cực kỳ khôn khéo, chỉ thể là trong ngành mới thể làm .
“Chủ tịch Giang, nghi ngờ phá hủy bộ sưu tập của chúng cũng làm trong ngành thiết kế.”
Giang Nguyệt gật gù, cô cũng nghĩ giống như . nghĩ nghĩ vẫn tìm thấy ai trong bộ phận thiết kế khả nghi, đúng lúc nhân viên bên bộ phận an ninh chạy qua thông báo.
Trên tay cần một tập hình ảnh, gấp gáp đưa qua cho cô:
“Chủ tịch Giang, Đàm tổng. Đã truy xuất CCTV, phát hiện khả nghi ngày đại hội đồng cổ đông diễn bộ phận thiết kế.”
Giang Nguyệt định dậy bàn tiếp khách thì điện thoại trong túi đổ chuông. Cô liếc thấy đuôi quen thuộc liền qua với ba :
“Mọi chờ một chút.”
Cô cửa sổ sát đất máy, vì thời gian nên cô với bên , “ ngắn gọn thôi” đưa mắt xuyên qua lớp kính trong suốt xuống các cao ốc san sát đất. Không lâu giọng dứt khoát từ đầu dây bên truyền qua làm tâm trí Giang Nguyệt lạnh lẽo:
“Giang tiểu thư, cho điều tra Phạm Hoài, là của Hàn Phong bên Phong Hà.”
Tay Giang Nguyệt vô thức siết chặt điện thoại, ánh mắt cô chòng chọc qua tòa cao ốc đằng xa đề tên “Phong Hà”, giọng thâm trầm:
“Có chắc chắn ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-79-su-that-phu-phang.html.]
“Đã điều tra kỹ, thể sai sót .”
Cô im lặng gì, lát mới chậm rãi liếc qua Hàn Phong đang chuyện với Đàm Vũ xong thu hồi tầm mắt. Giang Nguyệt đăm chiêu, giọng cũng thận trọng hơn:
“Đi bệnh viện tư nhân Tây Ảnh giữ Phạm Hoài ...”
“Xin Giang tiểu thư...” Vệ sĩ bối rối cắt ngang lời cô, “Phạm Hoài bỏ trốn từ mấy ngày . Là chúng sơ xuất canh chừng mong cô đừng trách tội.”
Giang Nguyệt dày vò các đầu ngón tay của đến đỏ hết cả lên, ánh mắt cô hiện lên tia tàn nhẫn hiếm thấy:
“Bỏ trốn thì bắt , tra hỏi kỹ càng xem là ai sai khiến ? Nghe rõ ?”
“Vâng!”
Vệ sĩ tắt máy xong liền vội vã chỉ thị lùng sục tung tích của Phạm Hoài. Còn Giang Nguyệt mãi cửa sổ sát đất ngắm thành phố bận rộn, cô đau lòng nghĩ đến chủ tịch Giang hôn mê giường bệnh, cô nhớ đến dáng vẻ hốc hác của Giang phu nhân thức trắng đêm canh bệnh cho ông.
Bỗng dưng một suy nghĩ đáng sợ hình thành trong đầu Giang Nguyệt. Cô nghĩ đến đây là âm mưu dơ bẩn của nào đó, nếu liên kết những chuyện xảy từ lúc đại diện của Giang thị dính scandal đến bây giờ thì thể tất cả đều là kế hoạch lên sẵn để nhắm Giang thị.
Nghĩ như Giang Nguyệt liền cam tâm nghiến răng:
“Nếu gan động đến Giang gia thì chắc chắn nhân vật tầm thường. Đừng bao giờ để tóm kẻ !”
Nói xong cô vuốt tóc cho thẳng, chỉnh sửa áo vest bình thản bàn như chuyện gì. Lúc lướt qua Hàn Phong cô khẽ liếc một cái, dù chỉ là một động tác nhỏ nhưng nhanh thấy . Hàn Phong cảm nhận đây ánh mắt bình thường Giang Nguyệt , trong đó chỗ khác lạ mà cách nào cũng chẳng thể lý giải nổi.
Cuộc điện thoại đó gọi đến cô liền đổi.
Cô qua xuống ghế đầu, nhân viên lập tức cắm USB laptop phát đoạn lợi dụng lối thoát hiểm khu vực phòng trưng bày. Lúc đều tập trung bên phình hội nghị nên ai chú ý đến khu vực bày mới tạo cơ hội cho khác lẻn .
CCTV hết vì đa là điểm mù hoặc góc chết, Đàm Vũ lẫn Giang Nguyệt đều chằm chằm màn hình. Đột nhiên với nhân viên an ninh:
“Phóng to chỗ lên!”
“Vâng ạ.”
Nhân viên lật đật phóng to chỗ Đàm Vũ chỉ, thấy đó dùng nhiều dụng cụ chuyện dụng để phá thiết kế đây là kỹ thuật của những nhà thiết kế chuyên nghiệp mới thể làm . Giang Nguyệt hiểu nhưng Đàm Vũ hiểu rõ, thậm chí còn cảm thấy khá quen nhưng tạm thời nhớ đây là ai.
Đoạn video ngắn ngủi mấy phút nhanh phát xong, nhân viên đưa ảnh chụp cắt sẵn cho Giang Nguyệt và Đàm Vũ. Hai thảo luận qua nhưng Giang Nguyệt chẳng bao nhiêu, tâm trí cô hiện tại đều đặt lên kẻ Phạm Hoài là ai vì cô liền :
“Chuyện giao cho Đàm tổng xử lý, nếu tìm thì trực tiếp khởi kiện . Bây giờ mệt, thể về nghỉ ngơi .”
Giang Nguyệt tâm trạng tham gia tiếp việc nên dậy qua phòng nghỉ. Hàn Phong cũng gật đầu chào theo Giang Nguyệt.
Anh cảm thấy Giang Nguyệt kỳ , Hàn Phong luôn quan sát cô từ nãy giờ đều phát hiện cô tập trung. Bình thường Giang Nguyệt chăm chú công việc nhưng hôm nay đầu óc cô cứ lơ đãng nơi khác.
Chắc chắn xảy chuyện gì đó.
Hàn Phong bất an theo cô phòng nghỉ kết quả Giang Nguyệt vui né tránh:
“Anh ngoài , em mệt.”