Thời gian qua ở cạnh Giang Nguyệt nên sớm hiểu rõ cô. Mặc dù thích hút thuốc nhưng cô đòi vẫn ngoan ngoãn khom châm thuốc cho cô. Khói thuốc lượn lờ khắp căn phòng xa hoa, Giang Nguyệt mệt mỏi nhắm mắt . Anh liền đặt tay lên thái dương xoa xoa giúp cô, hành động khiến Đỗ Nhi ghen ghét, cô hừ lạnh lẩm nhẩm chửi thầm.
Lúc Giang Nguyệt mới từ từ mở miệng, mắt cô vẫn còn nhắm nghiền giống như để mặt mắt. Nhẹ nhàng vài câu:
“Ngủ với Vương Đông nửa cái giường rách thì xem bản thật sự là diễn viên hạng A đấy ? Chưa kể đến cô ngủ thêm với Lâm tổng Dương tổng gì đó thì nhân phẩm cũng chẳng cao lên phân nào. Biết điều thì cút khỏi đây khi vệ sĩ lôi cổ cô tống ngoài , đến lúc đó hình ảnh diễn viên nổi tiếng nhờ khả năng “ngủ” với mấy giám đốc khác đá đường lên trang nhất thì lắm .”
Đỗ Nhi m.á.u não tức khắc dồn lên đầu, cô giẫm chân xuống nền nhà, vứt bỏ vẻ ngoài lịch sự như ban nãy, dậy chỉ thẳng mặt Giang Nguyệt:
“Mày, con đàn bà ngu ngốc ăn chơi như mày tư cách tao như hả? Tao ngủ với Vương tổng thì ? Còn hơn thứ lụn bại như mày. Bây giờ Đỗ Nhi tao Lâm Phong, đưa là hả?”
Giang Nguyệt nhả khói thẳng mặt Đỗ Nhi, hờ hững trả lời:
“Haizz, Phong đang mang thai con của Giang Nguyệt . Cô cam tâm tình nguyện đổ vỏ dùm đúng ?”
Cô khói làm cho ho đến sặc sụa, nhưng dáng vẻ như chó điên cắn hề ngừng ;
“Cô, nó cô tưởng là con ngốc giống cô .”
Hàn Phong hít sâu một , tay trái tự chủ đưa lên xoa xoa bụng. Nghĩ thầm trong mà đứa bé nào thì sớm đem uy h.i.ế.p cô vứt bỏ , mang theo cả đời.
Đỗ Nhi đột nhiên lục lọi trong túi xách lấy một tấm thẻ đen. Quăng lên mặt Giang Nguyệt:
“Ha, thiếu tiền thì đại . Bây giờ quỳ xuống van xin Đỗ Nhi một chút, chân thành đưa đây, tấm thẻ xem như bố thí cho Giang thị sống thêm mấy ngày.”
Giang Nguyệt chậm rãi mở mắt, cô phẩy tay với một vệ sĩ lưng :
“Đi, mỗi đứa lấy một cái vali trong két sắt của chị đây.”
“Dạ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-74.html.]
Ba tên vệ sĩ khệ nệ phòng mở két sắt, lượt vác ba cái vali lớn đó kính cẩn đưa đến mặt Giang Nguyệt.
“Đồ của chị Giang đây!”
Cô “ừm” một tiếng, hất cằm cho đám vệ sĩ lên mở vali , đổ tiền lên của Đỗ Nhi.
Tiền xếp thành từng cục nặng như đá tảng trong vali rơi xuống Đỗ Nhi, cô hoảng sợ té nền nhà đó la hét:
“Con điên mày làm gì ? Á đau!”
Cô mỉm cô , dáng vẻ vẫn ung dung như hồi nãy:
“Giang thị dẫu sa sút thì tiền của Giang Nguyệt vẫn thừa sức chôn sống đê hèn như cô. Muốn thử cảm giác mới mẻ thì cô cứ thử xem?”
Ánh mắt căm ghét của Đỗ Nhi chòng chọc Giang Nguyệt. Cô cảm thấy ngứa mắt bản mặt xinh của cô nên nghiến răng:
“Mẹ nó con điên. Mày dám chơi tao hả?”
Giang Nguyệt bật khanh khách, cô ngoắc tay lệnh cho vệ sĩ:
“Ồ, đầu thấy chê tiền của Giang Nguyệt đó. Thôi thì mấy cưng dọn tiền cất vali cho chị . Khi nào những như cô Đỗ xuất hiện làm chướng mắt chị thì lấy hù dọa một phen.”
Ba vệ sĩ đồng loạt “” một tiếng. Bọn họ bắt đầu xổm xuống lấy tiền xếp ngay ngắn vali như ban đầu. Điều càng khiến cho Đỗ Nhi cảm thấy bản đang chịu sỉ nhục cực kỳ lớn. Cô phắt dậy, nhanh chóng lấy túi xách rời , của cô cũng sợ hãi chạy theo , còn quên lấy tấm thẻ đen đó ném qua chỗ Giang Nguyệt.
Chỗ tiền là Vương Đông đưa cho cô xài hơn mấy tháng. Vứt tiền cô đổ mỹ phẩm quần áo chứ.
Giang Nguyệt liếc cô , lẩm nhẩm:
“Hừ, tưởng ghê gớm thế nào. Trà xanh mốc như cô mà cũng đòi giành Phong với chị.”
Hàn Phong loáng thoáng , trong lòng tự nhiên vui sướng khôn nguôi. Cô còn cần là , miễn đừng đá quen mấy tên trai trẻ khác là .