“Nguyệt Nguyệt!”
Giang Nguyệt thấy giọng quen thuộc liền ngẩng đầu lên. Cô ngạc nhiên hoa quà tay , chữ ký đang dang dở nguệch một đường.
Ánh mắt Hàn Phong dịu dàng cô, mỉm đưa bó hoa hồng và hộp quà đến mặt cô, chân thành mà đơn giản :
“Nguyệt Nguyệt, chúc em sinh nhật vui vẻ. Anh em thích xe...” Hàn Phong đỏ mặt, “nhưng mà hiện tại điều kiện nên tặng em mô hình .”
Giang Nguyệt giấu vui vẻ. Cô thật tươi dậy nhận bó hoa và hộp quà, cô khẽ cúi đầu ngửi hoa, hương thơm ngào ngạt từ hai mươi lăm đóa hồng quanh quẩn nơi đầu mũi cô. Mắt cô cong lên như vầng trăng non, cô cẩn thận đặt chúng lên bàn đó qua ôm cổ Hàn Phong. Giọng cô ngọt ngào:
“Gì mà điều kiện chứ? Cái mô hình còn quý giá hơn mấy chiếc xe của em. Phong, cảm ơn nhé!”
Nói cô hôn lên má , để một vết son đỏ chói.
Hàn Phong “ừm” một tiếng, ôm eo cô. Nhẹ nhàng đặt bó hoa oải hương lên tay Giang Nguyệt.
Giọng trầm thấp như chứa đựng cả gió xuân trong :
“Hôm nay là một ngày đặc biệt. Nguyệt Nguyệt, cảm ơn vì cho trở thành bạn trai của em. Hiện tại tương lai và mãi mãi, đều sẽ yêu em.”
Giang Nguyệt oải hương ý nghĩa gì. Trong lòng cô bỗng loại cảm giác kì lạ bộc phát, giờ phút cô mới ý thức bản cũng yêu . Vốn dĩ ban đầu cô yêu sắc của , nhưng hiện tại cô yêu , yêu con .
Hóa tình yêu chính là cảm xúc kì lạ hình thành trong tim từ lúc nào mà hề . Giống như một hạt giống, chậm rãi nảy nở qua từng ngày, từng giờ, từng phút ở bên .
Giang Nguyệt gì, cô kéo áo xuống, đặt môi lên môi . Hàn Phong để mặc cô làm loạn, môi lưỡi hai dây dưa. Đôi mắt cô nhắm nghiền , cảm nhận tư vị ngọt ngào của trao cho cô. Còn bàn tay đặt ở eo cô siết chặt, hiện tại chỉ đem cô gái giấu trong tim. Không để cô suốt ngày rong ruổi ngoài đường gây họa cho nhân gian nữa.
Với sắc và tính cách , ngộ nhỡ gặp tên xa nào đó cướp cô thì Hàn Phong tính bây giờ?
Anh mải mê suy nghĩ đuổi theo chiếc lưỡi đinh hương của Giang Nguyệt. Bờ môi cô ngọt như mật ong khiến lưu luyến thôi. Đến khi cô thở dốc mới chịu thả .
Hàn Phong hôn lên trán cô, giọng khàn khàn:
“Em... Em như chịu nổi chứ?”
Giang Nguyệt lém lỉnh trả lời:
“Chịu nổi cũng nổi!”
“Được , Nguyệt Nguyệt của , đúng là chịu thua em luôn.”
Cô bật , thấy hộp quà bàn nên hỏi :
“Em mở nha?”
“Ừm.”
Hàn Phong cưng chiều vuốt tóc cô, đó cô tự tay mở quà .
Chiếc xe mô hình đặt làm riêng nên từng chi tiết nhỏ nhất cũng gia công một cách tỉ mỉ. Màu sắc, hình dáng nó giống y hệt chiếc xe thật tặng cô. Thậm chí nó còn động cơ và tiếng động như thật. Giang Nguyệt thích thú tới lui, luôn miệng khen với Hàn Phong.
Kế bên xe đặt một cái điều khiển để chơi điều khiển xe nên Giang Nguyệt cầm lên nghiêm túc nghiên cứu.
Anh bộ dạng thì liên tưởng đến mấy bạn nhỏ đang tìm tòi điều mới lạ liền qua giúp cô. Hàn Phong đằng Giang Nguyệt, vòng tay lên cầm điều khiển tận tình hướng dẫn cô.
Giang Nguyệt mím môi, tư thế của hai dính sát , cô giống như ôm trọn lòng. Dù cô thấy vui, cứ để cho Hàn Phong chỉ .
“Như nè, em ấn nút ...”
“Ừm ừm.”
Cô học nhanh, chỉ một là cô hiểu. Sau đó cô háo hức đặt xe xuống sàn nhà bắt đầu khởi động động cơ xe. Hàn Phong vẫn ôm cô từ đằng như , bàn tay to lớn của đặt lên tay cô, giúp cô điều khiển. Xe bắt đầu chạy, Giang Nguyệt phấn khích như lái xe thật .
“Oa chạy kìa, đỉnh quá . Qua bên qua bên nhanh lên!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-48-loi-thu-nhan-cua-han-phong.html.]
Cô vui sướng chiếc xe mô hình chạy vòng vòng khắp phòng làm việc như trẻ con chơi đồ chơi mới. Đến khi xe chạy hết ngóc ngách lớn nhỏ trong phòng mới tạm nghỉ một lát.
Hàn Phong cô cũng thấy vui lây. Cô vui cũng sẽ vui.
Giang Nguyệt mê chiếc xe đến nỗi cô cũng ôm khư khư trong lòng. Đến khi chiều Hàn Vũ tan học về cô đem khoe :
“Đẹp tiểu Vũ? Đây là quà sinh nhật của chị đó.”
Cậu ngạc nhiên chiếc xe, ngưỡng mộ :
“Oa quá , cho em chơi với.”
Cậu vội vàng cởi ba lô quăng qua một bên. Sau đó chăm chú cầm điều khiển cho xe chạy khắp nhà.
Vừa chơi hỏi:
“Hôm nay sinh nhật chị hả?”
“Ngày mai mới đúng ngày, hôm nay Phong của em tặng cho chị.”
Nghe Hàn Phong tặng cô nên hí hửng:
“Ảnh chỉ tặng chị một chiếc xe bé tẹo như thôi ?”
Hàn Vũ thầm nghĩ cũng keo kiệt quá . Một ngày kiếm cả đống tiền nhưng chỉ tặng một chiếc xe mô hình.
Giang Nguyệt lập tức bác bỏ:
“Bé tẹo thì chứ? Chị thích nhất cái nha.”
Hàn Vũ bĩu môi, đó nhớ tặng quà cho cô nên ngại ngùng :
“Ây da nếu em sớm hơn một chút thì tìm món nào bự bự tặng cho chị. Hay là vầy , em nấu ăn siêu giỏi nên ngày mai sẽ tặng chị cái bánh sinh nhật ba tầng to gấp đôi chiếc xe . Chị chịu ?”
Giang Nguyệt dõi theo chiếc xe chạy trả lời:
“Ok! Nhớ vẽ hai chữ Giang Nguyệt lên bánh thật lớn đó nha.”
Hàn Vũ gật đầu cầm điều khiển lái chiếc xe thêm mấy vòng nữa mới tiếc nuối trả cô. Nói thật thì chiếc xe nhỏ nhưng võ nha, đến Hàn Vũ mà mê chơi rời mắt đây nữa mà. Tính ông cũng mắt , tới nỗi nào.
Giang Nguyệt mê đắm đuối chiếc xe mô hình , đến ăn cũng đem theo ngắm nghía. Trước khi lên giường ngủ cũng chơi một vòng mới chịu .
“Này Nguyệt Nguyệt, em ngủ . Sáng mai dậy chơi tiếp.”
Hàn Phong bất lực cô mải mê chơi xe mà bỏ quên . Kêu cỡ nào cô cũng chịu ngủ, cứ chạy vòng vòng theo chiếc xe.
Giang Nguyệt l.i.ế.m liếm môi, nũng nịu năn nỉ Hàn Phong:
“Anh để em chơi nốt ván nữa . Chơi xong em ngủ, nha nha nha.”
“Em xem chiếc xe sắp hết pin kìa. Phải đem sạc chứ, ngủ mà. Lên giường chơi chơi với đây nè.”
“Không chịu , thích chơi xe . Anh để em chơi .”
Tự nhiên hối hận khi đem chiếc xe để về cho cô bỏ bê .
Đến khi hù dọa cô sẽ lấy chiếc xe cho cô chơi luôn Giang Nguyệt mới chép miệng tắt điều khiển xe. Ngậm ngùi lên giường ngủ.
“Ngoan, ngủ .”
“Ừm.”
…