Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 39: Cuộc Gọi Bất Ngờ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 07:51:41
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hàn Phong lạnh lùng bỏ tìm Giang Nguyệt. Vừa thấy cô là trưng bộ mặt thiện trai tỏa sáng chạy qua ôm cô.

“Tiểu Vũ còn nhỏ sự đời, chị đừng chấp nó.”

Cô nghiêng mặt qua, bàn tay nhỏ nhắn đặt lên cánh tay rắn chắc của :

“Ây da .” Cô nhớ gì đó thêm: “À đúng , chị cho dọn dẹp biệt thự đấy , ngày mai là thể chuyển ở. Cưng cứ để tiểu Vũ qua ở chung với chúng cho vui.”

Hàn Phong bĩu môi, cằm cọ cọ cổ cô:

“Cái thằng nhóc đó chỉ giỏi phá đám, vui vẻ gì chứ. Hơn nữa em chỉ ở riêng với chị thôi .”

Giang Nguyệt dở dở , ngờ ghen với em . Cũng cô bỏ kiếm mới lo lắng như chứ.

“Haizz, cưng thật là...”

Cô định trêu chọc vài câu thì điện thoại kế bên rung lên. Giang Nguyệt để ôm eo , cầm điện thoại cho cô máy.

“Xin chào Giang tiểu thư, chúng là nhân viên bên hãng hàng Quốc gia. Thú cưng mà cô vận chuyển từ Anh về đủ điều kiện nhập cảnh. Bây giờ cô thể tới đưa về ạ!”

“À cảm ơn chị.”

Hồi còn ở Anh cô nuôi một con cáo tuyết, khi về nước cô định đưa nó theo luôn nhưng quy trình giấy tờ rắc rối. Phải đến tận năm tháng mới đủ điều kiện đưa về, còn sân bay thêm một tháng nữa để kiểm tra .

Cô nhớ nó gần chết, khi cúp điện thoại liền kêu lái xe sân bay đón nó.

“Phong, lấy xe lấy xe. Chúng sân bay đón thành viên mới về thôi nào!”

Giang Nguyệt háo hức chạy tới chạy lui sửa soạn. Hàn Phong âm thầm tủi , là tên nào đến phá đám nữa đây?

Anh lái xe đưa cô đến sân bay, ở đó nhân viên chờ sẵn. Giang Nguyệt chỉ cần kí tên xác nhận là thể đưa thú cưng về.

Con cáo tuyết bỏ trong chiếc lòng sắt màu bạc. Cả cuộn tròn trong đó, đôi tai nhỏ cụp xuống, mi mắt nặng trĩu lim dim khép hờ. Nhìn nó ủ rũ vì ảnh hưởng của các chuyến bay dài và lạ chỗ. khi thấy cô thì nó lập tức phấn chấn kêu mấy tiếng, còn giơ chân đá đá lồng sắt.

Giang Nguyệt vội chạy , cô đau lòng nhanh nhẹn mở lồng sắt xong dịu dàng bế nó lên trấn an:

“Snow nhớ chị ? Đừng sợ nha, chị Nguyệt Nguyệt đưa cưng về nhà liền đây.”

Hàn Phong tò mò Snow, nuôi thú cưng nên đối với mấy con vật nhỏ nhắn mềm mại như chẳng húng thú gì mấy. Trước định nuôi mấy con mạnh mẽ như sư tử hoặc ngao Tây Tạng nhưng do công việc bận bịu thời gian trông chừng chúng. Nếu thả rông sẽ gây nguy hiểm cho khác, thế là dẹp chuyện qua một bên luôn.

Anh mím môi cô nâng niu cưng nựng con cáo tuyết thì liếc nó một cái. Snow nhận thấy ánh mắt của thích nó, nó liền gầm gừ với . Đôi mắt tinh ranh màu vàng đồng liếc Hàn Phong, cái mũi ngắn còn “khịt khịt” tỏ vẻ khó chịu với nữa.

“Sao Snow, đây là tiểu Phong nè. Sau cưng cũng xem tiểu Phong như nhà nha.”

Con cáo tuyết đầu qua chỗ khác, kiêu ngạo thèm .

Xí, còn nhỏ mà kiêu ngạo hơn Hàn Vũ ở nhà nữa.

Hàn Phong nhăn mặt bộ dạng khó ưa của con cáo mặt. Nếu do cô nuôi thì sớm đá nó ngoài đường ở, hoặc là mua thêm sư tử về dọa nó, cho nó thế nào là sự uy vũ của Hàn Phong .

“Phong, mau lên, chúng đưa Snow về nhà thôi.”

Giang Nguyệt vui vẻ ôm Snow , miệng lẩm nhẩm hát một ca khúc tiếng Anh nào đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-39-cuoc-goi-bat-ngo.html.]

Hàn Phong dáng vẻ , thở dài theo cô.

Suốt dọc đường Giang Nguyệt ôm Snow chuyện, chẳng thèm quan tâm tới Hàn Phong. Con cáo tuyết dường như vui mừng vì gặp chủ nhân của nó nên im đùi cô để cô vuốt ve bộ lông trắng như tuyết của nó. Không còn bộ dạng ủ rũ lúc mới gặp nữa.

Về tới nhà, Hàn Vũ tiếng xe nên lật đật thoát giao diện game trong điện thoại, nhanh nhẹn chạy xuống lầu mở cổng cho và Giang Nguyệt.

Cửa lớn nên Hàn Vũ loay hoay một lúc mới mở hết . Hàn Phong cho xe chạy thẳng gara, tới nơi xuống mở cửa xe cho cô. Giang Nguyệt mỉm ôm Snow , Hàn Vũ thấy cô ôm con gì đó lạ lạ thì chạy qua . Cậu thích thú hỏi cô:

“Oa, chị nuôi cáo hả? Dễ thương quá !”

“Ừm.” Giang Nguyệt nhe răng giơ một chân của Snow lên chào Hàn Vũ, “xin chào, tên là Snow trong tuyết trắng nha.”

“Em sờ nó ạ?”

“Được chứ!”

Được cô cho phép nên Hàn Vũ chùi chùi tay thử đụng nhẹ bộ lông mềm mại của Snow. Ôi cảm giác mềm như bông nó tuyệt cmn vời, thiếu chút nữa ôm Snow về nhà nuôi luôn.

Giang Nguyệt ôm Snow nhà, cô để Hàn Vũ chơi với Snow trong phòng khách còn bận rộn chuẩn thức ăn cho Snow.

Con cáo tuyết cô nuôi từ hồi mới đẻ mấy tuần tuổi, cho nên cũng dạn dĩ đôi chút. Hàn Vũ vuốt ve bộ lông nó, nó liền im, nâng hai chân nó lên lắc lắc nó cũng mặc kệ. Chẳng mấy chốc hai như em thiết đùa giỡn qua .

Giang Nguyệt đổ đồ ăn cho Snow nó ăn như thú vui nhàn nhã.

“Snow ăn nè, mau ăn chóng lớn nha.”

Hàn Phong im lặng một bên cô chăm sóc con cáo như con tức thì tủi . Cô qua chỗ mà chẳng thèm lấy một cái.

Con cáo tuyết là giống lai tạo nhiều đời nên dễ thích nghi với khí hậu cả ngoài nước và trong nước. Nó cũng kén ăn lắm, Giang Nguyệt cho nó ăn các loại hạt nó vẫn vui vẻ ăn hết.

Cô sợ nó thèm nên chuẩn thêm một phần thịt, thế là nó ăn no nê híp mắt ngủ.

Lúc nó ngủ Hàn Vũ kế bên canh chừng, chụp mấy tấm ảnh đăng lên trang cá nhân. Còn Giang Nguyệt chẳng rảnh rỗi, cô đặt chuồng nuôi cáo, đồ chơi cho Snow, đồ ăn, quần áo...

Có thể nó Giang Nguyệt là hai của Snow luôn, bởi vì cô chăm sóc nó từ nhỏ đến lớn. Trong thời gian du học, nó là bầu bạn với cô. Hễ chuyện buồn phiền là cô chơi với Snow, nhanh stress đều tan biến.

Ai cũng lo chơi với Snow mà quên mất Hàn Phong còn đang ở đây. Tới nỗi hết báo cáo của Phong Hà, phê duyệt xong mấy dự án cô cũng qua phòng tìm .

Tới buổi tối đáng lẽ sẽ qua ôm cô ngủ chung. Thế là hôm nay xảy một việc kinh hoàng với Hàn Phong là hắt hủi về phòng. Chỗ của kế bên cô thì con cáo tuyết chiếm mất.

“Ôi , hôm nay chị mệt. Muốn ngủ một , tiểu Phong về phòng ngủ sớm nha.”

Anh nghiêng trong, kết quả thấy Snow phè phỡn giường cô, nó đúng ngay chỗ ôm cô ngủ nữa chứ.

Hàn Phong cắn răng, lẽ nào thua con cáo . Thế là giở trò nũng nịu với bản mặt trai ngời ngời , ôm eo Giang Nguyệt thủ thỉ:

“Để em xoa bóp cho chị, như ngủ cũng ngon hơn nha.”

Giang Nguyệt nuốt nước bọt khuôn mặt yêu nghiệt mắt. là hồng nhan họa thủy mà, cô luyến tiếc , rụt rè liếc qua Snow đang khoe bộ lông mềm mại bồng bềnh của , như : “ôm em ngủ chị Nguyệt Nguyệt ơi, đảm bảo bộ lông đưa chị lên tới chín tầng mây phiêu lưu luôn, hơn nhiều so với tên mặt trắng .”

Giang Nguyệt lưỡng lự qua , Hàn Phong liền sấn tới từ từ đẩy cô phòng. Cô như mất hết sức lực mặc đóng cửa , đó khéo léo ôm cô lên giường .

Thôi kệ , hai mỹ nam hầu hạ ngủ thì hơn chứ .

Giang Nguyệt vui vẻ xuống, tay trái ôm Snow mềm mại, tay sờ soạng múi bụng của Hàn Phong từ từ tiến mộng .

Loading...