Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 29: Kế Hoạch Bất Ngờ Của Giang Tổng

Cập nhật lúc: 2025-09-18 05:56:01
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Hà Nghiêm nhíu mày, khó ? Bình thường đều sử dụng font chữ ai ý kiến gì . Hôm nay bảo là khó .

Hừ, Đặng Tài c.h.ế.t tiệt, sợ thì đại . Bày đặt bới móc lung tung.

Anh liếc Đặng tổng, ông đổ mồ hôi lạnh đầy .

Xong , bây giờ một Hàn tổng ghim mà ngay cả Hà tổng hoạt bát vui vẻ nhất công ty cũng ghim .

Hàn Phong gõ gõ bàn, giọng đều đều:

“Đặng tổng thật là. Tâm lý ông quá yếu, lập trường của khác dễ dàng đổi ?”

Đặng tổng thầm niệm trong đầu: “bởi vì là Hàn tổng nên mới đổi lập trường của đó, huhu.”

Hàn Phong tiếp tục:

“Trước đây Đặng tổng cam kết đẩy mạnh đầu tư phát triển xưởng sản xuất thủ công ? Bây giờ mua là như thế nào?”

Anh đang tìm cớ châm chọc Đặng Tài. Nói ông gồng gánh tài chính cho công ty, sợ bóng sợ gió. Anh vẫn còn nhớ rõ hai xưởng sản xuất mà Dahlia đề nghị mua vẫn còn mua .

Như thì sản phẩm của Phong Hà sẽ cải thiện và sức sáng tạo để cạnh tranh với thương hiệu khác.

Đặng tổng đang hỏi tội, liền ngượng nghịu :

“Hàn tổng bớt giận, chỉ là dạo gần đây doanh thu giảm sút. mà Hàn tổng yên tâm, ngoại trừ ngành thời trang thì các ngành khác doanh thu vẫn định. Hì hì.”

Đặng Tài đang tránh nặng tìm nhẹ, ông uyển chuyển như ý là tài chính của công ty vẫn còn định, ông vẫn thể kiểm soát .

Hàn Phong nhướng mày, qua Giám đốc sáng tạo:

“Dahlia, sẵn đây bà cho kế hoạch thu mua thêm các xưởng sản xuất thủ công .”

Dahlia dậy, bà cầm bản kế hoạch phân phó thư ký phát cho mỗi một cái giống tay bà. Sau đó lượt phân tích và trình bày lợi và hại khi thu mua.

Lần thu mua quá lớn, cũng chẳng triệt để đường sống của các nhà cung ứng khác nhưng Phong Hà vẫn kiểm soát một phần nguyên vật liệu trong ngành thời trang của .

Hàn Phong chăm chú lắng , quả thật Phong Hà dạo gần đây đa dạng hóa các sản phẩm của . Mẫu mã kiểu dáng thiếu tính sáng tạo nên việc đưa sản phẩm mới khó thu hút khách hàng. Dahlia còn mở rộng mảng thời trang nữ, vì xưa nay Phong Hà bọn họ kinh doanh thời trang nam là chủ yếu.

“Hàn tổng thấy thế nào?”

Dahlia trình bày xong kế hoạch của , cẩn thận hỏi ý kiến Hàn Phong.

Anh im lặng suy nghĩ giây lát, đó gật gù:

“Ừm, nếu bà Dahlia kế hoạch cụ thể thì cứ tiến hành thu mua . Còn riêng về khoản mở rộng mảng thời trang nữ chúng để hẵng bàn tiếp.”

Dahlia khó hiểu:

“Vì thưa Hàn tổng?”

“Giang thị hiện nay là đối thủ một của chúng . bên đó chỉ mạnh về thời trang nữ và một mỹ phẩm trang sức cao cấp khác. Còn đều xếp ngang hàng với chúng ngoại trừ thời trang nam...”

Hàn Phong dừng một chút, đột nhiên nhớ đến Giang Nguyệt liền khẽ.

Cả phòng hợp trợn mắt : “Ông xem, nãy Hàn tổng đúng ?”

“Ừ ừ, cũng chắc lắm, để kỹ nữa .”

Hàn Phong khẽ tằng hắng, cả phòng im thin thít.

“Khụ, chi bằng bớt một kẻ thù thì chúng thêm một bạn. Cứ để Giang thị duy trì ưu thế bên mảng thời trang nữ, Phong Hà vững ở mảng thời trang nam là điều cần hướng tới. Trong tương lai, thể hai bên sẽ cơ hội hợp tác với .”

Đôi mắt màu xanh biếc của Dahlia khẽ nheo , bà vẫn thể tin Hàn Phong dễ dàng từ bỏ mục đích của . Ngay từ đầu tham vọng thâu tóm ngành thời trang cơ mà.

Mấy giám đốc khác cũng , bàn luận xì xào với kế bên .

Trương tổng đánh bạo dò hỏi Hàn Phong nữa:

“Hàn tổng, chắc chắn chung một vị trí với Giang thị?”

Hàn Phong nhếch môi ông:

“Không thì làm ? Mọi yên tâm, gì Giang thị và Phong Hà cũng là ‘đối tác' lâu dài của .”

Lời đầy ẩn ý, chẳng ai dám hỏi thêm. Chỉ nghiền ngẫm hai chữ “đối tác” mà ông chủ hợp tác phương diện nào.

Ây da, tâm tư của ông chủ thật khó đoán. Người phàm như chúng làm tròn bổn phận của .

Hàn Phong tiếp tục chủ trì cuộc họp, khi thẳng thắn phê bình một loạt lãnh đạo cấp cao thì tổng kết và đưa yêu cầu:

“Mười ngày thấy tiến độ thu mua xưởng sản xuất. Còn về chiến lược kinh doanh sắp tới, Trương tổng cứ làm bản kế hoạch trình lên , đích sẽ phê duyệt và đề xuất ý kiến chỉnh sửa . Tan họp!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-29-ke-hoach-bat-ngo-cua-giang-tong.html.]

Sau khi Hàn Phong rời , các giám đốc khác lượt thở phào.

“Ôi trời ơi cứ tưởng bệnh tim tái phát.”

Đặng Tài mỉa mai:

“Hừ ông già c.h.ế.t tiệt, mắng mấy câu kêu trời. Ông thấy , Hàn tổng và Hà tổng ‘ưu ái' nhớ kỹ đây nè.”

Dahlia mỉm góp vui:

“Phong cách làm việc của Hàn tổng quả thật khác so với các . Không vị nào bên Giang thị may mắn đổi tính tình Hàn tổng chúng nhỉ?”

Trương tổng lanh lẹ:

“Nghe Giám đốc kinh doanh bên đó xinh nha. Người còn du học từ Anh về, là con gái cưng của chủ tịch Giang. Không chừng Hàn tổng để mắt tới đó.”

“Ây da đừng Phong Hà sắp hỉ sự đấy nhé.”

“Chứ còn gì nữa!!”

Cả phòng họp ầm lên, bọn họ giờ làm liền thoải mái với , câu nệ nhiều.

Hàn Phong về văn phòng, bảo Tiêu Bắc gọi Hà Nghiêm đến gặp .

Một lát Hà Nghiêm mang vẻ mặt tươi rạng rỡ , xung quanh khéo còn tỏa ánh mặt trời. Anh nhỏ hơn Hàn Phong tận 4 tuổi, làm trong giới giải trí nên mặt mũi chăm sóc , còn sức sống của tuổi thiếu niên tràn đầy năng lượng.

Nhìn thấy Hà Nghiêm như , Hàn Phong nhíu mày:

“Đi làm đóng phim hả? Ăn mặc thì lòe loẹt, đếm xem cái áo vest đó bao nhiêu cái hoa, còn nữa, đầu tóc thì nhuộm xanh nhuộm đỏ. Không thể thống gì hết!”

Hà Nghiêm vội lấy lòng họ :

“Anh đừng chứ. Hì hì, em là của công chúng. Hơn nữa tóc em nhuộm là do dạo gần lịch mà.”

Hàn Phong thèm mắng nữa, mỗi mắng là Hà Nghiêm lôi lý do bao biện. Vì chẳng thèm phí sức tranh cãi với con nít.

Anh vấn đề chính:

“Tôi giao cho trông coi công ty. Cậu làm cái quái gì mà đợi đến ngày hỏi tới mới lòi một đống chuyện như hả?”

Hà Nghiêm nịnh bợ pha cho Hàn Phong một cốc cà phê, đó mếu máo kể khổ:

“Huhu xem, ngày nào em cũng bận phim đóng quảng cáo. Còn trông coi sổ sách giấy tờ em làm xuể. Phải để trợ lý xử lý giúp một ít. Còn mấy cái kết quả kinh doanh tài chính em định cuối quý sẽ tổng kết một lượt đưa lên . Ai quan tâm hỏi sớm như .”

Thấy Hàn Phong trầm mặc, lôi Tiêu Bắc :

“Không tin thì hỏi trợ lý Tiêu . Ngày nào em cũng bận bịu hết, nên sơ xuất là chuyện bình thường.”

Tiêu Bắc giật , ông chủ nhỏ hành hạ ít. Ban đêm còn ở tăng ca để xử lý đống giấy tờ mà Hà Nghiêm lười biếng quăng cho . Bây giờ lôi , nhất thời làm .

Hàn Phong liếc Tiêu Bắc, vẻ mặt thật ?”

Hà Nghiêm liếc xéo Tiêu Bắc, dùng khẩu hình miệng “ làm khó dễ thì thử bậy xem.”

Tiêu Bắc run rẩy Hàn Phong, tin tưởng ông chủ sẽ để chịu khổ nên ăn thật thà:

“Hàn tổng...Hà tổng làm trễ còn về sớm. Dạo gần đây cũng chẳng đóng quảng cáo gì nhiều.”

Hà Nghiêm nghiến răng, giơ nấm đ.ấ.m lên dọa Tiêu Bắc nhảy dựng.

Hàn Phong đập bàn cái “rầm”, mặt đen xì:

“Bắt đầu từ hôm nay tăng ca làm việc bù cho . Ở đây dư thừa tiền nuôi , còn thì cút về nhà cô ba mà ở.”

Cô ba gửi gắm Hà Nghiêm ở chỗ để dạy dỗ con trai . Suốt ngày cứ rong chơi đóng ba cái phim vớ vẩn nên bà tức giận đuổi Hà Nghiêm , kêu theo họ học kinh doanh mới tiếp tục cho đóng phim.

Hà Nghiêm bĩu môi, cúi đầu thêm một đống đạo lý từ Hàn Phong mới dậy, uể oải ngoài.

“Còn nữa.”

Hàn Phong đột nhiên lên tiếng căn dặn Hà Nghiêm.

“Anh còn gì chửi thì chửi một lượt luôn .”

“Dạo gần đây Vương thị đang rục rịch trở . Cậu để ý kĩ một chút.”

Nghe đến Vương thị Hà Nghiêm liền nghiêm túc :

“Ừm, em . Ngày mai sẽ cho thăm dò động tĩnh của bọn họ.”

Nói Hà Nghiêm đóng cửa ngoài.

Loading...