Sau khi tổ chức đám cưới Hàn Phong liền để Giang Nguyệt nghỉ dưỡng ở nhà, cô mang thai mệt mỏi nên dự định tuần trăng mật sẽ dời . Bụng cô gần đây bắt đầu to hơn, lúc cũng vất vả hơn .
Mặc dù mang thai nhưng Giang Nguyệt vẫn đều đặn tập các bài thể dục cần thiết cho thai phụ, kết hợp với chế độ ăn nên vóc dáng cô vẫn gọn gàng. Hôm nay cô mặc váy dài, lúc xuống lầu tìm Hàn Phong thì thấy đang báo ở bàn .
“Chào buổi sáng, ông chủ Hàn!”
Hàn Phong vội vàng để tờ báo qua một bên, vươn tay ôm cô lòng : “Sao ngủ thêm chút nữa, trời vẫn còn sớm mà.” Nói cúi mặt hôn cô, tay Hàn Phong xoa xoa lên chiếc bụng nhô cao của Giang Nguyệt thủ thỉ: “Có mệt ? Mệt thì nhớ với .”
“Không , em dậy sớm một chút.”
“Đói bụng ? Anh nấu gì đó cho em ăn, trưa nay em ăn gì?”
Giang Nguyệt gần đây thèm đủ thứ món, cô định làm bánh nướng cho ăn đột nhiên bụng đá đau. Cô ngạc nhiên một chút, đó vui mừng reo lên: “Anh xem, con nó đạp em .”
Hàn Phong sung sướng sờ lên bụng cô, nhẹ nhàng áp tai xuống lắng : “Bảo bối , là ba nè.”
Cô dở dở xoa đầu : “Con mới động đậy một chút thôi, em cảm thấy gì nữa hết. Chắc chắn là một đứa bé dịu dàng.”
Hàn Phong nhếch môi hôn lên bụng cô, thủ thỉ chuyện với đứa bé: “Con chắc chắn là đứa trẻ ngoan ngoãn dễ thương giống con .”
“Xem kìa, Hàn Phong dẻo miệng!”
“Anh quên mất, lâu lâu em ngoan, để dạy dỗ uốn nắn một chút mới ngoan như bây giờ.”
Giang Nguyệt nhéo eo , Hàn Phong rộ lên hôn cô.
“Được chọc em nữa. Bác sĩ ngày dự sinh là hai tuần , em nghỉ ngơi cho thật đấy!”
“Em mà, nghỉ việc từ hai tháng nay chăm sóc em mấy tháng cuối thai kỳ . Bảo đừng lo mà cứ như đứa trẻ, chạy tới chạy lui lo đủ thứ.”
Hàn Phong xoa xoa bụng cô, cưng chiều hôn má Giang Nguyệt: “Em là bảo bối của , làm mà cưng chiều .”
***
Dự sinh là hai tuần nữa, nhưng mới 9/9, Giang Nguyệt cảm thấy bụng co thắt khó chịu.
Hàn Phong mới ngoài xử lý gấp một dự án. Ở nhà chỉ Lệ Ngân và giúp việc, cô đang phòng ngủ trưa, chợt cơn đau nhói làm tay chân Giang Nguyệt lạnh toát.
Giang Nguyệt thở dốc bấm nút gọi giúp việc, lập tức dì Xuân chạy lên. Bà thấy Giang Nguyệt như sắp sinh liền hô lớn chuẩn xe, Lệ Ngân cũng chạy lên đỡ cô thang máy.
lúc Hàn Phong lái xe về, làm hấp tấp chạy gọi lớn: “Cậu Phong, Giang tiểu thư sắp sinh, mau...”
Lời còn kịp hết Hàn Phong chạy nhanh lên lầu, cả bồn chồn lo lắng cho cô.
Lúc thấy Giang Nguyệt vội đến bế cô lên, tới xe liền thúc giục tài xế lái đến bệnh viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-173-ngoai-truyen-1-gia-dinh-phong-nguyet.html.]
Trên đường Hàn Phong liên tục trấn an tinh thần Giang Nguyệt, sinh con khó khăn mà chẳng thế gánh chịu cho cô liền buồn bã. Xe đến bệnh viện y tá và bác sĩ chờ sẵn nên cô đưa phòng sinh ngay, Hàn Phong sốt ruột xoa xoa tay cho cô, Giang Nguyệt đau đến c.h.ế.t sống , khẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y : “Chồng ơi.”
“Chồng đây chồng đây, ngoan, đừng sợ, ở đây chờ em.”
Cửa phòng sinh đóng , y tá nhắc nhở nhà thai phụ ở ngoài chờ.
Thời gian trôi qua chậm chạp, Hàn Phong yên tới lui, cảm thấy như trôi qua hàng thế kỷ đằng đẵng.
Tay vô thức siết chặt, kỹ còn thấy run run.
Ròng rã hai giờ liền Giang Nguyệt vất vả vượt cạn thành công, cô thở dốc tiếng bé con lớn mới ngủ .
Y tá ngoài thông báo, cô hớn hở lớn: “Chúc mừng gia đình, Giang tiểu thư sinh một trai một gái, tròn con vuông.”
Hàn Phong đang căng thẳng tột đột, thấy liền vui mừng đến ngất !
***
Anh mở mắt liền cảm thấy đầu chút đau, mặt là trần nhà thạch cao trắng tinh, nhớ đến còn đang chờ Giang Nguyệt sinh xong nên Hàn Phong vội vàng dậy.
Anh qua liền thấy Lệ Ngân bên giường trong nom Giang Nguyệt nên chạy qua.
“Nguyệt, em vất vả , cảm ơn em.”
Hàn Phong nắm tay cô, trân trọng nâng niu như bảo bối, nhẹ nhàng vén tóc cho cô.
“Nghe vui mừng đến ngất hửm?” Giang Nguyệt thấy căng thẳng như nên thuận miệng trêu đùa một chút.
Hàn Phong ho khan, ậm ừ phủ nhận.
Cô bật , đó đảo mắt tìm kiếm: “Con , cho em xem một chút.”
Lệ Ngân bế cháu gái qua, bà là thai long phụng, lúc siêu âm phát hiện, mãi đến lúc sinh mới còn một bé trai nữa.
Giang Nguyệt xong ban đầu ngỡ ngàng, đó vui vẻ nhận lấy con, Hàn Phong bế con trai , cảm thấy đứa nhỏ bé bỏng hơn, chắc chắn là em trai .
Cảm thấy quá đáng yêu nên cúi đầu xuống hôn bé con một chút.
“Qua với nha con.”
Hai để em bé bên cạnh Giang Nguyệt, cô sung sướng nhận lấy, cưng chiều hôn con trai con gái: “Con của dễ thương quá , hai cục bông nhỏ đỏ hỏn về chắc chắn xinh !
Cùng lúc đó ngoài cửa tiếng , Tô Huyền, Hàn Dương và Giang Nghiệp hẹn mà gặp chạy đến bệnh viện tranh xem cháu nội cháu ngoại. Tô Huyền lưu luyến mãi chịu về, ở Tây Thành phụ giúp chăm sóc Giang Nguyệt và chơi với cháu đến khi cô ở cữ xong mới chịu về.
Tổ ấm sum vầy, đầy đủ hạnh phúc là yên tâm .
HOÀN