Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 155: Lời Cầu Hôn
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:49:57
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Cái thằng nhóc , bạn gái cũng dẫn về mắt . Giấu giấu giếm giếm, nhà báo còn tin nhanh hơn ruột nữa.” Hàn phu nhân tức giận lôi Hàn Phong một góc của tiệc cưới trách mắng. Bà sợ thấy nên đè nén giọng nhỏ.
“Cũng con cho , là con trai đeo bám Nguyệt Nguyệt cô công khai thì con cũng dám làm trái ý cô .” Hàn Phong bất đắc dĩ thật với bà, giọng điệu chút buồn bã.
“Ây da thật là, bình thường con là ông trời ở Tây Thành mà. Sao bây giờ yếu đuối thế hả? Mau mau dắt con dâu về đây ăn cơm với , giữ thì xem đánh c.h.ế.t con , gần ba mươi tuổi mà vẫn ế vợ, Dương gia bên đang mặt chúng đấy!” Hàn phu nhân buồn bực đánh nhẹ cánh tay , nhỏ giọng cảnh cáo.
“Con .” Hàn Phong vốn thích nhiều, chỉ âm thầm tự nhủ cơ hội thích hợp nhất định sẽ đưa Giang Nguyệt về Bắc Thành mắt chủ tịch Hàn và Hàn phu nhân.
“Được , thèm chuyện với kẻ đầu gỗ như con. Buổi chiều bay về Bắc Thành dự họp, chắc mấy câu với dì Dương của con, chút nữa nhớ đưa con bé Giang Nguyệt về nhà nhé.”
Bà nghiêm mặt:
“Không ăn h.i.ế.p con dâu của , nhớ chăm sóc con bé cho .”
Lúc tiệc cưới bắt đầu bà mới đáp xuống sân bay nên trễ một chút, cơ hội gặp riêng với cô về Bắc Thành nên tiếc nuối.
Hàn phu nhân giữa Phong Hà và Giang thị là đối thủ cạnh tranh nên bà tiện nhắc nhở nhiều. Hàn Phong là thông minh, nên làm cái gì thì tự cân nhắc, làm như bà quá quen thuộc với tính cách của con trai .
“Con nhớ .” Hàn Phong gật đầu đáp , đó bữa tiệc tìm Giang Nguyệt. Ai ngờ cô và mấy chị em đang cùng nâng ly chung vui với cô dâu, Diệp Vãn uống rượu nhưng vẫn chiều lòng chị em cầm một ly đáp lễ.
“Giang Nguyệt.” Hàn Phong nhanh chỗ cô, Phó Hi và Tĩnh Dao thấy thế liền tự động tách một bên cho kế Giang Nguyệt. Hai mỉm gọi một tiếng “Hàn tổng”.
Hàn Phong khẽ gật đầu xem như đáp , đó qua phía Giang Nguyệt, đưa tay lấy ly rượu cô đang cầm, “ em uống rượu mà.”
“Em mới nhấp môi một chút thôi mà.” Giang Nguyệt đưa tay lên, ngón cái và ngón trỏ vòng tạo thành một khe hở nhỏ xíu, chứng minh cho thấy uống bao nhiêu hết.
“Một chút cũng .” Hàn Phong nhíu mày, “uống rượu hại sức khỏe.”
Phó Hi thấy thế liền giúp Giang Nguyệt:
“Hàn tổng , bình thường Nguyệt Nguyệt uống cả chai vẫn còn tỉnh táo đấy, đừng nghi ngờ tửu lượng của cô nha.”
Hàn Phong vẫn chằm chằm Giang Nguyệt, ánh mắt sắc bén đè bẹp ý nghĩ tự bào chữa của cô. Giống như chỉ cần cô mở miệng cãi , thì suốt cuộc đời còn đừng mơ động đến một giọt rượu nào.
“Không uống thì uống .” Giang Nguyệt rốt cuộc chịu nổi đầu hàng , Hàn Phong đáng sợ thế cơ mà.
Phó Hi trợn mắt cô: “Nguyệt Nguyệt, mà cũng lời như hả?”
“Chứ , Hàn tổng khó tính lắm đấy.” Giang Nguyệt bĩu môi, cô liếc châm chọc.
“Uống rượu nhiều cũng hại cho sức khỏe mà.” Tĩnh Dao đá đá chân Phó Hi, : “Gần đây tăng ca thức khuya làm việc quá sức, vẫn đừng nên uống nhiều rượu thì hơn, mặt ở đây chung vui là Diệp Vãn cảm động .”
“Phải đấy đấy, ngày mai Giang thị công bố bộ sưu tập, giữ gìn sức khỏe để giành ngôi vương ở Tây Thành chứ.” Diệp Vãn phụ họa theo, em của chồng ở đây nên cô sức giữ hình tượng. Để Dương Kỳ cớ châm biếm cô, chung sống hòa bình là mục tiêu Diệp Vãn hướng đến hôn nhân đấy.
Hàn Phong hài lòng chị em của Giang Nguyệt lưng với cô, nhướng mày Giang Nguyệt: “Ngoan, lời . Mai mốt em uống rượu sẽ uống cùng em.”
Giang Nguyệt ấm ức trừng mắt từng Phó Hi, Tĩnh Dao, Diệp Vãn. Ba họ làm bộ như thấy gì chỗ khác, làm Giang Nguyệt tức nghẹn một bụng mà chẳng chỗ nào giải tỏa.
Buổi tiệc kéo dài đến chiều tối, lúc trưa tan lễ ở khách sạn thì kéo bãi biển gần đó nghỉ dưỡng. Xem như là quà đáp lễ của cô dâu chú rễ dành cho khách mời, Hàn Phong dạo Giang Nguyệt mệt mỏi nên dám cho cô chơi xa. Lúc còn ở tiệc cưới cô bắt đầu than mệt với đấy.
“Anh đưa em về nhà.” Hàn Phong vuốt ve tóc cô, đau lòng hôn lên trán Giang Nguyệt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-155-loi-cau-hon.html.]
“Ừm.” Giang Nguyệt ngoan ngoãn lời theo , cô đến chỗ Diệp Vãn mấy câu và chúc mừng nữa mới rời . Về phần Dương Kỳ, chỉ nhận mấy chữ vàng ngọc từ miệng Hàn tổng kiệm lời: “Tân hôn vui vẻ.”
Dương Kỳ khịt mũi, đây là ghen tị với lấy vợ chứ gì. Hừ, bác sĩ Dương tấm lòng rộng lượng, so đo với .
...
Trở về Phong Nguyệt cô liền lễ phục phù dâu đó tắm rửa. Lúc trở thấy Hàn Phong nên cô sang phòng làm việc tìm , “Phong, em buồn ngủ quá .”
Giang Nguyệt che miệng ngáp nhỏ, cô chậm rãi gần Hàn Phong ôm từ phía hỏi đang làm gì thế. Vốn dĩ đang xem tài liệu Tiêu Bắc mới gửi qua nhưng thấy cô tới liền đóng , kéo cô ở đằng lên đùi .
“Ngủ .” Hàn Phong vỗ nhẹ lưng cô, giọng trầm thấp dịu dàng dỗ dành Giang Nguyệt.
Cô nở nụ đó vòng tay lên vai Hàn Phong, nép n.g.ự.c tìm một chỗ thỏa mái tựa đầu. Giang Nguyệt từ từ tiến giấc ngủ, Hàn Phong làm gì cả cứ thế canh chừng cô. Thời gian lẳng lặng trôi qua, cẩn thận ôm cô, mỗi khi cô kêu lạnh sẽ cầm điều khiển lên chỉnh nhiệt độ điều hòa.
Giấc ngủ trưa Giang Nguyệt ngủ cực kì ngon.
Bình thường cô chợp mắt chỉ nửa giờ, hôm nay ngủ đến tận chiều tối mới thức dậy.
Mở mắt vẫn thấy trong vòng tay ấm áp của Hàn Phong, lên một chút là sườn mặt cương nghị của đang say mê nghiên cứu quyển sách kinh tế dày cộp. Giang Nguyệt dụi mắt cựa quậy , lúc mới phát hiện là cô thức dậy.
“Đói ? Anh kêu dì Xuân nấu gì đó cho em ăn.” Hàn Phong đóng sách đặt lên bàn, xoa đầu cô, mím môi hôn cô một cái.
“Ừm, một chút.” Giang Nguyệt chống tay lên vai dậy, lảo đảo lên bàn làm việc của Hàn Phong. “Ngày mai nghỉ Tết Dương lịch ?” Cô bắt chéo chân, buồn chán hỏi .
Đối diện với dáng vẻ kiêu ngạo lười biếng khi thức dậy của cô Hàn Phong khỏi cảm thấy cô quá đáng yêu. Anh nhích ghế gần bàn làm việc, cũng bắt chước Giang Nguyệt chống tay lên thành ghế, trong mắt chứa ý cô: “Anh bận rộn lắm đấy, ngày nào cũng làm mà.”
“Em chỉ hỏi cho thôi, thừa ông chủ Phong Hà làm còn nhiều hơn nhân viên của mà.”
Hàn Phong cô chọc , “đúng , tiền lương cũng lãnh nhiều hơn khác ba phần.”
“Giàu hơn em .” Giang Nguyệt thở dài, cô cày còn hơn trâu nhưng tiền lương chỉ bằng hai phần của Hàn Phong thôi đó.
Giang Nguyệt quên mất nhận hai bảng lương, một cho vị trí tổng giám đốc kinh doanh, một cho vị trí chủ tịch Giang thị.
Nhìn thấu ý nghĩ trong đầu Giang Nguyệt nên Hàn Phong nắm tay cô xoa xoa, giọng điệu cưng chiều: “Không cần lo lắng, em gả cho thì mỗi tháng sẽ cho em cầm năm phần tiền lương. Đến lúc đó còn phần nào, em chắc chắn giàu hơn .”
“Chỉ giỏi dẻo miệng.” Giang Nguyệt lập tức phấn chấn hơn hẳn nâng cằm lên, đôi mắt hồ ly quyến rũ ngắm Hàn Phong: “Anh xảo quyệt như , chắc chắn là chỉ lãnh ba phần tiền lương ở Phong Hà là tất cả thu nhập trong một tháng ?”
Đương nhiên . Hàn Phong nhếch môi, một tháng lãnh bao nhiêu tiền thì nhớ rõ lắm, nhưng chắc chắn lên đến hơn chín con .
“Có bao nhiêu sẽ đều giao cho em hết, bà chủ nhỏ.” Hàn Phong dậy ôm cô lên, Giang Nguyệt hưởng thụ để ôm xuống phòng ăn. Cô hài lòng sờ đầu khen ngợi: “Tốt nhất là nên ngoan như , em mà giấu quỹ đen thì xong với em .”
Giang Nguyệt kề sát mặt hôn xuống: “Ngày mai em làm, kiếm tiền nuôi chồng già của em.”
“Tiền lương giao cho em đủ nuôi hai chúng ?”
“Tiền đó em để dành, ngộ nhỡ đòi thì em lấy gì trả đây. Tốt nhất là vẫn nên độc lập kinh tế, nuôi cả gia đình bằng tiền làm thì an tâm hơn.” Giang Nguyệt lý tưởng của phụ nữ hiện đại, châm ngôn của cô là thích xài tiền của , sống dựa dẫm đàn ông.
“Không cần suy nghĩ đến chuyện trả cho , chỉ cần bà chủ nhỏ mỗi ngày đều ở bên cạnh là đủ, tiền bạc bay xa đến mấy cũng chẳng thèm quan tâm.” Hàn Phong cúi đầu xuống hôn nhẹ lên môi cô, thấp giọng trấn an cô, để cô đối với , quan trọng. Người nắm tay suốt cuộc đời là Giang Nguyệt chứ mấy tờ polyme giá trị nhất định .
Bởi vì cô đối với , là vô giá.