Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 150: Giáng Sinh Ấm Áp
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:47:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pqi81iUn1
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Lễ Giáng Sinh nên Giang Nguyệt bạc đãi bản tăng ca đến khuya. Đến năm giờ chiều trong Giang thị đều tan làm, đây là đãi ngộ của Giang Nguyệt đối với cấp . Dù bộ sưu tập cũng sắp thành, công việc còn nhiều nên cô bớt lo hơn.
ở Phong Hà vẫn khắt khe hơn một chút, Hàn Phong ở làm việc đến sáu giờ chiều. Tất cả nhân viên thành xong báo cáo cuối ngày xong trình lên cấp phê duyệt mới về. Đồng hồ điểm sáu giờ rưỡi giống như ong vỡ tổ ùa ngoài, ai nấy đều tranh thang máy để sớm.
Hàn Phong lắc đầu đám nhân viên vất vả suốt bao năm năm cống hiến cho Phong Hà thang máy riêng. Nghĩ đến các đãi ngộ của Giang Nguyệt dành cho cấp đột nhiên làm chút gì đó, vì thế qua với Tiêu Bắc: “Hôm nay ai tăng ca đến sáu giờ thì nhận thêm bốn mươi phần trăm tiền thưởng.”
Tiêu Bắc trố mắt Hàn Phong, đó vui vẻ báo cho kế toán. Cảm thấy ông chủ khi qua Giang thị “học hỏi” thì tiến bộ ít, Hàn Phong rộng lượng như đây tiền lệ .
Mọi ngày đều lương của nhân viên ở Phong Hà đều gấp ba lương của nhân viên nơi khác nên cần thêm nhiều tiền thưởng làm gì. Hôm nay bụng mấy lời vàng ngọc thưởng thêm 40% khéo nhân viên Phong Hà xong sẽ cảm động phát mất.
Khi Hàn Phong về đến Phong Nguyệt thì thấy Giang Nguyệt mặc chiếc váy dài màu xanh nhạt ở cổng tươi đón . Lâu lắm mới cảm giác bình yên như , nghĩ đến thời gian gần đây ngày nào cô cũng thức tới khuya làm việc thì càng bù đắp cho cô cái gì đó.
Vừa hôm nay là Giáng Sinh, Hàn Phong sớm kêu chuẩn tiệc .
“Em về khi nào ?” Hàn Phong xuống xe ôm eo cô. Giang Nguyệt giả vờ ngượng ngùng đẩy , thấy Hàn Phong nhúc nhích liền mặc kệ.
“Em tan làm từ 5 giờ chiều .” Cô nắm tay sảnh chính, hào hứng thêm: “Hôm nay đặc biệt về sớm đón Giáng Sinh với .”
Hàn Phong hôn lên mu bàn tay cô, “cảm ơn bà chủ Giang nhé.”
Cô khúc khích đánh nhẹ vai Hàn Phong, những né tránh mà ngược còn hưởng thụ. Ít khi nào cả hai rảnh rỗi như hôm nay nên cố gắng nhắc đến chuyện công việc, cũng căn dặn Tiêu Bắc chuyện gì thì ngày mai hẵng , gửi email công việc trong tối nay.
Thế nhưng còn kịp nhập tiệc thì điện thoại đến quấy rầy gian yên tĩnh giữa và cô.
Nhìn thấy gọi đến là Dương Kỳ nên Hàn Phong mới miễn cưỡng ấn .
“Thật là, gặp Hàn tổng cũng khó khăn quá .” Dương Kỳ dựa lưng ghế, thủ tục đầu tiên của khi gặp Hàn Phong là châm chọc mấy câu cho miệng mới vấn đề chính.
“Có chuyện gì thì thẳng , lề mề tắt máy đấy.”
“Thì cũng chuyện gì cả...” Dương Kỳ đảo mắt sắp xếp từ ngữ trong đầu, chọn tới chọn lui nên cái gì tiên. Ai ngờ kịp thì tiếng “bíp bíp” tắt máy từng đầu dây bên truyền đến.
Dương Kỳ bực bội lầm bầm chửi xéo Hàn Phong, mặt dày gọi thêm nữa.
Giang Nguyệt thấy tiếng chuông điện thoại Hàn Phong reo mãi nhưng bắt máy liền nhắc nhở một chút:
“Tiệc bắt đầu mà, máy .”
“Số làm phiền đấy, em cứ kệ .” Hàn Phong buồn chán tựa đầu lên vai cô báo, sẵn tiện rút điện thoại quăng lên bàn .
Dương Kỳ cũng kiên trì gọi thêm nhiều nữa, hổ danh là bác sĩ khoa tim mạch nhẫn nại với bệnh nhân, mặc kệ Hàn Phong bắt máy cứ thế gọi hết đến khác.
Chuyện hôm nay Diệp Vãn giao cho nhất định thành. Dương Kỳ tự nhủ bấm gọi thêm nữa, may mắn Hàn Phong mở lòng từ bi sự thúc giục của Giang Nguyệt nên bắt máy.
“Cho cơ hội cuối cùng.”
“Ngày mai rảnh ? Đi thử đồ cưới với .”
Hàn Phong định ném điện thoại xuống đất. Cmn làm như rảnh lắm , suốt ngày cái tên bác sĩ dở lên cơn thần kinh.
Dương Kỳ sai nên vội vã la lên: “Ấy Hàn Phong , đừng ném điện thoại mà. Nói rõ ràng hơn chút nhé, sắp lấy vợ , bác sĩ Dương đây đặc biệt chọn làm phù rễ đấy.”
Hàn Phong bất ngờ, đó buồn bực hỏi :
“Lấy vợ?”
Dương Kỳ hất cằm kiêu ngạo:
“Chứ ! Chuẩn quà mừng là nhé. Nói cho Hàn Phong , ông đây cưới một hai, quý tử cũng luôn .”
Tin tức còn khó tin hơn việc cổ phiếu Lưu Vọng rớt giá mới hai ngày . Hàn Phong rõ con Dương Kỳ hơn ai hết, cái gì mà lấy vợ? Loại cà chớn đội lốt tri thức cũng lấy vợ ?
“Là con gái nhà ai mù ?”
“Cậu mới mù!” Dương Kỳ chút vui mỉa mai Hàn Phong: “Không chúc bạn một câu tử tế thì thôi nhé, đồ keo kiệt già nua!”
“Tưởng lấy vợ thì lắm ?” Hàn Phong cố gắng vớt vát chút thể diện khẩy.
“Hay chứ . Một nhà ba vui vẻ hạnh phúc, so ?”
Hàn Phong cứng họng.
“Thông báo cho thôi, ngày mai bớt chút thời gian thử đồ theo địa chỉ gửi cho . Đến lúc đó giới thiệu vợ sắp cưới của cho gặp.”
Mặt mũi Hàn Phong đen xì tắt máy, ngờ là tên ngốc nối khố với dám lấy vợ . Còn mặt dày khoe khoang hạnh phúc như , tức c.h.ế.t cơ chứ!
Gì mà ba vui vẻ hạnh phúc, hừ, ông đây một Nguyệt Nguyệt là đủ hạnh phúc hết cuộc đời !
Giang Nguyệt thấy tâm trạng Hàn Phong liền hỏi thăm. Hỏi mãi mới bực bội là vì chuyện em của lấy vợ.
Cô dở dở vỗ vai Hàn Phong:
“Anh ghen tị hửm?”
Hàn Phong hừ nhẹ chuyện cô chọc , buồn bực ôm eo cô lên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-150-giang-sinh-am-ap.html.]
“Ừ ghen tị đó.”
Lại vuốt ve tấm lưng mảnh mai của cô:
“Bao giờ em mới cho nở mày nở mặt đây?”
Cô nhếch môi hôn lên cằm :
“Nôn nóng đến ?”
Ánh mắt Hàn Phong sâu như đầm lầy cuốn lấy Giang Nguyệt, cô khẽ run nhẹ vùi đầu lồng n.g.ự.c cứng rắn của . Nghe thấy giọng trầm thấp ảo não của truyền xuống từ đỉnh đầu:
“Ngày ngày lo lo mất em chạy , gấp mới là lạ. Giang Nguyệt em là con cáo nhỏ vô tình, sớm bắt em trói buộc tờ giấy hôn thú thì ngày nào yên tâm cả.”
Cô bật lắng nhịp tim Hàn Phong bởi vì căng thẳng mà dồn dập. Ngón tay thon dài vô thức vẽ vòng tròn lên n.g.ự.c , “em cảm thấy thật lo xa, em ở đây chứ nào mất. Không mất vẫn tìm đấy thôi.”
Hàn Phong khàn khàn, rũ mắt trong lòng , cánh tay ôm cô mạnh mẽ siết chặt.
“Ừ, em nhất là đừng nên chơi trốn tìm với . Kẻo thua còn nhận hình phạt đau khổ đấy nhé.”
Giang Nguyệt cựa quậy làm trò, liên tục gật đầu phụ họa theo : “Không dám dám, Hàn tổng , cho em mười cái gan cũng dám chạy . Anh tha cho em .”
“Đồ yêu tinh thích làm trò!” Hàn Phong nhéo mũi cô, hai đùa giỡn một chút thì sửa soạn tắm. Dì Xuân thông báo sắp tới giờ cơm tối .
Nói là cơm tối nhưng nấu cầu kỳ hơn thường ngày nhiều, Hàn Phong dặn dò đầu bếp Đại nấu thêm mấy món Giang Nguyệt thích ăn. Cũng nhắc dì Xuân trang trí sắp xếp chỗ đặt bánh kem lúc nhân viên giao đến.
Lúc bánh kem giao tới dì Xuân lập tức phân công đem đến đặt lên giá bánh. Bàn tiệc cũng chuẩn xong xuôi nên dì lên lầu gọi Hàn Phong xuống . Anh hài lòng một vòng phòng tiệc, trong lúc đợi cô còn sốt ruột chỉnh chỉnh mấy nhành hoa cho ngay ngắn.
“Phong.” Giang Nguyệt vịn cầu thang xuống, cô thấy nhức đầu nên gọi .
“Sao thế?” Hàn Phong thấy cô mới đó còn vui vẻ chọc ghẹo nhưng bây giờ uể oải như liền lo lắng . Anh đỡ Giang Nguyệt tới bàn ăn, thấy sắc mặt cô nhợt nhạt nên khỏi lo lắng.
“Em thấy nhức đầu, chắc là mấy ngày nay thức đêm tăng ca quá sức .”
Giang Nguyệt xoa xoa thái dương, khi nãy tắm xong đầu óc choáng váng một trận. Cô thấy dạo cơ thể mệt mỏi nhưng quá để ý. Khối lượng công việc nhiều cộng thêm áp lực từ bộ sưu tập, là robot mới mệt. Giang Nguyệt nghĩ thầm ngày mai dặn dì Xuân hầm thêm ít canh ăn bồi bổ là .
Hàn Phong đồng ý, “ để gọi bác sĩ tư nhân đến khám cho em?”
“Không nghiêm trọng đến mức đó , em nghỉ một chút là . Anh đừng lo lắng quá, xem, mặt còn nhăn nhó hơn mấy cụ già tám mươi tuổi nữa đó.”
Cô xoa xoa mặt Hàn Phong làm trò, cảm thấy cô đỡ hơn nên cứng đầu gọi bác sĩ nữa. Lúc Giang Nguyệt mới thời gian xung quanh phòng ăn, hôm nay trang trí mắt hoành tráng hơn ngày, còn đặt thêm hai giá bánh lớn nữa.
“Gì đây, Hàn tổng tỏ tình hửm?” Giang Nguyệt cong môi chỉ chỉ bó hoa lớn giữa bàn ăn, ánh mắt sáng lên .
“Anh tỏ tình bao nhiêu chứ. Nguyệt Nguyệt, em còn nhớ nữa thì thật là vô tình. Hôm nay tổ chức tiệc Giáng Sinh cho em đó.” Anh giận dỗi trách móc cô, bày vẻ mặt lòng khác ngó lơ.
“Thì là tổ chức tiệc Giáng Sinh, cũng cần hoành tráng như .” Giang Nguyệt vui vẻ ngắm xung quanh, bánh kem trang trí mắt, hoa hồng đỏ rực hòa nhã giá nến dịu nhẹ. Tất cả tạo nên khung cảnh ấm áp lãng mạn giữa tiết trời giá lạnh cuối đông.
Cô khẽ gọi :
“Phong.”
Hàn Phong dịu dàng cô:
“Hửm.”
“Cảm ơn nhé.”
Cô nhẹ nhàng đem ly cà phê mocha đặt mặt Hàn Phong. Hương thơm socola sánh quyện hòa cùng bạc hà thanh mát khiến yêu thích trong những ngày mùa đông. Hàn Phong dặn nhà bếp mang rượu đến mà bằng cà phê, Giang Nguyệt gần đây tăng ca nhiều nên sợ cô uống sẽ ảnh hưởng sức khỏe.
“Đã là cần cảm ơn mà.” Hàn Phong mím môi lẩm nhẩm, nhưng phòng lớn nên âm thanh vang vọng rõ ràng Giang Nguyệt thấy. Cô áp sát tai thì thầm, thần thần bí bí: “Chiều mai sắp xếp thời gian một chút, em dẫn ăn tiệc mừng Giáng Sinh.”
Giáng Sinh diễn ngày 24 và 25, hôm nay mới chỉ đến ngày 24 thôi.
“Anh tổ chức hoành tráng như em còn ăn ?” Hàn Phong ôm cô lên đùi , vươn tay lấy một chiếc bánh ngọt nhỏ qua cho cô ăn lót . Từ chiều giờ thấy cô ăn gì cả, đoán chừng bây giờ cô đang đói bụng.
“Thì cứ theo em , ăn mặc chỉn chu một chút.”
“Rồi , em cái gì thì chính là cái đó. Bây giờ ăn chút gì , ăn trễ sẽ đau dày.”
Giang Nguyệt tủm tỉm cầm lấy dĩa bánh nhỏ, cô bảo đút cho cô ăn cô mới chịu ăn. Hàn Phong cực kì nuông chiều thói của Giang Nguyệt nên vui vẻ hầu hạ cô, bản cũng quen với việc .
Đêm Giáng Sinh chính là dịp để gần hơn, thể hiện sự quan tâm chăm sóc đến những thương yêu. Hàn Phong giờ đều làm việc bất kể ngày lễ ngoại trừ Tết truyền thống, năm nay bởi vì Giang Nguyệt nên chu thứ đón lễ cùng với cô.
Hai ăn tối xong cắt bánh kem, Hàn Phong tự tay chọn mẫu mười hai cái bánh ngụ ý trọn vẹn may mắn. Anh Giang thị sắp công bố bộ sưu tập mới nên sẵn dịp chúc mừng cô.
“Nhiều bánh như làm em ăn nổi đây?” Giang Nguyệt thích thú ngắm từng chiếc bánh một, đúng là thể xem thường mắt thẩm mĩ của ông chủ Hàn .
“Anh cắt cho em thử nhé.” Hàn Phong thêm: “Anh đặt ở tiệm bánh nổi tiếng nhất Nam Thành đấy, duy nhất mua mười hai chiếc đặt riêng giao đến Tây Thành chỉ thôi.” Vẻ mặt cô khen ngợi của Hàn Phong đầy mấy chữ: “Nguyệt Nguyệt thấy lợi hại ?”
“Lợi hại!”
“Đây, ăn nhiều một chút.”
Giang Nguyệt háo hức gọi thêm trong Phong Nguyệt qua ăn bánh chung. Vốn dĩ hôm nay cũng là dịp nên quây quần bên mà.
Đồng hồ điểm 12 giờ đêm, cả Phong Nguyệt giống như ngủ đều thắp sáng đèn ăn bánh uống . Đâu cũng tiếng vui vẻ, đêm nay là một đêm thật hạnh phúc, từ khi chủ tịch Giang gặp chuyện, lâu Giang Nguyệt mới cảm nhận chút khí ấm áp của gia đình như thế .