Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 135: Lời Thú Tội Của Đỗ Nhi

Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:45
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Nhi vội vã chạy về biệt thự riêng tháng Vương Đông mua cho cô để sửa soạn. Đi qua phòng trang phục chọn lựa một hồi cuối cùng Đỗ Nhi lấy một chiếc váy kiểu dáng đơn giản màu hồng nhạt phối với trang sức bạch kim. Trông cô thanh thuần ngây thơ như em gái nhỏ, bộ dạng kiêu căng thường ngày cũng biến mất lớp trang điểm nhẹ nhàng .

“Cũng tồi! Vai em gái ngọt ngào diễn nhiều đấy.” Đỗ Nhi nhếch môi xoay một vòng gương, ngắm nghía bản trong gương hồi lâu mới hài lòng xách túi xuống lầu.

Tài xế riêng cô sắp xếp chờ sẵn bên , lúc Đỗ Nhi đến ông khom nhỏ tai Đỗ Nhi:

“Cô Đỗ, bên ngóng Lưu tổng đang nghỉ ngơi ở biệt thự riêng. Chúng thẳng đến nhờ trợ lý Vu thông báo ạ?”

Đỗ Nhi nheo mắt, “ thẳng đến luôn , lúc đó ai hỏi gì ông cứ đang làm theo chỉ thị của , hiểu ?”

Tài xế gật đầu “” một tiếng xong mở cửa xe cho cô , Đỗ Nhi chống tay lên thành ghế liếc mắt về ngôi biêt thự xa hoa đằng lưng . Xe bắt đầu lăn bánh, cô cũng chẳng lưu luyến thu hồi tầm mắt, vẻ mặt đắc thắng nghĩ thầm.

“Vương Đông Vương Đông, chắc ông ngờ tới bản cũng ngày ?”

Hôm nay là cuối đông nên nhiệt độ so với mấy ngày còn thấp hơn nhiều. Lưu Nhậm sợ mấy chú mèo con thích nghi với khí hậu Nam Thành nên tranh thủ thời gian rảnh làm một cái tổ mới ấm áp hơn cho bọn chúng ngủ.

Lót xong chiếc chăn bông nhỏ cho Alice mới dậy. Chú mèo thấy chủ nhân làm một cái tổ mềm mại ám áp cho liền vui vẻ chạy theo Lưu Nhậm cọ cọ chân lấy lòng, đôi mắt xanh biển híp “ngao” một tiếng.

“Được đừng giả vờ nữa, mày bướng bỉnh như hôm nay bày bộ dạng cho ai xem hửm?” Lưu Nhậm giở giở cúi xuống ôm Alice lên. Anh nhéo nhéo mũi nó trêu ghẹo, “nể tình hôm nay mày ngoan một xíu nên tối sẽ ăn cá khô nhé.”

Hai mắt Alice tròn xoe như hiểu gì đó liền liên tục l.i.ế.m láp chân , vẫy đuôi phấn khích.

Lưu Nhậm cục bông màu xám làm trò lấy lòng , còn định chơi với Alice thêm chút nữa nhưng quản gia thông báo khách đến nên dậy xuống lầu xem.

Nhìn thấy Lưu Nhậm chẳng gì bất ngờ, ngoài dự đoán của . Hôm nay Đỗ Nhi lặn lội từ xa đến chắc chắn mục đích gì khác.

Lại còn báo với trợ lý Vu thì chỉ còn là chuyện cá nhân, mà Vương Đông cũng chẳng ngu ngốc đến mức để một bình hoa di động đến bàn chuyện làm ăn của .

“Không cô Đỗ đến thăm nhà, Lưu Nhậm sơ ý quá.”

Anh giả vờ bất ngờ tới, nét mặt vẫn ôn hòa như thường ngày mỉm Đỗ Nhi.

vội vã xua tay, trong lòng thầm cảm thán dáng vẻ khi mặc vest của Lưu Nhậm, bày vẻ mặt ngay thơ Lưu Nhậm:

“Thật sự làm phiền Lưu tổng ạ, cũng làm phiền ngài nhưng mà...” Đỗ Nhi cắn môi, hai mắt ngấn nước trông tủi chằm chằm , “ làm ơn giúp với, suy nghĩ nhiều , chỉ mới giúp ...”

Lưu Nhậm biểu cảm khác thường của cô . Đang lúc còn suy nghĩ thì Đỗ Nhi sốt ruột ôm mặt thút thít, hốc mắt cô đỏ ửng đau khổ:

“Anh đừng im lặng như sợ lắm, vất vả lắm mới đến đây. Lưu tổng, đừng bỏ mặc mà, hức!”

Đỗ Nhi như thật, cả mặt đỏ lên trong cực kỳ đáng thương, làm cho khác thấy ngó lơ cũng chẳng .

“Cô bình tĩnh chút , chuyện gì trong . Ngoài lạnh lắm.”

Nghe thấy liền chậm rãi gật đầu lau nước mắt trong. Lưu Nhậm bảo làm đem đồ uống nóng lên cho Đỗ Nhi, Alice lầu động tĩnh nên phấn khích chạy , Lưu Nhậm thuận tay ôm nó lên vuốt ve xuống đối diện ân cần hỏi han tình hình cô .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-135-loi-thu-toi-cua-do-nhi.html.]

“Không Vương tổng bảo cô đến đây hửm?”

Đỗ Nhi rũ mắt, “ .”

Lưu Nhậm gật gù tỏ ý , dựa lưng thành ghế thản nhiên đùa giỡn với Alice tiếp. Đỗ Nhi tính toán một chút xong nghiến răng, hai tay siết chặt cốc nước ấm, trong giọng chứa đựng phẫn uất khó tả, nước mắt trào .

“Tên khốn đó bán cho Trương tổng, tuy chỉ là một tình nhân hơn kém nhưng lòng tự trọng, bên ngoài đồn thổi như thế nào quan tâm. Lúc theo Vương Đông chỉ một lòng một bỏ qua tất cả, mà bây giờ ông trở mặt, xem như món đồ để trao đổi...” Giọng cô khàn , “ khác chà đạp nữa, Lưu tổng, chỉ mới giúp .”

Ánh mắt Lưu Nhậm thâm sâu thẳng Đỗ Nhi, bất thình lình lên tiếng, “tại chỉ mới giúp cô?”

Đỗ Nhi im bặt, đây chính là câu trả lời cô thấy nhất. Hai tay cô run rẩy, từ trong túi xách lấy một chiếc USB nhỏ.

“Đưa cho khác chắc chắn sẽ chết, Lưu tổng, hôm nay đến tâm ý phó thác cho .” Đỗ Nhi khẩn khoản đưa USB đến mặt , ánh mắt đáng thương chờ Lưu Nhậm quyết định.

Lời ít ý nhiều, Lưu Nhậm lập tức hiểu ý tứ của câu .

Vây cánh của Vương Đông ở Tây Thành dạng , còn Phong Hà và Giang thị thì khỏi , từng là cũ của Vương thị thì kẻ ngốc thấy cũng đến đó chính là tự cắt đứt đường sống của bản .

Lưu Nhậm suy nghĩ sơ sài, mà cũng lười suy nghĩ, đối với giúp một giúp cũng chẳng gì khác mấy. con làm việc mục đích rõ ràng, rảnh đến mức kéo thêm gánh nặng cho bản .

“Cô Đỗ thử xem trong cái USB bao nhiêu thứ cần?” Lưu Nhậm nhướng mày, chiếc USB mặt bàn thủy tinh sáng bóng.

Đỗ Nhi mím môi:

“Vốn dĩ Vương Đông cho hỏi đến chuyện làm ăn của ông nhưng lén tìm hiểu mới chút ít. Hơn nữa ông thường xuyên lui tới chỗ nghỉ ngơi làm việc nên tìm kiếm bằng chứng cũng dễ hơn. Tuần chờ ông vắng lẻn phòng làm việc tìm một chút chứng cứ trốn thuế, rửa tiền, nhập nguyên vật liệu giả, chép thiết kế... Còn giấy tờ gì đó của công ty ảo ông lập đều chép cho một bản.”

Lúc những lời ánh mắt Lưu Nhậm nghiền ngẫm Đỗ Nhi xem bao nhiêu là thật, giờ gặp vô . Lời nào là thật lời nào là giả chỉ cần kỹ một chút là thể . Lưu Nhậm bất ngờ vì Đỗ Nhi khá thành thật.

Đỗ Nhi thấy còn đang đánh giá nên nghiêm túc. Lưu Nhậm tiếp tục nữa, cẩn thận đánh giá Đỗ Nhi một lượt từ xuống .

Bộ dạng cô khác với thường ngày lòe loẹt bao nhiêu thứ lấp lánh đều đeo hết lên . Hôm nay cô chỉ mặc váy dài đeo trang sức bạc, gương mặt trang điểm nhạt lộ nét âu sầu khó , cả thoạt chút tiều tụy.

Lưu Nhậm để ý thấy bởi vì căng thẳng nên bàn tay cô vò góc váy đến nhàu nát. Dáng ủ rũ cúi mặt xuống, kiểu nào cũng thấy vô cùng tội nghiệp.

Người tiếp xúc với cô bao giờ thể dáng vẻ đánh lừa.

Lưu Nhậm khác, của Vương Đông giữ bên chắc chắn tìm hiểu qua.

Cả trầm ngâm khiến phòng khách rơi yên tĩnh. Lưu Nhậm im lặng như khiến Đỗ Nhi càng lo lắng bấu mạnh góc váy hơn, hai mắt cô hoang mang chớp chớp, chẳng mấy chốc nước mắt chảy xuống gò má, bả vai sợ hãi run rẩy lớn.

“Lưu tổng, xem như là cầu xin ...” Đỗ Nhi lảo đảo dậy định khụy gối xuống nhưng nhanh hơn một bước đỡ cô dậy, Lưu Nhậm nhíu mày: “Cô Đỗ cần làm như .”

Đỗ Nhi đau khổ lắc đầu:

“Không, chỉ cần giúp , cả đời Đỗ Nhi nguyện theo hầu hạ, tuyệt đối hai lòng.”

Loading...