Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 134: Lời Thú Tội Của Hàn Phong (H+)
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:44
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Giang Nguyệt ngơ ngẩn Hàn Phong, mờ mịt hỏi :
“Trước nay em luôn vung tiền mua nụ của các tiểu thịt tươi, nhiều đếm xuể. Anh hỏi em làm em nhớ.”
Gì chứ thủ tục khi thấy trai trong bar của Giang Nguyệt là rút tiền nhét túi bọn họ. Lập tức cả phòng bao đều náo nhiệt, thì châm thuốc thì rót rượu, còn cả một đống nam phục vụ cơ bắp cường tráng sân khấu nhảy nhót hát hò làm vui lòng đại phú bà là cô.
Hàn Phong nhăn mặt, biểu cảm chút vui nhéo n.g.ự.c cô:
“Giỏi lắm, còn dám khai đây vung tiền cho trai để tìm niềm vui. Em tin phạt nguội con cáo nhỏ dâm đãng nhà em hử?”
Giang Nguyệt bĩu môi chị thua cúi cắn lên yết hầu của Hàn Phong:
“Là hỏi em .”
“Cái em cái .”
Giang Nguyệt gãi đầu:
“Ai em cũng đều hào phóng tip một đống tiền thưởng, em nhớ thật mà.”
“Không nhớ cũng nhớ. Em nghĩ kỹ xem.”
Giang Nguyệt hứ một tiếng mặt sang chỗ khác, cô khoanh tay ngực, kiêu ngạo ưỡn thẳng lên:
“Anh giở thói trẻ con gì ? Đừng là ghen với mấy trai đây em cho tiền nha.”
Hàn Phong giận dỗi, hậm hực phun hai chữ ” !”
Còn bổ sung thêm:
“Anh thừa tiền, ghen với mấy đồng lẻ của em đó làm gì.”
Cô trào phúng, “ em trúng tim đen chứ gì?”
Tai Hàn Phong đỏ lên, thẹn quá hóa giận kéo cô xuống ngã xuống giường. Thân hình to lớn đè lên áp chế Giang Nguyệt.
“Giang tổng thật phũ phàng, sẽ làm em đến khi nào em nhớ thì thôi nhé.”
Cô cả kinh hét lớn, “á làm gì ... Ưm!”
Trên Giang Nguyệt chẳng còn bao nhiêu vải vóc che chắn thể ngọc ngà nên dễ cho Hàn Phong hành sự. Anh lướt một đường từ eo cô xuống , đầu ngón tay mơn trớn da thịt mịn màng tì vết của cô.
Hai tay Giang Nguyệt Hàn Phong chế trụ đỉnh đầu, thể cô vì mất hết sức lực như con cá thớt chờ đến tùy ý làm thịt.
Mà Hàn Phong chính là con d.a.o sắc bén nhất.
Anh khẽ thăm dò u cốc huyền bí , chân mày nhíu .
“Hức... Ưm.” Cô rên nhẹ, bắp đùi liên tục cọ xát .
“Em dám dối hửm?”
Gân xanh trán Hàn Phong nổi lên, tức giận xé luôn chiếc quần lót màu hồng nhạt của Giang Nguyệt quăng xuống giường. Đóa hoa ướt át hé mở mê , đó còn lưu mật dịch trong suốt lúc chủ nhân của nó đang hăng say làm việc bên cạnh ông chủ Hàn khó tính.
Anh nhếch môi đưa tay nơi đó trêu chọc cô, âm giọng trầm thấp đến đáng sợ:
“Cmn tiểu yêu tinh dâm đãng, thèm đến phát còn làm bộ làm tịch. Dám dối ông đây hả?”
“Hức... Đừng, Phong nhẹ một chút ưm...”
Hàn Phong lạnh, “đêm nay chơi c.h.ế.t em.”
Cơ thể Giang Nguyệt vặn vẹo khó chịu, thấy cô ngoan liền đưa thêm hai ngón tay đóa hoa ướt át khuấy động trêu chọc cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-134-loi-thu-toi-cua-han-phong-h.html.]
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên vì dục hỏa Hàn Phong nhịn cúi hôn xuống.
“Nguyệt Nguyệt là đây?”
Giang Nguyệt mơ màng hé mắt, bên nóng ngứa, cô mím môi hai chân chủ động kẹp chặt lấy bàn tay đang hành sự . Ánh mắt mê hoặc liếc Hàn Phong, cả tràn ngập phong tình quyến rũ.
Hàn Phong thất thần vài giây, đó đỏ mắt thể như liễu rũ gió của Giang Nguyệt, hô hấp nặng nề:
“Cmn, sớm muộn gì cũng tiểu yêu tinh nhà em hút cạn sinh lực.”
Nói chờ cô đáp , trực tiếp rút tay đem cự long căng cứng đ.â.m mạnh đóa hoa kiều diễm non mềm.
“A, hức...” Cảm giác bức bối trống rỗng nhanh chóng biến mất, đón nhận khoái cảm đột ngột khiến cô sung sướng rên rỉ.
Đóa hoa căng tiếp nhận cự long to lớn xâm chiếm, cảm giác trướng kích thích. Giang Nguyệt theo bản năng vòng hai chân lên hông , cố ý kẹp chặt làm nơi giao hoan càng sát gần với .
Hàn Phong thở hắt , mạnh mẽ hành lang chật chội nóng ẩm, trải qua tầng tầng lớp lớp vách thịt non mềm cắm thẳng sâu bên trong.
“Ưm... Sướng quá!” Giang Nguyệt thoải mái hét lên, khung cảnh quen thuộc giúp cô nhớ thời gian hai còn ở Phong Nguyệt. Lúc đó nếu Hàn Phong nóng vội cô, cũng sẽ gấp gáp như thế .
Chỉ là bây giờ càn rỡ hơn, điên cuồng xâm chiếm thể cô. Tham lam dừng , tất cả những gì của cô chút giấu giếm.
Hàn Phong thả tay cô , nụ hôn nồng cháy cứ thế rơi xuống cánh môi đỏ mọng của Giang Nguyệt. Mang theo nóng như gió ngoài sa mạc cùng ngọt ngào như kẹo bông tuổi thơ, hai hòa làm một, cứ thế đắm chìm ánh trăng đêm nay chiếu qua cửa sổ.
...
“Vương tổng !”
“Trương tổng, ngài chờ một chút thông báo, Vương tổng đang bận việc ạ.”
Trương tổng vội vàng chạy văn phòng của Vương Đông mặc kệ thư ký ngăn ông ngoài cửa. Vừa xông liền thấy Vương Đông đang bình tĩnh uống , kế bên là Đỗ Nhi. Cô gật đầu với Trương tổng xong ý ngoài.
Trương tổng cổ áo Vương Đông còn dính vết son môi liền ho khan một tiếng, ông trực tiếp thẳng vấn đề:
“Vương tổng, bên bộ phận quản lý báo kho hàng D17 của chúng đêm qua đột nhiên bốc cháy. Vì là đồ da nên lửa lan nhanh...”
Nghe tới đây sắc mặt Vương Đông tối sầm , ông bực tức quăng điếu thuốc hút dở gạt tàn, gằn giọng:
“Cậu cái gì? Toàn bộ đều cháy sạch hả?”
Vẻ mặt Trương tổng khó xử, ậm ừ ăn như nào cho .
“Mẹ kiếp, cả một đội gần sáu mươi mà quản kho xong. Tôi dư tiền nuôi một lũ vô dụng!”
Vương Đông tức run , lô giày da mấy tỉ bạc cháy sạch trong một đêm là lấy mạng ông hả?
“Ngài bình tĩnh một chút, cho điều tra sớm muộn gì cũng kết quả. Bây giờ chúng nên thông báo cho Lưu tổng một tiếng, ngài ?”
Nhờ Trương tổng nhắc nhở ông mới sực nhớ đây là lô hàng giữ và Lưu Nhậm hợp tác xuất xưởng nước ngoài thông qua bảy công ty con giấy tờ. Thiệt hại lớn nhưng chí ít ông chỉ chịu bốn phần, còn đều do Lưu Nhậm chịu trách nhiệm kê khai.
Vương Đông dậy tới cửa sổ sát đất châm một điếu thuốc, suy tính một chút xong dặn dò Trương Hạ:
“Ông thông báo cho công nhân thu dọn kho hàng tiến hành điều tra . Tôi gọi cho Lưu Nhậm một cuộc, để xem tính toán .”
Ông nhếch mép, ánh mắt giấu nổi sự nham hiểm lẩm bẩm: “ lúc nên tiễn một đoạn.”
Trương Hạ nhíu mày, tai ông thính. Vương Đông dặn thêm gì nữa nên chào tạm biệt xong ông nhanh chóng cửa. Đỗ Nhi bên ngoài thấy tiếng động nên vội vàng tránh mặt, cô theo lối thang máy riêng của Vương Đông xuống thẳng sảnh chính.
Cuộc trò chuyện khi nãy cô chữ chữ . biểu cảm của Trương Hạ cô cũng đoán phần nào Vương thị gặp chuyện gì bất trắc. Bây giờ mà còn chần chừ chắc chắn sẽ cơ hội nào khác để nắm bắt.
Lưu Nhậm vẫn ở Tây Thành hết tuần , lịch trình của Đỗ Nhi Vương Đông quản kỹ. Tự dưng lịch chụp nhưng di chuyển đến thành phố khác sẽ làm ông nghi ngờ.
Trong suốt quá trình từ sảnh chính đến bãi đỗ xe cô nghĩ nghĩ nhiều . Cuối cùng Đỗ Nhi quyết tâm lấy điện thoại gọi cho trợ lý dặn dò:
“Về biệt thự riêng chuẩn , một giờ xuất phát đến khách sạn GC.”