Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 129: Lời Thách Thức Của Hàn Phong
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:39
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
“Sao , nhớ đến nỗi chờ tới tối hửm? Nóng lòng ‘ăn ' như ?”
Hàn Phong nâng cằm cô lên, xong liền cúi đầu ngậm lấy bờ môi đỏ mọng. Giang Nguyệt tập kích bất ngờ nên nhất thời phản ứng kịp, cô quên mất đẩy , cứ thế Hàn Phong dẫn dắt phối hợp với .
“Ưm...”Giang Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, cô đ.ấ.m vai , Hàn Phong tận hưởng mùi vị ngọt ngào của Giang Nguyệt, quét qua ngóc ngách lớn nhỏ đến khi thỏa mãn xong luyến tiếc rời , chậm chạp hôn xuống chiếc cổ thiên nga trắng ngần diễm lệ.
“Lưu manh! Ai mới là chờ hả?”
Giang Nguyệt nhột đẩy đầu Hàn Phong , cô dở dở mắng yêu một tiếng. Con sói đói đúng là ranh ma, ngoài mặt sẽ hầu hạ cô nhưng trong lòng cách làm ăn cô sạch sẽ còn mảnh xương nào.
“Ngoan, chỉ là thấy bà chủ Giang quá quyến rũ nên nhất thời kiềm chế ...” Hàn Phong hì hì cắn nhẹ xương quai xanh cô, “ai bảo em chút phòng lên giường , đừng trách ăn sạch em chứ.”
Nghĩ gì đó tiếp tục dát vàng lên mặt :
“Hàn Phong vẫn còn tử tế đấy nhé, sẽ nhân lúc em đang ngủ say mà tấn công là hiền từ lắm . Em nên trân trọng một chút, bằng tối nay làm c.h.ế.t em.”
“Vậy ông chủ Phong đây là cầm thú lương tâm nhỉ?”
Anh gật gù, đồng ý với lời của Giang Nguyệt.
“Hahaha... Phong, đúng là mặt dày!” Giang Nguyệt biểu cảm đầy tự hào mặt Hàn Phong liền ngã lăn nắc nẻ. Cô quơ tay chỉ chỉ Hàn Phong khiến sinh cảm giác hổ, thế là thẹn quá hóa giận, Hàn tổng giận dỗi đanh mặt , vươn tay ôm lấy con cáo nhỏ ngoan ngoãn lòng răn đe.
Hàn Phong nghiến răng, bắt chước mấy vai diễn tổng giám đốc trong các bộ phim truyền hình dài tập mà Hà Nghiêm góp mặt lúc mới bắt đầu sự nghiệp diễn xuất của : “Em nên ngoan ngoãn lời một chút, còn sáng mai đừng hòng xuống giường!”
Giang Nguyệt cố nhịn , bày vẻ mặt thách thức:
“Em cứ ngoan đấy thì nào?”
“Thì chỉ sáng mai, mà ba ngày nữa em cũng đừng mong xuống giường!”
“Hàn tổng chắc chứ?”
“Tất nhiên!”
“Thích thì Giang Nguyệt em sẽ chiều, chờ đến tối xem ai mới là xuống giường nhé.”
Cô tinh nghịch nháy mắt với Hàn Phong xong nhanh tay lẹ chân dậy chạy như bay phòng tắm. Thầm nghĩ chơi Hàn Phong một vố mới , mấy ngày nay cô eo nhức lưng đau mà cứ khoan khoái sung mãn, Giang Nguyệt mà ghen tị c.h.ế.t .
“Giang Nguyệt! Em đang đùa với lửa hử?”
Cô từ phòng tắm lớn , “Phong, còn đang chơi với d.a.o đấy!”
…
Sân bay Tây Thành về đêm vẫn chật kín hành khách, ở cổng an ninh hàng bay đêm nối đuôi dày đặc. Ai nấy đều mệt mỏi và buồn ngủ nên tìm đại một góc chợp mắt trong lúc chờ tới lượt .
Thông báo của tiếp viên liên tục vang lên qua hệ thống sân bay, chuyến bay 211A99 hạ cánh ở cổng 3, đây là chuyến bay đêm hạ cánh cuối cùng trong hôm nay.
Lưu Nhậm cởi áo măng tô vắt lên tay di chuyển xuống bậc thang. Anh đưa chìa khóa cho thư ký Vu lấy xe, còn kéo vali sảnh chính chờ.
Ngồi ghế bay cả một ngày dài khiến Lưu Nhậm chút uể oải, rũ mắt xắn tay áo sơ mi lên xong thuận tiện xem giờ đồng hồ.
23 giờ 49 phút.
“Lưu tổng!”
Lưu Nhậm thấy gọi liền ngẩng đầu lên, Đỗ Nhi đeo khẩu trang đen, ăn mặc đơn giản khác với thường ngày lòe loẹt kế Vương Đông hầu hạ.
Anh khẽ gật đầu: “Cô Đỗ.”
“Bạn công tác về nên sân bay đón cô . Trùng hợp thật, ngờ gặp Lưu tổng ở đây.” Đỗ Nhi tiến lên một bước, cởi mở chuyện với Lưu Nhậm.
Lưu Nhậm mỉm , tuy chỉ là nụ xã giao bình thường nhưng trong mắt Đỗ Nhi là nụ ấm áp tỏa nắng của đối phương dành cho . Trong phút giây ngắn ngủi nào đó cô ảo tưởng rằng giống như bạn gái của Lưu Nhậm, đây đón công tác về.
Lưu Nhậm thấy biểu cảm chút giấu giếm nào của Đỗ Nhi liền giữ cách lùi xa một chút. lúc xe của thư ký Vu tới, gật đầu tỏ ý tạm biệt:
“Cô Đỗ, về nhé, sẵn tiện gửi lời hỏi thăm sức khỏe tới Vương tổng giúp . Có thời gian sẽ qua thăm ông .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-129-loi-thach-thuc-cua-han-phong.html.]
Mấy ngày đưa tin về tình hình gần đây của Vương Đông nên Lưu Nhậm đại khái ông đang “ khỏe” tí nào. Dù cũng là đối tác làm ăn lớn, cũng nên thể hiện sự quan tâm của đến ông một chút.
“Vâng, nhất định sẽ chuyển lời tới ngài Vương.”
Đỗ Nhi đuổi theo tới xe, cô cúi xuống qua cửa kính. Lưu Nhậm bảo thư ký Vu hạ kính xe, Đỗ Nhi vội vàng :
“Lưu tổng thong thả.”
Anh gật đầu xem như đáp , thư ký Vu thấy liền khởi động xe đến khách sạn đặt . Hai việc ở Tây Thành nên ở vài hôm mới về Nam Thành.
Đỗ Nhi dõi theo đuôi xe khuất mới thu hồi tầm mắt, cô khẩy một tiếng xong xoay xe.
Định là ngày mốt sẽ đến Nam Thành một chuyến nhưng cho ngóng mới công tác ở Tây Thành vài hôm. Vì hôm nay cô cố tình thu xếp lịch trình đến đây chờ Lưu Nhậm, coi như cũng gây chút ấn tượng với .
Thủ đoạn dụ dỗ đàn ông cô thiếu, nếu làm từ một diễn viên tuyến 18 nhỏ bé chỉ trong vòng đầy một năm trở thành tiểu hoa đán hot nhất hiện nay, ngang hàng với các đàn đàn chị . Tài nguyên cô thiếu, lúc Trương tổng chu cấp đầy đủ nhưng ông là sợ vợ, Trương phu nhân dạng nên Đỗ Nhi mới bám Vương Đông. Bây giờ Vương Đông sắp hết giá trị nên mục tiêu lớn nhất của cô chính là Lưu Nhậm.
Bề ngoài Nam Thành là sóng yên biển lặng nhưng thật chất đều sắc mặt của Lưu Nhậm mà hành sự. Nếu khác nể bảy phần thì chắc chắn họ kính mười phần.
Mười năm Lưu Nhậm từ Mỹ về Nam Thành, thẳng tay khai tử hãng thời trang giày da nam nổi tiếng đương thời, kiên nhẫn tự xây chỗ riêng cho ở đây. Thời gian trôi nhanh đến nỗi cũng chẳng nhớ từ đó đến giờ bản bất chấp bao nhiêu thứ để hiện tại. Bây giờ, đánh mất thứ gì cả, Giang Nguyệt cũng .
...
“Lưu tổng, thẻ phòng của đây.” Thư ký Vu làm xong thủ tục nhận phòng đưa thẻ cho Lưu Nhậm. Anh ừ một tiếng kéo vali thang máy lên tầng 9.
Lên phòng sắp xếp quần áo tủ đồ xong Lưu Nhậm mới tắm. Bản đang lệch múi giờ nên thức khuya xem tài liệu mà lên giường ngủ luôn. Lưu Nhậm chậm rãi nhắm mắt , đột nhiên hình ảnh của Giang Nguyệt và Hàn Phong trong buổi khai trương cửa hàng flagship của Giang thị hiện mắt . Lưu Nhậm mím môi, khung cảnh quen thuộc, trong tiệc sinh nhật cũng từng thấy qua.
Chỉ là biểu cảm Giang Nguyệt lạnh nhạt với Hàn Phong, ngoài sẽ thấy ngay nhưng Lưu Nhậm thì khác. Từng nét mặt, từng cử chỉ, thậm chí là cô cau mày cũng đều thấu, Giang Nguyệt vẫn còn vấn vương Hàn Phong.
Sự thật cũng cho cô thấy thế nhưng tất cả đều uổng phí công sức. Lâm Phong thì ? Hàn Phong thì ? Mí mắt Lưu Nhậm khẽ động, Giang Nguyệt vẫn chọn lựa trở về.
Suy cho cùng chỉ là cố chấp ôm lấy mộng tưởng thật.
Nực .
Tim Lưu Nhậm nhói lên, trở , nhiệt độ Tây Thành ấm áp hơn Luân Đôn nhiều. Thế nhưng Lưu Nhậm vẫn cảm thấy lạnh lẽo, sống trong quá khứ hơn mười năm nay sớm quen với những chuyện thuận với . Buông cũng mà nắm cũng chẳng xong.
Bóng đêm dày đặc vây kín Lưu Nhậm, khẽ hé mắt, thứ xung quanh im lặng như tờ. Rốt cuộc ngủ nên Lưu Nhậm rời giường ban công. Tây Thành vẫn nhộn nhịp như ban ngày, ánh đèn từ những tòa nhà bên cạnh dịu dàng chiếu qua sườn mặt Lưu Nhậm. Tầm mắt lơ đãng xa, thứ dần trở nên nhỏ bé và mờ nhạt.
Gió lạnh nổi lên, mái tóc ngắn của Lưu Nhậm rũ xuống nửa che mất tầm mắt . Chuông điện thoại đột nhiên vang lên phá tan gian yên tĩnh, Lưu Nhậm chợt giật , ngắm cảnh nữa mà xoay dựa lan can máy.
“Lưu tổng, đơn hàng cuối cùng tất. Cậu còn phân phó gì nữa ?”
Lưu Nhậm cúi đầu lên tiếng.
Đầu dây bên sốt ruột chờ chỉ thị của nhưng nhận câu trả lời liền gấp gáp hỏi .
“Lưu tổng?”
“Đốt .” Lưu Nhậm hé môi, giọng phát điềm tĩnh.
“Cậu... Cậu gì?” Trương Huy chắc chắn hỏi , vẻ mặt đầy ngạc nhiên chằm chằm màn hình điện thoại.
“Trương tổng, ông phân phó nhân viên vận chuyển một nửa hàng trong kho qua địa chỉ thứ hai gửi cho ông . Còn thu xếp dàn dựng một vụ cháy, cẩn thận một chút .”
“Lô hàng hơn sáu tỷ, chắc chắn chứ?”
Lưu Nhậm nhắm mắt, nhẹ nhàng “ừ” một tiếng.
“ mà... Còn Vương Đông thì ?”
Trương Huy dám trái lời Lưu Nhậm nhưng Vương Đông xem tiền như mạng sống, chuyện ông nhòm ngó mấy tuần ai cũng . Bây giờ thêm việc nữa chừng Lưu thị ông gây khó dễ.
“Ông đền bù thì đền bù, chẳng gì to tát cả. Ông cứ làm theo lời .”
“Vậy để sắp xếp, ở đây đang là năm giờ rưỡi chiều, chờ đến tối là thể thực hiện .”
Lưu Nhậm tắt máy, con ngươi sâu thẳm thẳng về phía Vương thị ở đằng xa.
“Lần sẽ đền bù cho ông gấp đôi.”