Bẫy Tình Giang Tổng - Kẻ Thù Trên Thương Trường, Bạn Tình Trên Giường - Giang Nguyệt & Hàn Phong - Chương 112: Trói Buộc (H++)
Cập nhật lúc: 2025-09-27 06:46:22
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4fmx81lOty
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Để chủ tịch đối thủ chê bai sản phẩm của , Hàn tổng cực kỳ vui đó nha.
Hàn Phong dời tay xuống đùi cô xoa nắn, Giang Nguyệt ngứa nhột định rút chân nhưng cho. Một tay xoa đùi cô, tay còn đỡ đầu cô cúi xuống hôn .
Giang Nguyệt hết cách với tính tình trẻ con nên bật phối hợp cùng . Cô vòng tay lên cổ Hàn Phong, vui vẻ phủ môi lên bờ môi nhạt màu của .
Cả hai môi lưỡi dây dưa dứt, dư vị ngọt ngào môi Giang Nguyệt từng chút một Hàn Phong chiếm lấy. Mãi đến thiếu dưỡng khí mới buông cô , khi rời còn lưu luyến hôn lên mi mắt cô:
“Sau đừng nữa, uất ức thì cho . Biết ?”
“Ừm.”
Nhìn cô thẹn thùng như Hàn Phong chỉ hung hăng trêu chọc cô. Đặc biệt là lúc , nửa cô khỏa , càng càng ngứa ngáy khó chịu.
Giang Nguyệt còn nữa nên nâng chân lên, dùng đầu gối cọ cọ cơ bụng Hàn Phong. Giọng kiều mị như yêu tinh mê hoặc loài :
“Phong...”
“Ừ, đây.”
Hàn Phong rũ mắt đôi chân thon dài . Bởi vì chân cô nâng lên nên tà váy ngủ theo đó đẩy lên , lộ mảnh vải màu trắng phối ren mỏng, đơn thuần mà quyến rũ.
Đây là tín hiệu mà Giang Nguyệt Hàn Phong bắt lấy.
Anh mà da đầu tê dại, bàn tay đang đặt đùi cô chậm rãi trượt lên . Cô tốc độ làm cho động tình, hai đùi tự chủ kẹp chặt.
“Khi nãy chủ động dụ dỗ , bây giờ thẹn thùng như hửm?”
Hàn Phong chạm tới quần lót cô, ngón tay khớp xương rõ ràng cách một lớp vải mỏng chọc đóa hoa kiều diễm. Giang Nguyệt cắn môi hừ nhẹ, bên dần dần ướt át khó tả.
“Ưm, ... Anh đừng chọc ghẹo em.”
Hàn Phong bật , tay chẳng rảnh rỗi đặt lên bầu n.g.ự.c đẫy đà xoa nắn thành đủ hình dạng khác . Giọng trầm khàn:
“Ghẹo gì chứ, mới bấy nhiêu đây em bảo ghẹo em. Một chút nữa chừng em la làng bảo ăn h.i.ế.p em nhỉ?”
“Vô sỉ!” Cô nghiến răng, nắm lấy cà vạt giật mạnh.
“Giang tổng đợi nổi nữa chơi trò trói bằng cà vạt hửm?”
“Anh mới đợi nổi!”
Giang Nguyệt phồng má, định thả cà vạt nhưng Hàn Phong nhanh hơn một bước túm tay cô . Anh thuần thục tháo cà vạt xuống, đó đeo lên Giang Nguyệt, cẩn thận thắt để nó tuột xuống.
Chiếc cà vạt màu tím thạch ở làn da trắng mịn của Giang Nguyệt cực kỳ nổi bật. Thân thể cô như khối ngọc tinh khiết, bây giờ thêm một màu tím thạch giống như vân ngọc, điểm tô đó cực kì quyến rũ.
Hàn Phong hài lòng cà vạt cô, nó giống như đánh dấu chủ quyền, cô chỉ thể là đồ của . Tuyệt đối của khác.
Anh vươn tay nâng cà vạt lên, vuốt một đường từ xuống cho thẳng để nó rơi vị trí cũ. Nằm gọn n.g.ự.c Giang Nguyệt.
“Cực kì hợp với em, thắt chiếc cà vạt làm .”
Giang Nguyệt đỏ mặt bản mặt áo sơ mi mà thắt cà vạt, cô thẹn quá hóa giận gõ đầu cái cốc:
“Hừ, quá. Em làm đeo cà vạt như đàn ông các , bớt ảo tưởng .”
“Vậy ở nhà đeo như cho xem nhé.”
Sợ cô hiểu nên bổ sung thêm:
“Là loại mặc gì hết nhưng đeo mỗi cà vạt .”
“Anh!” Cô cạn lời, “tên lừa đảo nhà đúng là càng ngày càng hư hỏng, tưởng chỉ làm như ?”
“Em thử xem.” Hàn Phong nâng cằm thách thức, thuận tay cởi hai cúc áo sơ mi .
Giang Nguyệt thấy cởi hai cúc áo trong khi váy ngủ cởi hơn phân nửa liền chu môi phục. Thế là cô đưa tay cởi luôn mấy cúc áo còn , để khuôn n.g.ự.c rắn chắc và cơ bụng từ từ hiện .
Vốn áo sơ mi chỉ cài nút nhưng Hàn Phong thấy để như quá vướng víu nên trực tiếp cởi luôn áo vứt qua một bên. Cơ bắp cuồn cuộn nơi cánh tay càng làm nổi bật lên vẻ mạnh mẽ, mà đũng quần , vật nam tính cũng rục rịch ngóc đầu dậy, phồng lên một khối như túp lều nhỏ.
Cô liếc qua liền thấy kìm nén đến khó chịu. Lập tức nổi lên ý trêu chọc Hàn Phong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bay-tinh-giang-tong-ke-thu-tren-thuong-truong-ban-tinh-tren-giuong-giang-nguyet-han-phong/chuong-112-troi-buoc-h.html.]
Giang Nguyệt nhếch môi, áp sát n.g.ự.c :
“Muốn em an ủi nó ?”
Yết hầu Hàn Phong khô khốc, ánh mắt chằm chằm lên hai quả đào đang đè nén n.g.ự.c . Còn cà vạt đang đeo ở cổ Giang Nguyệt ép giữ thể cả hai nữa.
Hàn Phong mỉm vuốt tóc cô:
“Giang tổng, em định an ủi nó bằng cách nào đây?”
Đáp cô là một câu hỏi.
Giang Nguyệt để ý mỉm , như là đang ngầm đồng ý đấy. Cô rời khỏi xuống giường, qua bàn thủy tinh cầm lấy nửa ly rượu ban nãy trở giường.
Lần cô ngang đùi nữa mà trực tiếp mở chân lên đũng quần Hàn Phong. Cẳng chân mềm mại vòng qua eo , một tay Giang Nguyệt ôm vai , tay còn đưa ly rượu kề sát môi Hàn Phong.
“Bên ngoài lạnh lắm, làm ấm . Hồi nãy em uống một nửa...”
Giang Nguyệt áy náy vì lấy rượu uống đưa , vốn định Hàn Phong thích uống tiếp thì sẽ rót ly mới. Ai ngờ trực tiếp cầm lấy, lắc lắc ly rượu mặt cô.
“Em uống càng thích.” Hàn Phong ranh mãnh: “ mà uống trong ly thì nhạt nhẽo quá, uống bằng cách khác cơ.”
Giang Nguyệt chợt cảm giác như bản sắp rơi nguy hiểm. Cô giật giật khóe miệng:
“Uống rượu uống trong ly thủy tinh thì còn uống bằng cái gì nữa? Anh bớt bày vẽ .”
Cô bực bội cầm lấy em đang căng cứng trong đũng quần Hàn Phong, nghiến răng:
“Anh mà bày trò lung tung thì em... Á!”
Chưa kịp hết câu Hàn Phong nhếch môi nghiêng ly rượu tay . Chất lỏng màu xanh ngọc theo đó chảy xuống bầu n.g.ự.c đẫy đà, như thác nước tinh khiết đổ xuống khe núi trập trùng.
“Em làm ?” Hàn Phong dùng ly thủy tinh nâng cằm cô lên, bên trong vẫn còn một ít rượu nên giữ đế ly để nó nghiêng. Không khách khí trêu chọc Giang Nguyệt.
“Hàn Phong gan lắm. Muốn c.h.ế.t ?”
“Ừ, c.h.ế.t em lắm .”
Cô nghiến răng ken két, bực dùng lực bóp chặt em của Hàn Phong.
“Đã em bóp hư nó luôn.”
“Shhh! Con nó, em, đồ nhẫn tâm !
Hàn Phong hít ngụm khí lạnh năng loạn xạ. Trên trán còn xuất hiện tầng mồ hôi mỏng. Hiện tại “sinh mạng” đang trong tay Giang Nguyệt, nếu chọc giận cô nữa chừng Hàn gia sẽ chẳng cháu đích tôn mất.
Vì thế giọng Hàn Phong hòa hoãn:
“Ây da Giang tổng, em xem bóp hư nó thì em lấy gì sung sướng nữa đây. Bỏ mà.”
“Nó hư em tìm mới, chả cần lo.”
Giang Nguyệt tinh nghịch nháy mắt với Hàn Phong, lời chọc ghẹo trả đũa khi nãy trêu đùa.
“Mẹ kiếp em dám hả!”
Hàn Phong nhíu mày, đưa tay lên bóp n.g.ự.c cô. Rượu khi nãy đổ lên đó liên tục chảy xuống, Hàn Phong nhân cơ hội vùi đầu n.g.ự.c Giang Nguyệt chậm rãi “uống rượu” theo cách mới mẻ do tự phát minh .
“Á... Em, em dám nữa. Nhột quá... Huhu đừng...”
Giang Nguyệt ôm đầu Hàn Phong hòng ngăn đừng l.i.ế.m láp lung tung n.g.ự.c . Cả cô chỉ phía ướt át, mà ngay cả bên cũng nhiều nước. Rượu theo độ dốc n.g.ự.c cô chảy xuống liền Hàn Phong uống hết, vị cay nóng lập tức lan tỏa khắp khoang miệng .
Mặt cô ửng đỏ, là lấy rượu để Hàn Phong làm ấm nhưng bây giờ cô mới là rượu làm nóng. Xúc cảm nóng ẩm da thịt quá chân thực, mang theo khoái cảm kì lạ nên cô hé miệng, tiếng rên rỉ yêu kiều vang bên tai Hàn Phong.
“Ư, ưm, Phong... Anh... Anh uống xong ?”
Hàn Phong thở hắt , luyến tiếc uống giọt rượu cuối cùng xong ngước mặt lên. Trên môi còn kéo theo một sợi chỉ bạc mờ ảo ánh đèn vàng.
Nhìn vẻ mặt ửng đỏ cùng nước da bóng loáng bầu n.g.ự.c cô Hàn Phong liền mỉm hài lòng. Anh nâng tay lên uống nốt chút rượu còn sót trong ly đó đặt lên tủ đầu giường xong tiếp tục việc chính.
Tay cầm lấy chiếc cà vạt cô, chậm rãi dùng nó lau rượu khóe miệng :
“Giang tổng, uống xong .”