Bầu Trời Đầy Sao Không Bằng Em - Chương 6: END

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:37:26
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

10.

Một tuần , đến nhà ba .

Ba vẫn tỏ mấy vui vẻ với , vì Thẩm Hạ mà cãi vã quá nhiều với họ. Tôi là con gái duy nhất của ông , lớn lên theo kỳ vọng của ông , chắc ông sẽ thấy thất vọng về . sự thất vọng là tương đối, cũng thất vọng về ông y như .

, bố cũng làm khó , ông giữ vẻ mặt nghiêm nghị hỏi: “Sau con định thế nào?”

Tôi ông định gì, dứt khoát lên tiếng , giọng điệu cợt nhả: “Chẳng ba con xem mắt ? Ba hẹn với , con thời gian.”

Ba ngờ chịu thỏa hiệp dễ dàng như thế, ông liếc . Mẹ lên tiếng: “Con gái, đừng trách ba . Thật ba cũng chỉ con hạnh phúc thôi.”

Có lẽ họ đúng, môn đăng hộ đối mới là hạnh phúc. Ngày họ thấy Thẩm Hạ xứng với nên kiên quyết ép chia tay, chỉ mong thể gả cho mà họ cho là .

họ cho là , chỉ cần tiền là đủ. Ha, còn nông cạn hơn cả .

Không hiểu bất chợt nghĩ đến Lục Thiếu Mại. Nghĩ đến , tim đau nhói.

Tôi dậy khỏi ghế sô pha, với họ: “Hẹn xong thì cho con .”

11.

Tôi đến buổi xem mắt theo lời dặn. Trên đường , trời đổ mưa, nhớ đến Lục Thiếu Mại, nhớ đến cái đêm chúng gặp , nhớ đến vẻ thỏa mãn của khi ăn thứ đồ ngọt ít khi chạm do bệnh tật, nhớ đến chúng cùng đuổi bắt Lục Tiểu Mại trong màn mưa, nhớ đến lúc ghé sát tai hỏi: “Hôm đó em đột nhiên mua cho một hộp bắp rang bơ, cũng vì thấy tội nghiệp ?”

Có lẽ vốn thể sống cả đời với một xa lạ, nên lời ba xem mắt.

Thế nhưng vẫn trong căn phòng hẹn.

Mưa vẫn ngừng rơi, vẫn đến. Khi cầm túi định rời thì cửa phòng mở .

Một đàn ông cao lớn bước , những giọt nước đọng mái tóc rối rơi xuống khuôn mặt tái nhợt của , trông như nước mưa, giống như mồ hôi.

Anh : “Chu Mạn Ngữ, lâu gặp.”

Người mà nhớ đến suốt cả đoạn đường, giờ đây đang đối diện , liệt kê những lợi ích khi chúng lấy .

Anh cưới . Tôi bỗng thấy buồn . Người vẫn nghĩ là kẻ nghèo túng tiền chữa bệnh, Lục Thiếu Mại thì là con nhà giàu mà ba chọn cho .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bau-troi-day-sao-khong-bang-em/chuong-6-end.html.]

mắt mù, mà còn lo vì nghèo chữa nổi bệnh.

Tôi : “Lục Thiếu Mại, khi đó cần gì làm như chứ.”

Anh trả lời, chỉ lặng lẽ với vẻ mặt biểu cảm.

Tôi đột nhiên cảm giác bất lực như trêu đùa.

Tôi nữa, cầm túi dậy thì Lục Thiếu Mại cũng bất ngờ lên, chiếc ghế bên chân ma sát với sàn tạo thành âm thanh chói tai.

Anh : “Chu Mạn Ngữ, em yêu .”

Từ lúc bước , vẫn luôn biểu lộ cảm xúc, kể cả khi đến chuyện kết hôn cũng mảy may rung động, cứ như một cái máy cảm tình. Vậy mà chính máy câu với .

Tôi thấy buồn , bật , nhưng tiếp: “Dù rõ em thích , vẫn ở bên em.”

Tại chứ? Tôi hiểu, thật sự mơ hồ. Trước đó, thậm chí còn từng gặp .

Dường như đang nghĩ gì, liền hỏi: “Em thật sự nhớ ?”

Tôi càng thêm hoang mang, chỉ đờ đẫn . Anh , nụ mang theo chút đắng cay, : “Hồi sơ trung cùng bàn với em, em lên đôi răng khểnh. Trong giờ học, em lén nhét kẹo miệng, hai má phồng lên như con sóc nhỏ. Khi đó cứ tự hỏi kẹo ngọt gì mà làm em thích ? Anh vốn thích đồ ngọt, nhưng vì em, một thời gian ăn suốt.”

Tôi sững sờ . Anh bước đến gần, khẽ vuốt lọn tóc bên tai . Lúc còn nghiêm nghị nữa, khóe môi lộ nụ , nụ dành cho những kỷ niệm đẽ, nhưng chẳng nhớ gì cả.

Anh tiếp tục: “Sau đó gặp t.a.i n.ạ.n xe, đến khi trường thì em chuyển … Anh luôn cố tìm thông tin về em, đến khi học đại học cuối cùng cũng tìm , nhưng khi em ở bên Thẩm Hạ… Em còn nhớ đêm mưa hôm gặp ? Tối hôm đó cạnh em suốt, em gần nửa bộ phim. Khi đó thật sự ghen tỵ với đàn ông , thể khiến em buồn đến thế. Sau ba gả em cho , vui đến mức ngủ nổi, nhưng ngay lúc , buông tay, em tìm em yêu.”

Tôi bao giờ rằng một lặng lẽ yêu , còn yêu nhiều năm đến . sớm hơn một chút chứ? Anh đúng là đồ ngốc, Lục Thiếu Mại là đồ ngốc!

Tôi hiểu vì nước mắt rơi, trong lòng dâng lên cảm giác tiếc nuối vì suýt chút nữa bỏ lỡ.

Lục Thiếu Mại luống cuống lau nước mắt cho , năng lắp bắp: “A Mạn, em đừng , nếu em ở bên , chúng thể …”

“Là ai em ở bên ?” Tôi giận đến mức đ.á.n.h một cái, đến giờ mà còn định đẩy .

Anh trợn mắt , như thể hiểu ý . Tôi gấp đến , : “Lục Thiếu Mại, là đồ ngốc. Trên đường đến buổi xem mắt hôm nay, em quyết định trở về sẽ rõ với ba , em ở bên một xa lạ. Em ở bên , ở bên Lục Thiếu Mại.”

Anh sững sờ . Tôi bật , quá ngốc, : “Lục Thiếu Mại, nhà của sửa xong ? Em và Lục Tiểu Mại còn đang chờ chuyển ở đó kìa.”

Cuối cùng cũng hiểu, bật ngây ngô, gật đầu thật mạnh, đột ngột ôm chầm lấy , cúi xuống hôn thật sâu.

Loading...