Bầu Trời Đầy Sao Không Bằng Em - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-25 03:35:28
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

4.

Cứ như , và Lục Thiếu Mại vốn chỉ tình cờ gặp gỡ, bây giờ bắt đầu cuộc sống ở chung, nghĩ vẫn thấy thật khó mà tưởng tượng. cũng chính vì Lục Thiếu Mại ở bên, tạm thời quên nỗi đau chia tay với Thẩm Hạ, lẽ đó cũng là lý do chấp nhận để Lục Thiếu Mại ở .

Có lẽ là do nhận tủ lạnh nhà trống , một ngày nọ tan làm về, Lục Thiếu Mại mua về nhiều rau, một túi to rau anhta  đặt trong bếp.

Tôi lập tức rõ với , nấu ăn, đây khi còn ở với Thẩm Hạ thì hoặc là gọi đồ ăn ngoài, hoặc là nấu, chứ thì chẳng thể nấu món nào thể ăn cả.

Tôi cứ nghĩ Lục Thiếu Mại nấu, ai ngờ bếp nửa tiếng , mặc tạp dề mua, tay cầm cái muôi nấu ăn, vẻ mặt đau khổ hỏi : “Có nhà em hết gas ?”

Tôi choáng váng, thì còn ngốc hơn nữa. Tôi cứ tưởng vụng lắm , ai ngờ còn lợi hại hơn.

Chúng làm theo công thức nấu ăn tra điện thoại, cuối cùng cũng làm hai món, chẳng ngon, mà vị… Càng ngon.

Ăn vài miếng, Lục Thiếu Mại liền lấy đôi đũa của , cả hai đành ngoan ngoãn đặt đồ ăn ngoài.

Đồ ăn ngoài ngon, nhưng Lục Thiếu Mại ăn ít, hơn nữa ăn đồ nhạt, đoán là liên quan đến sức khỏe của .

Vì tò mò, hỏi : “Anh bệnh gì ?”

Không do ánh đèn , mà trông lúc đó dịu dàng. Anh : “Hồi sơ trung từng gặp t.a.i n.ạ.n giao thông.”

Vậy nên là di chứng để từ t.a.i n.ạ.n khi đó ? Hoàn cảnh gia đình chắc là khá giả nhỉ? Tôi chút cảm thông với , : “Nếu thiếu tiền thì thể với .”

Anh khẽ , vẫn với ánh mắt dịu dàng như , hỏi: “Em còn nhớ chuyện hồi sơ trung ?”

Tôi nghĩ một lúc, cuối cùng lắc đầu, quá lâu . : “Hồi cấp hai từng chuyển trường vì đổi chỗ ở.”

Anh gì, chỉ lặng lẽ ngoài cửa sổ, ánh mắt như chìm màn đêm.

5.

Vào ngày sinh nhật, ngoài uống rượu với bạn bè, Lục Thiếu Mại bất ngờ gọi điện cho . Tôi máy giữa một nơi ồn ào hỗn loạn, mấy tiếng “Alo” cũng gì, liền mất kiên nhẫn cúp điện thoại.

Khoảng 20 phút , Lục Thiếu Mại xuất hiện mặt . Lúc đó đang khoác vai bạn, uống hát, bỗng ngay mặt .

Lúc uống khá nhiều , tửu lượng vốn dĩ , uống vài ly là gục.

Tôi ngửa đầu ha hả : “Sao tới đây?”

Anh lên nắm lấy tay , định kéo dậy, ai ngờ nhân lúc để ý, kéo xuống bên cạnh. Tôi thật sự bội phục sức mạnh của .

Lục Thiếu Mại cũng giận, cạnh , hỏi: “Uống bao nhiêu ?”

Tôi giơ tay lên: “Bốn ly? Năm ly? Tôi nhớ nữa.”

Anh nhíu mày , lúc định cầm ly uống tiếp, cổ tay liền giữ chặt, ghé sát tai nhỏ: “Đừng uống nữa, ?”

Soái ca mắt, chút chịu nổi, ngoan ngoãn đặt ly rượu xuống.

Từ lúc Lục Thiếu Mại bước , đám bạn bắt đầu trêu chọc. Giờ thấy chúng mật như , một đứa bạn lớn giọng hét lên: “A Mạn mau khai thật , quen đại soái ca thế? Phát triển đến bước nào ?”

Tôi vội vàng giải thích, thực là giải thích cũng vô ích, mấy đứa mắt cú vọ chứ, tôii chỉ khoát tay : “Không như .”

Đứa bạn vẫn chịu buông tha: “Mặt đỏ hết mà còn chịu thừa nhận ?”

Tôi đỏ mặt là do uống rượu ?

Tôi họ làm ồn đến nhức cả đầu, ngẩng lên thấy Lục Thiếu Mai đang với ánh mắt khó hiểu, thì thầm: “Không như thế nào?”

Anh cong môi , dính sát đến mức thể ngửi thấy mùi thảo d.ư.ợ.c ya, đôi môi mỏng, sống mũi cao, đôi mắt sâu thẳm… Không xong , cảm thấy đầu càng lúc càng choáng hơn.

Có lẽ là nhận nữa, Lục Thiếu Mại nắm tay dậy. Mọi trêu chọc, nhưng cũng khá hiểu ý, ồn ào : “Một phút xuân đáng giá ngàn vàng, A Mạn, tranh thủ từng phút từng giây đó nha!”

Tôi đỏ mặt, họ rời khỏi cùng Lục Thiếu Mại trong tiếng trêu ghẹo của họ.

Hành lang yên tĩnh hơn nhiều, lúng túng giải thích với Lục Thiếu Mại: “Anh đừng để ý họ, cứ uống say là họ như đó.”

Lục Thiếu Mại nghiêng mặt , ánh mắt dịu dàng như nước, khiến rõ tiếng tim đập thình thịch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bau-troi-day-sao-khong-bang-em/chuong-3.html.]

Anh nắm tay kéo ngoài, bước chân nhanh, theo kịp, bèn hỏi: “Sao nhanh ?”

Anh liếc một cái, : “Một phút xâun đáng giá ngàn vàng.”

Cái , mặt đỏ tim loạn mà như .

Tôi thật ngờ gặp Thẩm Hạ lúc , ngay tại hành lang, gọi từ phía .

Chắc là dẫn khách tới đây, mặc vest giày da, nhưng giữa lông mày là sự mỏi mệt. Anh đang khởi nghiệp, việc đều đích làm. Trước sống chung, thấy như thì sẽ xót xa, nhưng bây giờ, chỉ cảm thấy ghê tởm.

Dường như Lục Thiếu Mại cảm nhận sự bất trong lòng , tay siết c.h.ặ.t t.a.y hơn một chút.

Ánh mắt của Thẩm Hạ rơi đôi bàn tay đang nắm chặt của chúng , mím môi nhạt, hỏi: “Không định giới thiệu một chút ?”

Tôi cho sắc mặt , giọng điệu cũng lạnh nhạt: “Không cần thiết.”

Tôi kéo Lục Thiếu Mại định rời , kết quả là Thẩm Hạ lêm tiếng từ phía : “Mạn Ngữ, em ở bên dạng thích hợp .”

Anh xem Lục Thiếu Mại là gì chứ? Tôi tức giận, đầu đáp trả: “Anh thích hợp thì liên quan gì đến ?”

Thẩm Hạ tỏ vẻ tổn thương, : “A Mạn, em nên lời ba em.”

, lời ba để tìm môn đăng hộ đối, giờ thì về phía ba cơ đấy.

Trong lòng thoải mái, Lục Thiếu Mại bỗng nắm c.h.ặ.t t.a.y , kéo lòng, lạnh lùng với Thẩm Hạ: “Thẩm , hai chia tay , quyền can thiệp chuyện của cô nữa.”

Nói xong liền khoác vai rời .

Tôi cứ tưởng Lục Thiếu Mại sẽ hỏi về chuyện của Thẩm Hạ, nhưng cuối cùng hỏi gì cả, suốt dọc đường cũng gì với . Tôi liệu Lục Thiếu Mại đang giận , dù thì lời Thẩm Hạ cũng chút coi thường Lục Thiếu Mại.

Nhìn Lục Thiếu Mại mím môi nghiêm túc lái xe, dè dặt hỏi: “Anh giận ?”

Lục Thiếu Mại liếc một cái, thấy chột nên giải thích: “Anh là bạn trai cũ của ...”

“Tôi .” Anh cắt ngang lời . Phải , khi nãy lúc đáp Thẩm Hạ, Lục Thiếu Mại vẻ rõ Thẩm Hạ là ai, nhưng chứ? Hình như thấy nghi ngờ trong lòng , Lục Thiếu Mại mất kiên nhẫn : “Chu Mạn Ngữ, em nghĩ em về bạn trai cũ của em ?”

Ồ, thì thôi, ngượng ngùng ngậm miệng.

Có lẽ Lục Thiếu Mại cũng nhận giọng điệu của , một lúc , bỗng hỏi : “Đầu còn choáng ?”

Tôi lập tức thuận theo: “Hình như vẫn còn choáng.”

Thật lúc gặp Thẩm Hạ thì tỉnh rượu , cảm giác choáng váng cũng tan hết.

Tôi xoa xoa trán, Lục Thiếu Mại thở dài một tiếng, giọng cuối cùng cũng dịu : “Ngả ghế xuống, nghỉ một lát .”

Tôi ngoan ngoãn lời mà hạ thấp ghế xuống, ban đầu chỉ định giả vờ chợp mắt một chút thôi, kết quả ngủ thật.

Đến khi tỉnh , xe dừng tầng, đắp chiếc áo khoác ngoài của Lục Thiếu Mại.

Lục Thiếu Mai tựa lưng ghế, nghiêng mặt , giữa hàng mày mang theo chút buồn nhẹ, thấy tỉnh, an tah khẽ cong khóe môi .

Tôi liếc thời gian, gần nửa đêm, : “Sao gọi dậy?”

Anh vẫn nhúc nhích, giữ nguyên tư thế , nhẹ nhàng đáp: “Thấy em ngủ ngon quá, nỡ đ.á.n.h thức.”

Đêm khuya yên tĩnh, ánh sáng trong xe chỉ đến từ đèn đường trong khu dân cư, mờ, nhưng vẫn rõ ánh mắt lấp lánh như gợn sóng của Lục Thiếu Mại. Ánh đó cuốn hút , khiến rời mắt.

Tôi đưa tay , nhẹ nhàng che mắt , ngoan ngoãn nhắm , vuốt ve gò má tái nhợt của .

Anh nắm lấy tay , đặt lên môi, cảm nhận thở ấm nóng của .

Anh từ từ nghiêng sang, hôn lên môi . Mùi thuốc, mùi bạc hà, hình như còn chút hương rượu từ miệng , những mùi hòa quyện , lượn lờ giữa chúng .

Tôi thấy bên tai : “Chu Mạn Ngữ, làm bạn gái nhé?”

Tôi một nữa thấy tiếng tim đập thình thịch, bật : “Có tốn tiền ? Đắt quá thì em trả .”

Anh bật , thấp giọng đáp: “Miễn phí.”

Tôi khúc khích, thì thầm bên tai : “Bạn gái , sinh nhật vui vẻ.”

Loading...