Bất Động Hà - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-05 17:27:35
Lượt xem: 661

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Thấy vườn hoa kim quế đang tỏa hương, định qua xem thử.

đến vườn hoa nhỏ, bắt gặp một bóng dáng quen thuộc.

Dưới lớp cánh hoa quế dày đặc che khuất, trong hành lang quanh co, ngước vầng trăng khuyết bầu trời.

Tôi sững , bước chân khựng rời .

quá muộn.

Anh thấy , giọng vẫn trong trẻo như ngày nào.

“Ôn Du, lâu gặp.”

Lúc mà bỏ thì còn thể diện nữa.

Tôi bước lên hành lang, xuống đối diện : “Lâu gặp.”

Anh ánh trăng ngắm , một lúc lâu đột nhiên hỏi một câu đầu cuối:

“Chỉ là bạn học thôi ?”

Tôi khẽ giật , một lúc mới nhận , đang ám chỉ câu trả lời của khi chiều Cố Nghiên hỏi về mối quan hệ của chúng .

“Tôi cứ tưởng yêu ba năm, dù chia tay, thì ít nhất cũng coi là bạn trai cũ chứ.”

Tôi mím môi: “Tôi sợ khác mối quan hệ của .”

“Sẽ .” Anh rũ mắt , đồng t.ử phản chiếu hình bóng .

Tôi tưởng rằng hai lâu ngày gặp sẽ hỏi thăm đôi chút về chuyện qua.

hề.

Bùi Du Xuyên gì cả, chỉ rũ mắt , đáy mắt cuộn trào những cảm xúc mà thể hiểu nổi.

Cuối thu trời se lạnh, một cơn gió lạnh thổi qua, rùng .

Anh cởi áo khoác khoác lên .

Mùi hương thuộc về bao trùm khắp nơi, sự quen thuộc mất từ lâu khiến mũi bỗng dưng cay xè.

Tôi chợt nhớ đến hơn ba năm , trong căn phòng trọ nhỏ bé đó.

Mùa đông lò sưởi, lạnh đến thấu xương, chỉ thể dựa việc hai ôm sưởi ấm.

Anh sẽ xoa nóng tay , cẩn thận ủ ấm đôi chân lạnh ngắt của .

Anh và chia sẻ với những chuyện vụn vặt, dần chìm giấc ngủ trong giọng trầm ấm và dịu dàng của .

Ký ức cũ chợt ùa về, hình bóng trong hồi ức và Bùi Du Xuyên mặt trùng lắp.

Tôi : “Nghe Cố Nghiên , nhà riêng, và đang ở ngoài cùng Hi Hi.”

“Ừm, vốn dĩ ở đây, nhưng hôm nay Hi Hi đòi ở qua đêm, nên chiều con bé.”

Tôi nhớ cô bé mềm mại thơm tho buổi chiều, do dự mãi cuối cùng nhịn hỏi:

“Hi Hi con bé… sống chứ? Giờ chắc nhận nhỉ, quấn ?”

Bùi Du Xuyên trả lời ngay, một lúc khẽ thở dài:

“Chỉ hỏi về tình hình của con bé, hỏi về ?”

“Không ba năm qua sống thế nào ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bat-dong-ha/chuong-5.html.]

Tôi cũng hỏi, nhưng lập trường thích hợp.

Hơn nữa, quá khứ của , thể suy luận đôi chút từ những lời ít ỏi của Cố Nghiên.

Trong vườn hoa im lặng như tờ, chỉ còn tiếng hoa quế rơi lả tả.

May mắn là truy vấn thêm, mà với về tình hình gần đây của Bùi Hi.

“Con bé sống , tính cách giống em, hoạt bát và cởi mở. Con bé nhận từ sớm, hiện tại thì khá quấn .”

“Chỉ là con bé luôn một nỗi niềm nhỏ.” Anh , nhẹ nhàng : “Hi Hi nhớ , luôn hy vọng thể gặp một .”

“Hôm nay thấy em, con bé vui.”

Giọng điệu của bình thản, nhưng khiến lòng đau nhói vô cớ.

Tôi cũng nhớ con bé nhiều năm .

Mỗi phố gặp những cô bé cùng tuổi, đều nghĩ đến con.

Đi mua sắm thấy những chiếc váy nhỏ xinh xắn, sẽ nhịn mua về, nghĩ rằng con mặc lên nhất định sẽ .

tích lũy đầy một tủ quần áo, mà vẫn thể gửi những món đồ đó .

Năm ngoái, Cố Nghiên kéo chùa thắp hương cầu tài, âm thầm cầu cho con bé một lá bùa bình an.

Không mong con bé thông minh ngoan ngoãn đến mức nào, chỉ mong con bé thể bình an khỏe mạnh lớn lên.

Tôi Bùi Du Xuyên, thử hỏi: “Tôi vài thứ tặng Hi Hi, thể giúp chuyển giao ?”

“Đã tặng con bé, em tự tay đưa sẽ khiến con bé vui hơn.”

Gió đêm thổi bay những sợi tóc lòa xòa trán , đột nhiên nghiêng , tiến sát gần.

Cơ thể tức khắc căng cứng, ngay cả thở cũng vô thức nín .

Anh đưa tay , vén tóc mái cho , giống như hàng ngàn đây.

Nhiệt độ đầu ngón tay của cũ vẫn như xưa, lướt từ má đến vành tai.

Trái tim đột nhiên đập loạn xạ, va lồng n.g.ự.c đau nhói.

Tôi thấy hỏi :

“Cố Nghiên về nhanh , dẫn em ăn tối nhé?”

Chuông điện thoại reo lên đúng lúc .

Là tin nhắn của Cố Nghiên gửi tới.

“Du Du, đường tới công ty tớ gặp vị hôn thê của tớ.”

“Chị dâu xinh lắm, đang ở trung tâm thương mại chọn cà vạt cho đó.”

“Nghe họ tình cảm lắm, đính hôn cũng hai năm , tính chắc sắp cưới.”

Vài dòng chữ ngắn ngủi đó lập tức kéo khỏi cơn mê .

Bùi Du Xuyên vị hôn thê, giờ đây cách giữa chúng càng lớn hơn, lẽ liên quan gì đến .

Tôi giả vờ bình tĩnh đưa áo khoác cho : “Không cần , đói.”

“Vậy dẫn em dạo quanh trang viên nhé?”

Tôi lắc đầu.

Loading...