Bạo quân sau khi nghe thấy tiếng lòng tiểu công chúa, nhất thời hoảng loạn - Chương 23: Đúng là ngũ muội của ta không sai

Cập nhật lúc: 2025-11-03 03:58:55
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5q04wlSGOg

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tiêu Vận nàng trốn thoát!”

Đường Hành vội vàng giải thích: “Gần đây Tiêu Vận luôn lén lút rời phủ, Điện hạ ngài nàng lẽ là đưa tin cho Hiền Phi, bảo chúng cần quản.”

“Mỗi nàng ngoài, đều sẽ trở về khi mặt trời lặn, nhưng giờ đây khuya , nàng vẫn trở về!”

Thượng Quan Quyết , khóe môi nhếch lên một nụ châm biếm.

“Nàng sẽ trở về nữa.”

Đường Hành: “À?”

Thượng Quan Quyết giọng lạnh lùng, “Phái tìm, tìm thì trực tiếp g.i.ế.c , cần trở về bẩm báo.”

Nói xong, trực tiếp xoay về phía chính viện.

Thượng Quan Quyết đẩy cửa thư phòng , tự nhốt trong.

Trong đầu ngừng vang lên những lời của Trấn Bắc Hầu.

Cơ thể của , tự hiểu rõ.

Cảm giác lực lượng dần mất càng ngày càng mạnh mẽ.

Hắn lẽ thật sự sống bao lâu nữa.

Vân Hành Đại Sư lẽ thể cứu .

Vân Hành Đại Sư chẳng qua chỉ là một cái cớ để lừa Trấn Bắc Hầu tròng, ai ông .

Có lẽ, đây chính là mệnh của .

thể vì phụ hoàng mà loại bỏ Trấn Bắc Hầu, mối họa lớn trong lòng, cũng còn gì hối tiếc.

Thượng Quan Quyết đến bên bàn, cầm bút đặt lên giấy, bắt đầu di thư.

“Phụ hoàng mẫu hậu thứ tội, nhi thần thể tận hiếu…”

Thượng Quan Quyết càng càng đau lòng, khóe mắt dần ướt át.

Ngay lúc , bên ngoài một nữa truyền đến tiếng của Đường Hành.

“Điện hạ, Hoàng thượng và Ngũ công chúa đến, còn mang theo một cô nương!”

Sau đó, thấy một giọng trẻ con non nớt, trong trẻo.

【Đại ca ca ngoan ngoãn~ Mở cửa ~ Mau mở ~ Ta ~】

Thượng Quan Quyết vốn đang chìm đắm trong đau buồn: …

là ngũ của sai.

Thượng Quan Quyết nhanh chóng dụi dụi khóe mắt.

Khiến khôi phục bình thường, mới đến bên cửa.

Cửa đẩy , liền thấy một đôi mắt to tròn như quả nho đen, đang chớp mắt .

Thượng Quan Tuế thấy Thượng Quan Quyết, lập tức lộ một nụ vô cùng rạng rỡ.

Thượng Quan Quyết nụ đó lây nhiễm, lập tức cảm thấy tâm trạng hơn nhiều.

Sau đó liền thấy

【Đại ca của ? Mắt đỏ hoe kìa~】

【Ôi~ Chẳng trách đại ca nãy lâu như mới mở cửa, thì là đang trốn trong góc tối thư phòng lén lút thút thít a!】

【Không ngờ đại ca của đường đường là nam nhi ba thước, nhạy cảm đến a~】

Thượng Quan Quyết: …

May mà thẳng .

cảm thấy, ánh mắt phụ hoàng đột nhiên trở nên kỳ lạ nhiều.

kịp nghĩ sâu, lập tức chắp tay hành lễ.

“Nhi thần thỉnh an phụ hoàng.”

Thượng Quan Lẫm phất tay, “Miễn lễ bình .”

Nói xong, liền dắt Thượng Quan Tuế thư phòng.

theo họ cùng, còn một nữ tử.

Nữ tử đó mặt đeo một tấm mạng che mặt màu trắng, chỉ lộ đôi mắt trong veo, lạnh lùng.

Thượng Quan Quyết khẽ gật đầu với nữ tử , xem như chào hỏi.

“Không phụ hoàng đêm khuya giá lâm, điều gì dặn dò nhi thần ?” Thượng Quan Quyết hỏi nghi hoặc trong lòng.

Thượng Quan Lẫm lắc đầu, “Chuyện Trấn Bắc Hầu, con làm , đến là việc khác.”

Hắn xong câu liền dừng .

Thượng Quan Tuế thuận thế tiếp lời, giọng trong trẻo dễ .

“Đại ca, chúng đến là để chữa bệnh cho đó!”

Thượng Quan Quyết nhướng mày, biểu cảm chút khó tin.

Chữa bệnh cho ?

… chất độc trong chẳng là vô phương cứu chữa ?

Thượng Quan Tuế kéo Phùng Ái Từ đến bên cạnh .

“Đây là Phùng tỷ tỷ, là một vị thần y đó! Yết hầu của chính là do nàng chữa khỏi!”

Thấy Thượng Quan Quyết phản ứng, Thượng Quan Tuế khỏi chút sốt ruột.

【Đại ca của sẽ vì thấy Phùng tỷ tỷ quá trẻ mà tin nàng chứ! Đừng mà!】

Thượng Quan Quyết: …

Điều đó thì .

Hơn nữa cũng , bệnh ở yết hầu của ngũ là do một cô nương chữa khỏi.

ngờ, chính là cô nương mắt .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bao-quan-sau-khi-nghe-thay-tieng-long-tieu-cong-chua-nhat-thoi-hoang-loan/chuong-23-dung-la-ngu-muoi-cua-ta-khong-sai.html.]

“Đại ca, mau mau để Phùng tỷ tỷ xem cho .” Thượng Quan Tuế thúc giục.

Thượng Quan Lẫm cũng gật đầu.

Đêm nay cố ý đến một chuyến, chính là vì lo lắng cho thể của Quyết nhi, cũng sợ suy nghĩ lung tung.

Những lời của Trấn Bắc Hầu trong lao ngục, các thị vệ đều thuật đầy đủ cho .

Thật là đến c.h.ế.t cũng chịu an phận!

Thượng Quan Quyết gật đầu với Phùng Ái Từ, “Vậy thì làm phiền Phùng cô nương .”

“Điện hạ khách khí .”

Thượng Quan Quyết khẽ vén tay áo lên, để lộ cổ tay nổi gân xanh, đặt lên bàn mặt.

Phùng Ái Từ đưa tay bắt mạch.

Ba còn khỏi nín thở, chớp mắt quan sát biểu cảm của nàng.

Phùng Ái Từ khẽ rũ mi dài, cảm xúc gì.

Mãi lâu , nàng mới từ từ mở mắt.

“Thế nào Phùng tỷ tỷ, bệnh của đại ca nghiêm trọng ?” Thượng Quan Tuế nóng lòng hỏi.

Phùng Ái Từ khẽ mím môi, chậm rãi : “ chút nghiêm trọng, độc trong Đại Hoàng tử ngấm sâu cốt tủy…”

Tim của ba đồng thời thắt chặt.

Thượng Quan Tuế lắc lắc cái đầu nhỏ.

【U hu hu đừng mà~ Đại ca của ~】

“Tuy nhiên cũng vô phương cứu chữa, chỉ là tốn nhiều thời gian hơn một chút, lẽ điều trị nửa năm mới thể bình phục.”

Giọng dịu dàng của Phùng Ái Từ tiếp tục vang lên.

Ngay đó nàng ngẩng đầu Thượng Quan Quyết mặt.

“Đồng thời, Điện hạ còn cần mỗi ngày ngâm thuốc một canh giờ, điều thể chấp nhận ?”

Thượng Quan Quyết vội vàng gật đầu, “Được, .”

Ba lập tức thở phào nhẹ nhõm.

【Tuyệt vời! Ta ngay Phùng tỷ tỷ cách mà!】

【Phùng tỷ tỷ chính là tuyệt vời nhất a!】

Thượng Quan Quyết cũng khỏi nhếch môi, lộ một nụ nhạt.

Đêm nay, thật sự là thư thái và vui vẻ nhất của trong thời gian qua.

Ngày hôm .

Chuyện Trấn Bắc Hầu tịch thu gia sản, và phán ba trọng tội xử trảm mùa thu, chấn động bộ triều đình.

Rất nhanh, tin tức cũng truyền đến hậu cung.

Lâm Thanh Điện.

“Nương nương, đại sự !”

Hồng Ngọc nhận tin, lập tức vội vã xông điện.

Hiền Phi tiếng, khinh thường một tiếng.

“Có thể đại sự gì chứ? Chẳng lẽ là vụ ám sát tối qua thất bại ?”

Nàng chút bận tâm : “Thất bại thì thất bại .”

Người tay phụ đều là những kẻ đáng tin cậy nhất, tuyệt đối sẽ để lộ bọn họ.

Có thể kéo đại sự gì chứ?

Hồng Ngọc thở hổn hển, giọng run rẩy.

“Là Hầu gia, Hầu gia bắt !”

Hiền Phi đột nhiên bật dậy khỏi ghế, “Cái gì?!”

Hồng Ngọc một hết những tin tức .

“Hầu gia hôm qua tịch thu gia sản, trong phủ phát hiện long bào…”

“Hầu gia tổng cộng liệt kê ba trọng tội, lượt là tham ô lương thảo, mưu hại hoàng tử, và ý đồ tạo phản.”

“Bị phán xử trảm mùa thu, gia sản sung công…”

Hiền Phi cảm thấy lồng n.g.ự.c như siết chặt, nàng cách nào thở nổi.

Nàng suy sụp ngã phịch xuống ghế, ánh mắt tan rã.

“Sao thể phát hiện…”

“Phụ một mực làm việc kín kẽ, thể phát hiện…”

Hồng Ngọc đến thở nổi.

“Nương nương, xem chúng bây giờ làm ạ?”

Hiền Phi lộ một nụ thảm đạm.

“Làm ư? Còn thể làm nữa? Chờ c.h.ế.t thôi…”

Hồng Ngọc mở to mắt, “Nương nương, Hoàng thượng sẽ nhẫn tâm đến mức ạ.”

Giọng Hiền Phi đột nhiên lớn lên.

“Lữ gia sụp đổ ! Ngươi nghĩ Hoàng thượng còn sẽ tha cho ?”

“E rằng sớm nghi kỵ ! Giết chẳng qua cũng là chuyện sớm muộn!”

Hiền Phi đại điện trống trải, dung nhan diễm lệ dần trở nên vặn vẹo.

“Dù chết, cũng kéo theo một kẻ chôn cùng!”

Gần đây kinh thành vô cùng náo nhiệt.

Khắp các ngõ hẻm, đều bàn tán cùng một chuyện

Loading...