Bạo quân sau khi nghe thấy tiếng lòng tiểu công chúa, nhất thời hoảng loạn - Chương 129: Kết quả thi Hội
Cập nhật lúc: 2025-11-03 04:14:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Tử Uyên hài lòng gật đầu, liếc Ngô Trúc.
Ngô Trúc lập tức thu hồi trường kiếm.
Từ Chi thoát c.h.ế.t trong gang tấc, cả kiệt sức mềm nhũn đất.
Tiêu Tử Uyên cúi ả, lạnh giọng : "Ta ngươi kể rõ ràng từng ly từng tí tất cả những chuyện liên quan đến Từ thị."
Từ Chi vội vàng gật đầu, bắt đầu kể từ chuyện Từ thị xuất giá từng chút một.
Đôi mắt Tiêu Tử Uyên càng lúc càng mở lớn, trong mắt tràn đầy sự khó tin.
Ở một bên khác.
Liêu Trường Ninh và các nữ y sĩ khác của y quán theo đoàn quan binh, đến Mi Huyện.
Nàng phát hiện dân nơi đây, quả nhiên triệu chứng giống hệt như Ngũ công chúa .
Ban đầu là phát sốt, đó là nôn mửa, nôn đến suy kiệt, ăn uống gì.
Mỗi một bệnh nhân đều gầy trơ xương.
Trong lúc đau lòng, Liêu Trường Ninh khỏi cảm thán, Ngũ công chúa năng lực tương lai ?
Triệu chứng bệnh dịch ở Mi Huyện, quả nhiên giống hệt như lời nàng .
Thật sự quá lợi hại.
Liêu Trường Ninh và các nữ y sĩ khác đều đeo khẩu trang chuẩn từ , lập tức bắt đầu bốc thuốc chữa bệnh.
Phương thuốc là do Liêu Trường Ninh chuẩn từ .
Là phương thuốc kê dựa bệnh trạng ghi tờ giấy mà Thượng Quan Tuế đưa cho nàng.
Nàng vốn chuẩn tinh thần rằng công sức sẽ đổ sông đổ biển, ngờ đúng như lời Ngũ công chúa .
Thuốc sắc xong, Liêu Trường Ninh và các nữ y sĩ khác lượt bắt đầu múc thuốc, cho bệnh nhân uống thuốc.
Chỉ nửa ngày, những bệnh nhân triệu chứng nhẹ hạ sốt.
Những bệnh nhân nặng đó cũng còn nôn mửa nữa, tình hình khá hơn nhiều.
Liêu Trường Ninh bận rộn mãi đến chiều tối, ngay cả bữa tối cũng quên ăn.
Cuối cùng vẫn là Đường Lạc nhắc nhở, Liêu Trường Ninh mới nhận dày đói cồn cào.
Nàng lắc lắc chiếc cổ mỏi nhừ, bước khỏi phòng.
Liêu Trường Ninh cất bước về phía lều trại ăn uống.
nàng hai bước, thấy một bóng dáng vô cùng quen thuộc trong đám đông.
Người đó dáng cao ráo thẳng tắp, bờ vai rộng lớn mạnh mẽ, khí chất phi phàm.
Nổi bật giữa đám đông, chỉ cần một cái là thấy ngay.
Chàng khẽ nghiêng mặt, sống mũi thẳng tắp ánh lên ánh hoàng hôn.
Chàng đang giúp phân phát quần áo cho nạn dân, lẽ vì bận rộn lâu, trán lấm tấm mồ hôi.
Liêu Trường Ninh sải bước đến bên cạnh , giọng đầy kinh ngạc.
"Lâu tướng quân, đến đây?"
Lâu Trường Thanh , thấy nàng, mặt lập tức hiện lên nụ rạng rỡ.
Chàng đưa tay gãi đầu, thẳng: "Ta yên tâm về nàng, nên tự lén theo đội quân đến đây."
Liêu Trường Ninh khẽ cau mày, "Chàng sợ nhiễm dịch bệnh ?"
Lâu Trường Thanh ngắt lời nàng, đôi mắt chớp nàng.
“ lo cho nàng hơn.” Câu vang lên trong buổi hoàng hôn, ánh mắt nóng bỏng của , Liêu Trường Ninh cảm thấy lồng n.g.ự.c chợt rung động.
Người đường xung quanh vội vã, nhưng Liêu Trường Ninh chỉ thấy mắt.
Hai đối mặt , tà dương rải họ, kéo dài cái bóng xa mặt đất.
Đêm xuống.
Một nữ tử trung niên xổm bên bờ tường thấp của một ngôi nhà tranh, đang cẩn thận quan sát bốn phía.
Nữ tử giữa hàng mày một nốt ruồi son, chính là Tần nương.
Tần nương quan sát bốn phía, xác nhận , lúc mới thở phào nhẹ nhõm.
Không khỏi thầm mắng trong lòng.
Từ Hà tiện nhân !
Nàng liều làm bao nhiêu việc vì ả!
Vậy mà ả dám trở mặt vô tình, phái khỏi thành truy sát nàng !
May mà nàng đủ thông minh, còn để đường lui, nếu sớm c.h.ế.t trong tay ả !
Cứ chờ xem, đợi khi nàng tìm cơ hội, nhất định sẽ tha cho ả!
Tần nương xoa xoa cái bụng đói meo, lặng lẽ dậy.
Định đến nhà nông bên cạnh trộm chút đồ ăn.
Nào ngờ nàng dậy, mặt bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen.
Tần nương sợ hãi lập tức hét lên.
Con chó của nhà nông bên cạnh cũng kinh động, sủa "ẳng ẳng ẳng" thật lớn.
Yến Không Sơn nữ tử mặt, cẩn thận so sánh với bức họa trong trí nhớ.
Phát hiện quả nhiên là cùng một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bao-quan-sau-khi-nghe-thay-tieng-long-tieu-cong-chua-nhat-thoi-hoang-loan/chuong-129-ket-qua-thi-hoi.html.]
Tần nương thấy lời nào, hô hấp càng trở nên khó khăn hơn.
Lắp bắp : “Ngươi, ngươi là ai?”
Yến Không Sơn lười nhảm, thoáng chốc xuất hiện mặt Tần nương.
Chưa kịp để Tần nương phản ứng, cả nàng đánh ngất.
Yến Không Sơn vác Tần nương lên vai, đêm đó lập tức trở về kinh thành.
Khi trời rạng sáng, đám đông chen chúc về phía trung tâm thành.
Lý Hoài Tri cũng dậy sớm, vội vàng dùng bữa sáng nóng lòng khỏi cửa.
Chàng cùng tiểu tư cận nhất, bước chân vô thức sải nhanh, vạt áo gió cuốn bay.
Gương mặt thanh tú giấu nổi vẻ căng thẳng.
Tiểu tư thấy khỏi : “Thiếu gia cần vội vã như thế, vốn là tài tử nổi danh, kỳ thi Hội chắc chắn vấn đề gì.”
Lý Hoài Tri tuy trong lòng chút tự tin, nhưng vẫn khỏi vô cùng căng thẳng.
Chàng khẽ mím môi, nhàn nhạt : “Chỉ mong .”
Hai nhanh đến nơi yết bảng.
Lúc nơi đây chật ních , nhiều thí sinh đang tìm tên của .
Lý Hoài Tri nheo mắt tìm kiếm kỹ càng.
tìm tìm hai lượt, cũng thấy tên của đó.
Lý Hoài Tri nhất thời choáng váng, lồng n.g.ự.c như thắt chặt, khiến thở nổi chút nào.
Chàng mà… mà trượt bảng…
Sao thể như ?
Chàng cho dù phát huy thất thường thế nào, cũng đến nỗi trượt bảng chứ?
Rốt cuộc điểm nào đúng chứ?!
Ngay lúc , bên tai vang lên tiếng chúc mừng và những lời khen ngợi liên tục.
“Kinh Chập , thi thật sự tồi chút nào, mà đầu bảng!”
Lý Hoài Tri , đột nhiên đầu , trong mắt tràn đầy sự khó tin.
Cái gì?!
Đại ca của mà là đầu bảng?!
Sao, chuyện ?
Lý Kinh Chập lúc đến sắc mặt vô cùng hồng hào, liên tục chắp tay : “Đâu , chỉ là may mắn mà thôi.”
Tuy như , nhưng hề chút khiêm tốn nào.
Cằm ngẩng cao, khí thế hống hách quét qua một lượt .
Hừ, đám , bình thường đều nịnh bợ Lý Hoài Tri.
Bây giờ đến sự lợi hại của chứ?
Hắn chính là cho tất cả , Lý Kinh Chập, chính là mạnh hơn Lý Hoài Tri!
Khóe môi Lý Kinh Chập mang theo nụ đắc ý.
Hài lòng chấp nhận những lời khen ngợi của xung quanh.
Vô tình nghiêng đầu, Lý Kinh Chập liếc thấy Lý Hoài Tri với sắc mặt xám xịt.
Nụ mặt càng thêm hân hoan mấy phần.
Hắn trực tiếp vượt qua đám đông, về phía Lý Hoài Tri, cất cao giọng hô.
“Đây chẳng là Hoài Tri của ? Đệ xưa nay văn tài xuất chúng, chắc hẳn cũng nhất định trúng bảng !”
Giọng cực lớn, tất cả tại đó đều rõ mồn một.
Nhất thời đám đông cũng nhao nhao bàn tán.
“Cái Lý Hoài Tri xưa nay tài danh vang dội, nhưng xem bảng mà tên của ! Ngược là Lý Kinh Chập xưa nay vô danh giành vị trí đầu bảng, xem , những lời đồn đại bên ngoài cũng thể tin .”
“Rốt cuộc là tài tử thật tài tử giả, chỉ cần một kỳ thi thôi, là sẽ hết cả!”
“Ta thấy ai còn dám Lý Hoài Tri là tài tử nữa! Rõ ràng là một tên lừa đảo lớn!”
Mọi ồ lên, nhao nhao dùng ánh mắt chế giễu, xem trò mà Lý Hoài Tri.
Lý Kinh Chập sắc mặt Lý Hoài Tri càng ngày càng khó coi, khỏi lớn trong lòng.
Lý Hoài Tri , Lý Hoài Tri, ngươi vẫn thua !
Hơn nữa thua thật thảm hại và triệt để!
Lúc trong hoàng cung, Ngự Thư Phòng.
Thượng Quan Tuế cũng đang xem danh sách kết quả thi Hội.
Nàng xem xem ba lượt, đều thấy cái tên trong ấn tượng, khỏi vô cùng nghi hoặc.
【Không đúng a, kỳ thi , Lý Hoài Tri giành Trạng nguyên mà! 】
【Giờ bảng ngay cả tên cũng ?! 】
【Không , chuyện quá ! 】
Thượng Quan Tuế lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt nhỏ nhắn vô cùng nghiêm túc.
“Phụ hoàng! Bảng kết quả thi Hội vấn đề!”