Tôi khựng , một hình ảnh gây sốc thoáng qua trong đầu khiến hoa mắt.
Lần mà Tần Trạm là một tai nạn.
Chúng là hàng xóm, hai nhà mối quan hệ khá .
Hôm đó bố nhà, bà nội bảo qua gọi sang ăn cơm.
Tôi tìm thấy , gọi điện cho , bảo phòng tìm.
Khoảnh khắc đẩy cửa, cả hóa đá.
Trong căn phòng rộng lớn, Tần Trạm cạnh giường với đôi mắt ngái ngủ, mặc quần áo.
Khu vực cơ bụng tám múi , vô cùng... oai hùng.
Mặt nóng bừng, vội vã vỗ vỗ má , cố gắng gạt bỏ đoạn ký ức đó.
Tắt nguồn, ngủ.
Sáng hôm bà nội gọi dậy.
Bà làm món Tần Trạm thích ăn, bảo qua gọi sang.
Tôi mơ màng gửi một tin nhắn xuống.
Không lâu , một tiếng động từ ban công khiến giật tỉnh giấc.
Nhìn , là Tần Trạm nhảy từ ban công nhà bên cạnh sang ban công phòng .
Tôi vô thức hét lên: “Bà nội!”
Nhìn quanh, bóng dáng bà nội ?
Tôi vội vàng dậy lấy áo khoác, nhưng Tần Trạm dồn góc tường.
“Sao trả lời tin nhắn của ?”
“Không thấy.”
Anh gần, cảm giác áp bách mạnh.
Tôi đưa tay đẩy , vẫn im nhúc nhích.
Tôi trừng mắt.
Anh với vẻ mặt vô , định mở miệng thì tiếng bà nội vang lên ngoài cửa.
Tôi giật , kéo rèm cửa giấu Tần Trạm phía .
Anh thuận thế kéo cùng.
Trong gian chật hẹp, lồng n.g.ự.c nóng bỏng của đàn ông, xuyên qua lớp vải, truyền rõ ràng lên .
Không khí trở nên mờ ám.
Anh cao hơn , từ góc của , chỉ thể thấy yết hầu đang di chuyển của .
“Khương Noãn—”
Tôi bịt miệng : “Suỵt ~”
Bên ngoài cuối cùng im lặng.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hiệu cho buông tay.
Tần Trạm đầy vẻ lưu manh: “Hình như em sợ bà nội phát hiện ở đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ban-trai-tu-tien-cu/chuong-2.html.]
Nói thừa!
Với mối quan hệ giữa hai gia đình chúng , nếu để bà nội phát hiện Tần Trạm trong phòng , ngày mai thể tổ chức tiệc cưới luôn.
Tôi đẩy .
Anh bất ngờ nắm lấy eo .
Tôi kinh ngạc tin nổi: “Tần Trạm, điên hả!”
Trong đôi mắt sáng ngời của đàn ông lóe lên tia u tối, giây tiếp theo đột nhiên buông tay.
“Chuyện , em hãy suy nghĩ kỹ .”
Nói xong câu , Tần Trạm nhảy từ ban công về, cửa chính sang ăn sáng.
Một bữa sáng trôi qua, dỗ bà nội vui vẻ khôn xiết.
Ăn xong, bà nội với Tần Trạm: “Hơi muộn , Tiểu Trạm tiện đưa Noãn Noãn về công ty ?”
Tần Trạm sảng khoái đồng ý: “Cháu lấy xe đây.”
Sau khi , với bà nội: “Bà đừng cố gắng tác hợp cháu với nữa, cháu …”
Bà nội bực vỗ một cái, trách móc:
“Lại nhắc đến cái thằng bạn trai một năm gặp ba của cháu ? Bà thấy nó chỉ coi cháu là lốp dự phòng thôi, mà bằng Tiểu Trạm nhà .”
“Bà nội!”
“Thôi , nếu cháu thì bà cũng thể ép cháu hẹn hò với nó. Mau làm , đừng để đợi lâu.”
“…”
Bà nội hài lòng về Giang Kỳ Ngôn ngay từ đầu gặp mặt.
Ngược , bà hài lòng Tần Trạm đến bất ngờ.
Giang Kỳ Ngôn từng vì chuyện mà sinh lòng thù địch với Tần Trạm, bắt quá gần với Tần Trạm.
Mặc kệ cam đoan thế nào, cũng tin và Tần Trạm gì.
Anh : “Em tin , ánh mắt em chính là ánh mắt đàn ông phụ nữ, tâm tư của đối với em tuyệt đối trong sạch.”
Không ngờ trúng phóc.
---
Ra khỏi sân, về phía nhà Tần Trạm, nhưng chặn ở góc đường.
Là Giang Kỳ Ngôn.
“Noãn Noãn, chuyện với em.”
Anh trông tiều tụy, quầng thâm mắt nặng, chắc là vội vàng đến đây suốt đêm.
Tôi lạnh nhạt : “Chúng gì để .”
Giang Kỳ Ngôn kéo , giải thích bằng giọng thấp: “Không kéo cô nhóm, video cũng gửi, là cô —”
“Giang Kỳ Ngôn.” Tôi cắt lời , “Nếu dám thừa nhận, còn kính là một đấng nam nhi, nhưng thái độ hiện tại của thật sự khiến coi thường.”
Giang Kỳ Ngôn cũng giả vờ nữa, vẻ mặt đau khổ: “Anh cũng như ! Cô là con gái của ông chủ, vị trí Tổng giám đốc mãi xác định, nên …”
“Em chờ thêm chút nữa ? Đợi vững vị trí Tổng giám đốc sẽ về cưới em, ?”
Tôi , cảm giác như mới quen đầu.