Thứ Bảy, gia đình dì nhỏ tổ chức tiệc đính hôn tại một khách sạn cao cấp.
Dượng nhỏ mặt mày đen kịt, ông Lưu Hiểu Vy gả cho Trương Tổng, nhưng công việc của ông là do giới thiệu, dì nhỏ tính tình đanh đá, ông chút địa vị nào trong nhà, căn bản thể khuyên ngăn hai con dì nhỏ.
Bước khách sạn nguy nga tráng lệ, dì nhỏ, Lưu Hiểu Vy, Trương Tổng mặt mày rạng rỡ.
Họ hàng hai bên đều mặt, dì nhỏ đắc ý khoe khoang về Trương Tổng, Lưu Hiểu Vy ưỡn cổ lên, sợ chúng thấy sợi dây chuyền kim cương to sụ cổ cô .
Cô với : "Chị họ, em kết hôn hào môn nha, chị lớn tuổi hơn em, cẩn thận trai đùa giỡn hết tuổi thanh xuân, cuối cùng chẳng gì."
Tôi lườm một cái: "Tuổi còn trẻ làm kế, giỏi ghê ha."
Lưu Hiểu Vy sắc mặt đổi, lười tranh cãi với cô , trực tiếp trong khách sạn.
Đến khi bác cả mặt, Trương Tổng bụng phệ mắt sáng rực, vội vàng khom lưng đón tiếp, nhiệt tình hô: "Triệu Tổng!"
Bác cả bắt tay với ông .
Dì nhỏ xáp : "Đều là nhà, đừng khách sáo."
Bà luôn nịnh bợ bác cả, mặt dày vô cùng.
Mấy bàn khách yên vị, khi Lưu Hiểu Vy đang đắc ý, cửa phòng riêng đột nhiên mở , Ninh Dương trong bộ vest chỉnh tề sải bước phòng.
Tôi ngờ Ninh Dương đến, ngạc nhiên bật dậy.
Tôi định tới, Trương Tổng đang chuyện với bác cả bên cạnh, ngẩng đầu thấy Ninh Dương, nhanh như cắt vọt đến mặt Ninh Dương, mừng rỡ run rẩy khắp : "Ninh Thiếu gia! Cậu cũng đến ạ! Thật vinh hạnh, thật vinh hạnh!"
Dáng vẻ khúm núm, khác hẳn thái độ kiêu căng hống hách khi đối mặt với chúng .
"Ninh thiếu gia?" Tôi ngây .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://www.otruyen.vn/ban-trai-toi-la-tra-xanh/chuong-14.html.]
Mọi .
Căn phòng rộng lớn chìm im lặng.
Bác cả bên cạnh đột nhiên : "À, nhớ ! Thảo nào thấy Ninh Dương quen mắt, hóa là nhị thiếu gia của nhà họ Ninh!"
Bác cả cũng dậy, xáp bắt tay Ninh Dương.
"Bác cả khách sáo quá, đừng gọi cháu là Ninh nhị thiếu, gọi cháu là Ninh Dương là ." Ninh Dương kiêu căng cũng tự ti bắt tay với ông.
Dì nhỏ và Lưu Hiểu Vy mặt mày tái mét.
"Ninh thiếu gia? Ninh thiếu gia nào?" Lưu Hiểu Vy lắp bắp hỏi.
Bác cả : "Nhị thiếu gia của tập đoàn Ninh thị bên thành phố S đó, mấy năm thành phố S, gặp tiểu Dương một ở nhà họ Ninh, thời gian lâu , nhất thời nghĩ ."
Ninh Dương đến bên cạnh xuống, phong thái lịch lãm, tuấn tú ngời ngời, giống như một điểm sáng thu hút sự chú ý của .
Trương Tổng, con rể đại gia hụt của dì nhỏ, như một con ch.ó săn sáp rót rót nước cho Ninh Dương, nịnh bợ như thể Ninh Dương là ông nội của ông .
Biểu cảm của dì nhỏ và Lưu Hiểu Vy khó coi như nuốt ruồi .
Tôi thấy hả hê, lo lắng.
Nếu Ninh Dương là thiếu gia hào môn, sẽ thể lệnh quét dọn nhà cửa, nấu cơm, lái xe đưa đón một cách nũng nịu nữa... Thật thiệt thòi quá.
Tôi thà là một lập trình viên bình thường, dù nhà cũng tiền, đời lo ăn mặc, cần gả hào môn.
Họ hàng bên nhà bố đều là làm kinh doanh, Ninh Dương là nhà họ Ninh, ai nấy đều xúm mời rượu trò chuyện. Một bữa tiệc đính hôn bỗng chốc biến thành buổi họp thổi phồng thương mại.
Chuyện trách Ninh Dương , chủ yếu là chú rể tương lai quá nhiệt tình, suýt quên mất đang đính hôn, vô cùng niềm nở chuyện phiếm với Ninh Dương, bác cả, bỏ rơi Lưu Hiểu Vy sang một bên, như thể cô là một nhân vật quan trọng.
Tôi bên cạnh biểu cảm của hai họ, hổ họ đến mức đào một lâu đài Barbie chui .