Bạn Trai Phản Bội, Cô Ôn Trở Về Độc Thân! - Ôn Dĩ Đồng & Giang Dự Hành & Hoắc Vũ Thành - Chương 24: Phải nói là, khá bắt mắt

Cập nhật lúc: 2025-10-08 06:38:25
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fmx81lOty

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Xong , càng giải thích rõ ràng.

Đây là suy nghĩ duy nhất còn sót trong đầu Ôn Dĩ Đồng.

Chỉ thấy Hoắc Vũ Thành nghiêng đầu lạnh lùng liếc cô một cái, ánh mắt tiếp tục hạ xuống, cuối cùng, chỉ lướt qua "khe ngực" của cô một cái, tiếp tục bước ngoảnh .

...

Giang Dự Hành bước từ góc hành lang của "Dạ Yến", giây tiếp theo thấy một giọng quen thuộc.

Anh về phía phát âm thanh, và thấy một bóng lưng quen thuộc, nhưng bóng lưng đó quen lạ.

Anh nheo mắt, định bước tới.

Kết quả, Tô Bối Nhi từ hành lang chạy tới ôm chầm lấy Giang Dự Hành, kéo tay .

"Dự Hành, đang ?"

Giang Dự Hành mím môi, kìm nén sự khó chịu trong lòng, "Không gì cả."

...

Lúc Ôn Dĩ Đồng vẫn theo Hoắc Vũ Thành, nhưng Hoắc Vũ Thành vẫn bất kỳ thái độ nào.

Cô đành cứng đầu bước nhanh vòng lên phía , giang tay chặn , "Anh Hoắc, thật lòng, hy vọng thể xem xét!"

Hoắc Vũ Thành liếc cô một cái, ánh mắt dường như vô tình lướt qua một chỗ nào đó, "Mặc dù, thực sự tệ."

" tự dâng lòng trong phòng riêng, tất cả đều thấy. Tôi cho cô nhóm dự án, chẳng lẽ cô sợ đồng nghiệp khác nghĩ đang mở cửa cho cô ?"

Mặt Ôn Dĩ Đồng đỏ bừng, hiểu lầm, khỏi tức giận, lồng n.g.ự.c phập phồng.

" , nãy là tai nạn."

Và từ góc của Hoắc Vũ Thành xuống, thể thấy rõ khe n.g.ự.c đầy đặn của cô.

Yết hầu khẽ động, nhanh chóng dời tầm mắt .

"Cô Ôn, cô quả thực cách nắm bắt tâm lý đàn ông, nhưng thích những phụ nữ quá chủ động."

Ôn Dĩ Đồng là như thế nào, quan tâm.

chỉ trong hai gặp mặt ngắn ngủi, cô khiến ghi nhớ cô một cách sâu sắc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ban-trai-phan-boi-co-on-tro-ve-doc-than-on-di-dong-giang-du-hanh-hoac-vu-thanh/chuong-24-phai-noi-la-kha-bat-mat.html.]

Đủ để thấy, phụ nữ hề đơn giản.

Ôn Dĩ Đồng những lời , bàn tay bên sườn siết thành nắm đấm.

Giọng cũng trở nên lạnh lùng .

"Anh Hoắc, tôn trọng công việc của , dựa thực lực. Tôi hề thấp kém như nghĩ."

Những nỗ lực cô cần làm làm, những gì cần thử thử, nhưng sự thành kiến trong lòng Hoắc Vũ Thành như một ngọn núi lớn.

Ôn Dĩ Đồng hít sâu vài . Lòng tự trọng của cô cũng quý giá.

"Xin , làm phiền ."

Nói xong, Ôn Dĩ Đồng lưng bước .

Hoắc Vũ Thành bóng lưng cô khuất dần, khẽ nheo mắt, mới phòng riêng.

Khi bước , Phó Huyên lập tức gọi tên .

"Sao Đồng Đồng cùng ?"

Hai họ rời phòng riêng mà?

Thái độ của Hoắc Vũ Thành hờ hững, "Không , lẽ... cô ."

Phó Huyên chớp mắt, xích gần, nhỏ.

"Anh Hoắc, năng lực của Đồng Đồng mạnh. Nếu lúc chuyển trọng tâm sang gia đình, thành tựu lẽ sẽ thua kém . Hơn nữa, cốt lõi bằng sáng chế mà cô từng nghiên cứu, ngay cả bây giờ vẫn là một ví dụ thành công."

Hoắc Vũ Thành liếc Phó Huyên, "Vậy , cứ nghĩ cô chỉ mặc quần áo như lòng đàn ông khác thôi chứ."

Lời mang tính châm chọc, Phó Huyên ngay lập tức nhận hiểu lầm.

Vẻ mặt nghiêm nghị, cô mở lời.

"Anh Hoắc, quần áo Đồng Đồng là do ép cô . Hôm nay cô vốn mặc áo sơ mi trắng và quần jeans đến."

Nói , Phó Huyên lấy quần áo trong túi , đưa cho Hoắc Vũ Thành xem như bằng chứng.

Hoắc Vũ Thành nhớ dáng vẻ của Ôn Dĩ Đồng đây, dường như cô luôn ăn mặc kín đáo. Lúc nãy cô mặc bộ đồ nóng bỏng đó theo , cô luôn cảm thấy thoải mái.

Vậy là do quần áo của cô ?

Phải là, khá bắt mắt.

Loading...