Bạn thân và tôi ngủ nhầm chồng của nhau rồi, phải làm sao đây? - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-08-11 15:55:52
Lượt xem: 1,252

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

9

"Ha ha ha, c.h.ế.t , xem tin , đàn ông vệ sinh ở ga tàu, còn lấy phân tấn công , c.h.ế.t ..."

"Còn cái nữa, con mèo đáng yêu quá."

Hai chúng thỏa sức phá lên, cuộc sống như thế quả thật thể vui hơn nữa.

Ít nhất là khi tin tức ...

"Đại thiếu gia nhà họ Lương nghi là gay, dắt tay trai trẻ m.ô.n.g cong, kịch chiến khách sạn bốn tiếng đồng hồ."

Cả đờ đẫn, luống cuống tay chân giảm âm lượng.

May mà Triều Nguyệt hình như đang chuyên tâm xem thứ khác, để ý đến .

Lúc , mới mở video lẻn và xem một lượt thật kỹ.

Tấm ảnh đó... Hình như thật sự là...

Lương Hữu Ninh? Cái đồ gay c.h.ế.t tiệt ! Có vợ mà còn ngoài bừa bãi!

Tôi lén lút liếc Triều Nguyệt, tin tức với cô thế nào đây?

Triều Nguyệt đột nhiên ngẩng đầu , vẻ mặt phức tạp, lập tức thẳng , chẳng lẽ cô cũng lướt thấy ?

"Cậu..."

Hai đứa gần như đồng thời lên tiếng.

"Có lướt thấy ?"

"Cậu cũng thấy tin đó ?"

10

Tôi đập đùi một cái, nắm lấy tay Triều Nguyệt : "Cậu đừng tức giận, chúng tìm Lương Hữu Ninh đối chất, nếu thật sự tìm trai trẻ m.ô.n.g cong trong hôn nhân thì lập tức ly hôn với , sẽ cùng ."

"À?" Sắc mặt Triều Nguyệt chút ngơ ngác: "Không Lương Dư An và ánh trăng sáng của tình cũ rủ cũng tới ? Liên quan gì đến Lương Hữu Ninh? Trai trẻ m.ô.n.g cong là cái gì ?"

"Lương Dư An? Ánh trăng sáng?"

Tôi cũng ngớ .

Cho đến khi chúng thấy tin tức điện thoại của .

"Phép màu của tình yêu? Nhị thiếu gia nhà họ Lương vì cứu ánh trăng sáng mà liệt hai chân, nhiều năm gặp ánh trăng sáng, hai chân hồi phục vô cùng kì diệu. Có nhầm ? Không Lương Dư An khỏi chân ngay hôm tân hôn với ? Liên quan quái gì đến cái thứ ánh trăng sáng chó má chứ?"

Triều Nguyệt điên cuồng đối chất cái tài khoản marketing đó, mắng cho đám fan CP hai hợp tự kỷ luôn.

"Trai trẻ m.ô.n.g cong cái gì chứ, cái m.ô.n.g đó chẳng bằng một nửa , Lương Hữu Ninh mắt như mù."

Tôi cũng rảnh rỗi, túm lấy Lương Hữu Ninh mà chửi xối xả.

khi hai chúng mắng mỏi miệng ghế sofa, mới thấy màn đêm yên tĩnh đến đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ban-than-va-toi-ngu-nham-chong-cua-nhau-roi-phai-lam-sao-day/chuong-3.html.]

"Đàn ông chán thật đấy."

Mắt Triều Nguyệt sáng lấp lánh, nhào tới ôm chặt cô .

"Chúng bỏ chạy thôi, cần họ nữa, đời thiếu gì đàn ông chứ."

11

Tôi và Triều Nguyệt thu dọn hành lý chạy trốn ngay trong đêm.

Tháng , Lương Dư An mới tặng một chiếc máy bay riêng, giờ thì ích .

"Không gần đây đang lễ hội khai mạc ở Paris ? Đi thôi, chúng dạo một vòng."

Tôi và Triều Nguyệt bên sông Seine xem buổi lễ khai mạc mờ mịt như ma quỷ, chúng cũng chỉ lắc đầu lia lịa.

Hai chúng bay thẳng đến Maldives, thảnh thơi bãi biển, một đám trai trẻ vây quanh.

Triều Nguyệt cực kỳ mê trai Tây, còn thích trai châu Á khí chất thanh tú thiếu niên, từng một chỉ vẻ mà còn dỗ dành khác.

"Chị ơi, nắng quá, để em giúp chị thoa kem chống nắng nhé."

Anh sinh viên đại học tóc undercut năng ngọt xớt, còn kịp gần tên sinh viên thể thao cao 1m85 mặc áo bóng rổ đẩy .

"Đồ non choẹt như dưa chuột con thì cách chiều chuộng khác ? Cục cưng, cứ để lo."

Trong khi hai họ đang tranh giành thì một minh tinh đôi mắt hoa đào nhân cơ hội xuống bên cạnh .

"Đừng để ý đến họ, trẻ con lắm, chị khát đúng , đây, uống chút nước đá ."

Tôi thể nào kìm khóe môi đang cong lên giữ chặt họ: "Đừng cãi nữa, từng một thôi." Triều Nguyệt đang tận hưởng sự massage từ một trai tóc vàng, mắt nhắm nghiền đầy thoải mái, cô há miệng tự động đưa nước ép đến tận môi.

"Triều Nguyệt, hai đứa ngoài mấy ngày , nhà họ Lương động tĩnh gì ?"

12

"Yên tâm , máy bay riêng, họ tìm . Hơn nữa, tên Lương Hữu Ninh c.h.ế.t tiệt đó đang bận hú hí với trai trẻ m.ô.n.g cong của , Lương Dư An thì ánh trăng sáng của , sức mà để ý đến chúng ."

"Cậu đúng." Tôi vỗ sinh viên thể thao bên cạnh: "Cậu, xoa bóp cho , đau eo."

"Vâng ạ."

Cậu hớn hở nhào tới.

Cậu xoa bóp cũng khá thoải mái, nhắm mắt , ngờ thấy buồn ngủ nên ngáp một cái.

"Kỹ thuật đấy, tối nay chị sẽ thưởng cho em thật hậu hĩnh."

Tôi tiện tay sờ một cái cơ bụng, ôi, tệ, tám múi lận, đúng là sinh viên thể thao khác.

Thế nhưng, giây tiếp theo, một giọng quen thuộc khiến nụ của cứng đờ môi.

"Ồ? Em định thưởng cho thế nào đây?"

Hơi ấm bên tai khiến rùng , lập tức mở mắt, đập mắt là khuôn mặt quá đỗi tinh xảo của Lương Dư An.

Điều khác biệt so với khi là trong mắt tràn ngập sự tức giận.

Loading...