Bạch nguyệt quang của tổng tài - Chương 16-20
Cập nhật lúc: 2025-12-28 09:54:14
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!
16
Thẩm Luyến đưa về nhà ngay mà đưa đến trung tâm thương mại . Đi đ.á.n.h trận thì chuẩn quân trang đầy đủ, cứ dựa bộ đồ sinh viên của , ước chừng bước chân cửa nhà họ Thẩm đá văng ngoài .
Thẩm Luyến đưa đến một cửa hàng đồ hiệu cao cấp kín đáo. Các nhân viên phục vụ thấy Thẩm Luyến lập tức nở nụ , nịnh nọt hơn .
Tôi thầm quan sát họ, đoán chừng vẻ mặt khi cái "máy rút tiền di động" cũng giống họ thôi, khéo còn hơn chứ. Bộ mặt của tiền bạc ai mà chẳng yêu!
Ai ngờ giây tiếp theo, khi thấy bên cạnh Thẩm Luyến, vẻ mặt bọn họ lập tức đổi. Họ từ đầu đến chân với vẻ khinh thường, giễu cợt.
Mẹ nó chứ! "Đánh ch.ó cũng ngó mặt chủ", các lật mặt nhanh quá đấy!
Chắc là do sáng nay uống xanh nhiều nên tự chủ mà cũng " xanh" theo. Tôi tiến lên khoác chặt lấy tay Thẩm Luyến, mở miệng : "A Luyến, em cái túi kìa."
"Bộ váy cũng nữa, đôi giày em cũng thích."
Thẩm Luyến lúc đầu khựng , nhưng đó dường như hiểu , liếc đám nhân viên đang đờ , khẽ véo mũi , cưng chiều : "Em thích thì mua hết."
Sau đó sang dặn dò nhân viên còn đang ngơ ngác: "Phiền cô tìm cỡ giày và váy phù hợp cho bạn gái , cô thử."
Nhân viên vội vàng : "Vâng , xin quý khách đợi một chút."
Nhân viên , lập tức rút tay , lén trợn mắt lên trời một cái. Không ngờ hành động đó Thẩm Luyến bắt quả tang. Anh cúi xuống hỏi : "Cô vui ?"
Tôi xua tay, cảm thấy hiểu nổi mà : "Mọi đều đang nỗ lực sống qua ngày cả, cần khinh nghèo yêu giàu thế ?"
Thẩm Luyến bật , xoa đầu bảo: "A Niệm vẫn cứ thẳng thắn như ."
Tôi hiểu ẩn ý trong câu của , bèn hỏi : "Cái gì cơ?"
Anh chỉ mỉm đáp.
17
Nhà họ Thẩm chuẩn sẵn tiệc tối. Lúc xuống xe, Thẩm Luyến còn ân cần đưa tay dìu . Tôi ngẩn , nụ của , tự nhiên đặt tay lên đó. Thẩm Luyến đúng là quá chu đáo.
Anh ghé sát tai hỏi: "Nắm tay nhé?"
Tôi vội gật đầu: "Tất nhiên ."
Đến khi những ngón tay của Thẩm Luyến đan xen ngón tay , ấm lan tỏa từ lòng bàn tay khiến giật một cái như điện giật, mặt già kìm mà nóng bừng lên. Thẩm Luyến khó hiểu , vội gượng : "Không , , căng thẳng chút thôi, hì hì."
Trời đất ơi, đúng là đồ vô dụng mà, chẳng qua chỉ là nắm tay thôi, mất miếng thịt nào , kể còn là ông chủ lớn nữa, tiền "ăn đậu hũ", lời quá còn gì.
Tôi và Thẩm Luyến mười ngón đan bước đại sảnh nhà họ Thẩm. Bà nội Thẩm đang sofa bỗng kích động bật dậy. Thẩm Luyến dắt gần: "Bà nội, đây là Lương Niệm, bạn gái cháu."
Tôi vội vàng chào hỏi: "Cháu chào bà ạ."
Bà nội Thẩm vui vẻ nắm lấy tay , liên tục : "Chào cháu, quá, quá." Dáng vẻ hớn hở của bà giống hệt một đứa trẻ lớn xác, nhịn mà bật .
Trước khi cửa, tưởng tượng hàng loạt những tình huống khó khăn thể gặp , nhưng chẳng ngờ đón tiếp nồng hậu đến thế. Xem nhà họ Thẩm thật sự sầu thối ruột vì chuyện hôn nhân của Thẩm Luyến , chỉ cần chịu yêu đương thôi là họ cảm tạ trời đất .
Bà nội Thẩm nắm tay xuống sofa, ngừng khen ngợi: "Đứa nhỏ ngoan, thật là đứa nhỏ ngoan. Bao nhiêu năm qua, cuối cùng thằng Luyến cũng chịu thông suốt , bà cứ tưởng đến lúc bà vẫn thấy nó lấy vợ cơ đấy." Vừa bà rơm rớm nước mắt.
Tôi nhất thời ngơ ngác, mới đó mà nhanh thế ?
18
Tôi vội vàng an ủi: "Thẩm Luyến ưu tú thế , lo bạn gái ạ?"
Thẩm Luyến bên cạnh nhíu mày gì. Bà nội Thẩm lườm một cái sang sụt sịt với : "Cháu , nó năm nay 28 tuổi mà nhất quyết chịu yêu đương, chịu kết hôn, giới thiệu bao nhiêu cô nó cũng chịu."
"Nó bướng như trâu ."
"Nó bướng đến mức bà còn tưởng nó thích đàn ông nữa cơ."
"Thế mà ngay cả đàn ông nó cũng chẳng dẫn về cho bà."
"Nó trông cũng !"
"Từng tuổi yêu đương, chỉ công việc, đúng là bệnh mà."
"Đến lúc nó c.h.ế.t , công ty lớn thế của nhà họ Thẩm ai quản lý đây."
Bà nội Thẩm tuôn một tràng với khí thế bừng bừng, những lời còn cực kỳ mang tính "thời đại", khiến hình tại chỗ. Thẩm Luyến vẻ cảm thấy mất mặt, khẽ nhíu mày: "Bà nội, giờ chẳng A Niệm ?"
Bà nội Thẩm hừ lạnh một tiếng với , sang với ánh mắt hiền từ: " , đúng , A Niệm thật là một cô bé . Nhà họ Thẩm chúng quan trọng môn đăng hộ đối, chỉ cần hai đứa thật lòng yêu , bà nhất định ủng hộ cả hai tay hai chân!"
Bà nội xong còn giơ tay biểu quyết tâm, nhịn nổi mà bật thành tiếng: "Bà ơi, bà đáng yêu quá ạ."
Tôi vốn mồ côi cha từ sớm, nhiều năm ở bên cạnh già, cảnh tượng ấm áp khiến nhất thời thấy xúc động. Tôi vô cùng ngưỡng mộ Thẩm Luyến, vì yêu thương , lo nghĩ cho như .
Thượng đế luôn đặc biệt ưu ái một , ban cho họ gia đình , ngoại hình , trí tuệ cao, và cả tình yêu vô bờ bến từ những xung quanh. thượng đế cũng luôn đặc biệt hắt hủi một khác.
19
Bà nội Thẩm trịnh trọng giới thiệu với những trong gia đình, khí coi như vẫn hài hòa vui vẻ. Căn phòng khách rộng lớn ngập tràn tiếng . Tôi cạnh bà nội Thẩm, phía là Thẩm Luyến với nụ dịu dàng, vô cùng trân trọng khoảnh khắc ấm áp thuộc về .
Ai ngờ giây tiếp theo, một giọng sắc lẹm từ lầu truyền xuống, khiến sắc mặt đồng loạt đổi.
"Ồ, đây là bạn gái mà chú Luyến tìm , là cô chiêu nhà nào đây?"
Không do ảo giác của , nhưng khi bà nội Thẩm thấy tiếng đó, vẻ mặt bà lập tức đổi, khẽ nhíu mày .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bach-nguyet-quang-cua-tong-tai/chuong-16-20.html.]
Thẩm Luyến chào phụ nữ đang từ lầu xuống: "Chị dâu hai."
Trực giác mách bảo phụ nữ dạng . Tôi khép nép dậy chào theo Thẩm Luyến: "Em chào chị dâu hai ạ."
Ai ngờ phụ nữ đó khi liếc xéo một cái, lập tức lộ vẻ khinh miệt. Cô phớt lờ lời chào của , sang Thẩm Luyến : "Chú Luyến , cái hạng gì chú cũng dắt về nhà thế? Chị thấy cô còn chẳng bằng cô cả nhà họ Cố ."
Trong lòng thầm trợn mắt, gì chứ, mới lên sàn tấn công cá nhân ? Cái tính nóng nảy của suýt chút nữa là nhịn nổi, định bật ngay nhưng nghĩ đang đóng vai bạn gái Thẩm Luyến nên đành nuốt cục tức xuống.
Vừa mới nuốt xuống thì Thẩm Luyến ghé tai khẽ: "Đây là vợ của họ bên nhà chú hai, cô xưa nay bằng lỗ mũi, đôi khi cả bà nội cũng cô làm cho tức c.h.ế.t. Cô cần nhường cô , vui thì cứ bật ."
Tôi kinh ngạc đầu hỏi : "Thật ?"
Thẩm Luyến gật đầu: "Yên tâm , trời sập chống lưng ."
Tốt quá , thế thì chẳng cần nhịn nữa. Tôi bao giờ là thục nữ, cũng bao giờ thích để bản chịu thiệt. Dù hôm nay đến nhà họ Thẩm ăn cơm, cũng giả vờ làm một tiểu thư khuê các. Tôi nhận tiền của Thẩm Luyến để làm việc cho , chứ nhận tiền của cô , việc gì chịu nhục.
Thế là, mỉm với cô : "Chị dâu hai mới ngủ dậy ạ? Chắc là đ.á.n.h răng đúng , thở hôi thối đến mức ngửi nổi thế ?"
Mọi dường như ngờ đanh đá như , biểu cảm mặt ai nấy đều đặc sắc. Trong sảnh bỗng im phăng phắc đến mức rõ cả tiếng thở.
Chị dâu hai rõ ràng ngờ dám bật như thế, lập tức biến sắc, chỉ tay quát lớn: "Thẩm Luyến, chú tìm cái loại vô giáo d.ụ.c thế hả, rốt cuộc chú trúng cô ở điểm nào?"
Tôi định mở miệng tiếp, ai ngờ Thẩm Luyến ôm chặt lấy eo lôi lòng: "Tính tình A Niệm thẳng thắn, kiên cường lương thiện, nghị lực, quan trọng nhất là cô bao giờ khinh nghèo yêu giàu, luôn tôn trọng tất cả ."
Giọng trầm thấp của Thẩm Luyến vang vọng khắp đại sảnh. Tôi ngây , những lời khen ngợi của vẫn còn văng vẳng bên tai khiến mắt kìm mà đỏ lên. Trái tim ngừng loạn nhịp. C.h.ế.t tiệt, là cảm giác rung động đây mà.
"Tốt, thằng Luyến lắm!" Bà nội Thẩm vỗ tay khen ngợi, trong mắt bà đầy vẻ hài lòng với và Thẩm Luyến.
Chị dâu hai tức nổ đom đóm mắt, cô mếu máo bà nội: "Bà nội, ngay cả bà cũng bênh vực con nhỏ ."
Bà nội Thẩm hừ lạnh một tiếng, mắng cô : "Tôi thấy con bé còn mạnh mẽ hơn chị đấy. Cô gái mà thằng Luyến thích chắc chắn là . Sau chuyện thì ngậm miệng , để khỏi phiền lòng, cũng lười chẳng chị nữa." Bà nội bực bội liếc chị dâu hai.
Cô quanh một lượt, uất ức giậm chân: "Tất cả đều bắt nạt !" Nói xong cô chạy biến lên lầu.
Vì những lời , ngượng ngùng bà nội Thẩm, áy náy : "Cháu xin bà ạ, cháu thật vô lễ."
Bà nội Thẩm hào phóng xua tay bảo: "Bà thích cái tính thẳng thắn của cháu, che giấu gì cả. Vốn dĩ là nó sai, cái miệng nó xưa nay vẫn cay nghiệt như thế, chúng cũng lười chẳng buồn , hôm nay để cháu dạy cho nó một bài học cũng ."
Tôi vội vàng gật đầu. Bà nội Thẩm thật sự , chẳng hề khinh miệt chút nào. Chẳng trách Thẩm Luyến bà dạy bảo như thế.
Ăn cơm xong, Thẩm Luyến đích lái xe đưa dự "tăng hai" với bạn bè .
20
Vốn dĩ bình thường giày cao gót, mà hôm nay cả một ngày trời khiến mắt cá chân đau nhức vô cùng. Bước cứ loạng choạng, lúc bước lên bậc thang suýt chút nữa là trẹo chân. Nếu Thẩm Luyến nhanh tay nhanh mắt đỡ lấy thì lẽ ngã chổng vó .
Tôi cúi đầu xoa chân, giọng quan tâm của Thẩm Luyến truyền tới từ đỉnh đầu: "A Niệm, cô chứ?"
Tôi vội ngẩng đầu xua tay bảo: "Không , , tại vững thôi, ha ha." Làm dám quen giày cao gót cơ chứ.
Ai ngờ Thẩm Luyến như thể thấu tâm can , đột nhiên bế bổng lên. Cảm giác hụt chân bất ngờ khiến hốt hoảng, vội vàng ôm lấy cổ Thẩm Luyến để tìm cảm giác an .
Qua lớp váy mỏng, ấm từ bàn tay rộng lớn của truyền tới khiến khỏi thấy rộn ràng. Tôi đỏ mặt ngước ánh mắt dịu dàng nóng bỏng của .
"Tổng giám đốc Thẩm, bế thế?"
Thẩm Luyến mỉm hỏi: “Sao em với là giày cao gót nhiều quá nên đau chân?”
Rõ ràng bình thường bộc trực, mà cứ đối diện với Thẩm Luyến là trở nên e thẹn, hệt như một cô gái nhỏ. Tôi lí nhí đáp: “Thì… ngại mà.”
Thẩm Luyến đặt ghế phụ, thẳng phía cốp xe, lấy một đôi giày bệt.
Tôi hết sức ngạc nhiên: "Giày bệt ở thế?" Thẩm Luyến một tay xách đôi giày, bảo: "Chẳng lẽ trong cốp xe của bạn trai nên chuẩn sẵn những thứ bạn gái cần ?"
Tôi mím môi, Thẩm Luyến đúng là quá chu đáo. Anh quỳ một chân xuống, cởi đôi giày cao gót chân , định giày giúp . Tôi vội cúi xuống ngăn : "Tổng giám đốc Thẩm, làm thế ạ?"
Thẩm Luyến vỗ nhẹ tay bảo: "Ngồi yên." Tôi đành bất lực thẳng , để mặc giày cho .
"Chân Niệm Niệm lắm, đáng yêu." Thẩm Luyến nâng chân lên, khẽ khen ngợi với giọng điệu vô cùng nghiêm túc.
Tôi cảm thấy thẹn thùng, bèn đùa để chữa ngượng: "Tổng giám đốc Thẩm, mà cứ khen thế là yêu thật đấy nhé."
Thẩm Luyến ngước mắt . Dưới ánh đèn vàng mờ ảo của màn đêm, đôi mắt vẫn dịu dàng như nước mùa thu. Anh : "Cầu còn ."
Tôi sững sờ, nhịp tim bỗng chệch một nhịp. Đây là thứ bao nhiêu vô tình rung động Thẩm Luyến nữa. Là do Thẩm Luyến diễn quá sâu, là chính cũng nhập tâm ? Sống mũi cay cay, hít một thật sâu vội vàng : "Tổng giám đốc Thẩm thật giữ thể diện cho quá."
Thẩm Luyến định thêm gì đó, nhưng phía bỗng vang lên giọng một đàn ông: "Ồ, Tổng giám đốc Thẩm của chúng cũng là kẻ si tình gớm nhỉ, còn đích giày cho bạn gái cơ đấy."
Thẩm Luyến dậy, bế từ ghế phụ , đó giới thiệu đàn ông đang tiến gần: "Tần Việt, bạn của ."
Tần Việt lách qua Thẩm Luyến đưa tay phía , nháy mắt bảo: "Chào chị dâu, là Tần Việt."
Bạn bè của Thẩm Luyến chắc chắn là giàu sang phú quý , vội đưa tay : "Tôi là Lương Niệm, chào Tần."
Nói xong, Tần Việt bỗng bật , khoác vai Thẩm Luyến : "Được đấy, ông tìm thú vị thế ?"
Thẩm Luyến bảo: "Tìm bằng con tim đấy."
Vẻ mặt Tần Việt lập tức đổi, đ.ấ.m Thẩm Luyến một cái: "Ông là con công xòe đuôi , dẻo miệng thế."
Thẩm Luyến dẫn phòng VIP. Lát mấy nữa kéo đến, Thẩm Luyến lượt giới thiệu với từng . Tôi cạnh chào hỏi .
Sao thế , ảo giác là bạn gái thật sự đang mắt hội bạn của yêu . Thẩm Luyến đúng là quá chu đáo, diễn kịch là diễn trọn bộ.