16
Mùa đông năm 2018,   kết án một năm tù giam, án treo một năm rưỡi vì tội hủy hoại thi thể, cản trở tư pháp.
Bước  khỏi trại tạm giam, tuyết trắng bay lả tả  bầu trời.
Cảnh sát Ngô  ở cổng đợi ,   ngờ ông  sẽ đến.
Ông   với  rằng, Lương Xuyên   bắt. Theo lời khai của  ,  khi vô tình cứu sống hai chị em chúng ,   thực sự   hối .  vì gia đình thiếu tiền,    nảy sinh ý đồ  với Bạch Tuyết.
Kết hợp với lời khai của Lương Xuyên, những kẻ  coi Bạch Tuyết như một món hàng để giao dịch cũng  lượt  bắt.
Vì em gái   vấn đề về thần kinh,  thể xác định  hành vi đều xuất phát từ ý  của bản , nên họ sẽ  buộc tội h.i.ế.p dâm.
Chú Lý, thím Lý  trở thành nhân chứng  vết nhơ,  thể chứng minh rằng lúc đầu Bạch Tuyết  kịch liệt phản kháng.
Không  ai ngược đãi em gái .
Linlin
Những vết thương   con bé là do con bé tự làm, vì quá đau khổ nên  ngừng tự làm hại bản .
Có lẽ câu  cuối cùng của , đối với con bé, giống như một sự xá tội .
"Chú Lý, thím Lý sẽ thế nào?" Tôi hỏi.
"Nếu  thư thông cảm của cô,  hy vọng  hưởng án treo."
"Vâng,  sẽ ."
"Họ bảo   với cô, lúc nào cũng  thể về nhà."
Tôi lắc đầu.
Nếu   đây là bố  vì Bạch Tuyết mà bỏ bê , thì bây giờ, chính là chú Lý, thím Lý vì  mà bỏ mặc Bạch Tuyết.
Tôi   tư cách để hận họ, nhưng cũng  thể tha thứ cho họ.
Vì , nơi đó,  thể  về  nữa.
"Vậy tiếp theo cô sẽ  ?" Cảnh sát Ngô hỏi .
Tôi   nơi nào để , nhưng vẫn cố gắng nặn  một nụ : "Đi đến   đến đó, kiểu gì cũng sẽ  cách thôi."
"Đi với   ."
Ông  dẫn   về phía bãi đậu xe,    : "Phòng con gái  còn trống, nếu cô  chê thì cứ ở tạm."
Tôi   đàn ông , suốt nửa năm qua  bôn ba khắp nơi vì chuyện của , thậm chí còn cãi  một trận lớn với bên viện kiểm sát vì  đồng ý  khởi tố.
Tôi cảm động trong lòng, nghẹn ngào : "Cảm ơn chú."
"Tiểu Trần vốn cũng  đến đón cô, nhưng   thấy  lúc  mù quáng mắng nhầm ,  còn mặt mũi nào đến gặp cô. Cô đừng trách  , trong vụ án của em gái cô,    điều tra hết  hơn bất cứ ai."
Cảnh sát Ngô ngừng ,   tiếp: "Những thứ cô lo lắng nhất, Lương Xuyên  hủy bỏ  bộ . Trước đây  một   phát tán, Tiểu Trần  tìm   hết. Cô yên tâm, sẽ   ai  thấy nữa ."
Tôi nhớ đến  cảnh sát trẻ tuổi  nóng nảy đó, mím môi : "Anh  là  ."
Vào trong xe, cảnh sát Ngô đưa cho  một hộp sắt, chính là hộp em gái  dùng để đựng kẹo.
Tôi cẩn thận mở ,  lớp kẹo đỏ xanh lẫn lộn là một cuốn sổ tiết kiệm.
"Số tiền trong sổ tiết kiệm là thu nhập quảng cáo hợp pháp của em gái cô, chúng   điều tra .
Phần lớn thu nhập bất hợp pháp   tài khoản của Lương Xuyên, một phần nhỏ ở chỗ vợ chồng Lý Kim Thủy, dùng làm chi phí sinh hoạt hàng ngày của gia đình các cô." Cảnh sát Ngô giải thích.
Tôi run rẩy lật sổ tiết kiệm , cuốn sổ  thật sự quá nặng, quá nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bach-khiet/chuong-12.html.]
Bên trong rơi  một tờ giấy, chính là tờ    cho em gái  đêm giao thừa pháo hoa nở rộ đó.
"Bạch Khiết nhất định sẽ đưa Bạch Tuyết  ngoài  ngắm thế giới  thật kỹ."
Tôi  thấy câu hứa    sửa đổi.
Em gái    từ lúc nào  gạch bỏ bốn chữ "đưa Bạch Tuyết".
Tim  đau nhói: "Quả nhiên con bé hận ."
Cảnh sát Ngô liếc  tờ giấy trong tay , : "Tôi  nghĩ ,  nghĩ đây là tâm nguyện của em gái cô."
"Con bé là một cô bé  lương thiện  ? Tôi nghĩ trong lòng con bé nhất định là tình yêu, chứ   hận thù. Cô đừng làm con bé thất vọng."
Nước mắt nhỏ xuống  những con chữ, làm hai chữ "Bạch Tuyết" nhòe , tạo thành hình bông tuyết.
Chiếc xe khởi động, lăn bánh  con đường phủ tuyết. Tiếng gió rít qua, như tiếng hát của các tinh linh.
Em gái  giờ  đoàn tụ với bố  ở một thế giới khác  nhỉ, nhất định  hạnh phúc nhé.
17 Hậu kí
Nhà cảnh sát Ngô  sáng sủa,   bước   thấy cảnh sát Trần mặc tạp dề bưng thức ăn từ bếp .
Anh   thấy , ánh mắt  chút lảng tránh, khác hẳn vẻ nóng nảy lúc mới gặp.
"Đội trưởng Ngô, cái đó, bữa tối làm xong  ạ. Tôi còn  việc, xin phép  ." Anh  ấp úng  chuồn.
Cảnh sát Ngô trêu chọc  : "Chạy gì mà chạy?Người   thể ăn thịt  ?"
Cảnh sát Trần gãi đầu,  đến  mặt  : "Trước đây mắng cô, xin  cô nhé."
Tôi vội cúi chào  , trịnh trọng cảm ơn.
Làm    thể trách   , chỉ  những cảnh sát thực sự nhiệt huyết mới  thể xúc động đến .
Cảnh sát Ngô đá  chân   một cái, giục: "Đừng  nhảm nữa,    gì  đưa cho Bạch Khiết ?"
Cảnh sát Trần "À" một tiếng,   bưng một chiếc bánh kem từ tủ lạnh ,  với : "Bạch Khiết, chúc mừng sinh nhật."
Tôi sững sờ, ngay cả bản   cũng  nhớ, hôm nay là ngày .
Cảnh sát Ngô mỉm  gật đầu  : "Năm mới, bắt đầu  từ đầu."
Cứ thế    một ngôi nhà mới, căn phòng của con gái cảnh sát Ngô  bài trí  ấm cúng.
Trên ban công  một chiếc xích đu, phủ một lớp tuyết trắng.
Ngoài    ai đang b.ắ.n pháo hoa, chiếu sáng rực cả bầu trời đêm đen thẫm.
Tôi mở cửa sổ, những bông tuyết trắng tinh khiết ào ạt ùa , trao cho  một cái ôm thật chặt,   theo gió bay , như đang thì thầm: "Tạm biệt, tạm biệt."
Tôi ngẩng đầu  bầu trời, ngắm những bông tuyết từng chút một lấp đầy đất trời, tạo nên một thế giới trắng muốt.
Cảnh sát Trần bưng ly sữa nóng , : "Đội trưởng Ngô bảo  đưa cho cô."
Tôi nhận lấy cốc, lòng bàn tay lạnh lẽo   ấm làm tan chảy.
Cảnh sát Trần  bên cạnh , cùng    ngoài cửa sổ,  : "Con gái đội trưởng Ngô cũng thích ngắm tuyết, hai   giống ."
Tôi  đầu   đàn ông trung niên vẫn đang bận rộn trong phòng khách.
Sau   cơ hội,  thật sự   câu chuyện của ông .
-Hết-