Tôi  câu đó, chỉ vì quá đau lòng, nhất thời  thể chấp nhận  hiện thực.
Khi   thấy em gái thực sự trở thành một t.h.i t.h.ể   mặt , đầu óc nóng lên.
Có một khoảnh khắc,  nghĩ như  cũng , con bé  giải thoát .
 khi  vớt con bé  khỏi nước,  thấy  lớp váy áo ướt sũng là  thể với những vết thương mới chồng lên vết thương cũ, từng tế bào trong   đều run rẩy.
Con bé  bệnh, luôn tự làm   thương.
Tôi  quen với việc thấy những vết sẹo   con bé, nhưng  bao giờ nghĩ rằng, với chừng đó vết thương, liệu con bé  thể  từng  bạo hành  .
Rõ ràng ở gần con bé đến , nhưng  chẳng  gì về những gì con bé   chịu đựng.
Tôi   em gái   trải qua những gì.
Hơn nữa Lương Xuyên còn giữ video của con bé,  đó vì lợi nhuận,     dám tưởng tượng,   sẽ dùng những thứ đó để làm gì.
Chú Lý, thím Lý từng , lúc đầu em gái   hề . Tôi  tin, Lương Xuyên  sợ  điều tra.
Đứa bé trong bụng Bạch Tuyết sẽ trở thành điểm đột phá, tìm  cha đứa bé, là  thể điều tra  những gì con bé   chịu đựng.
Tôi tin cảnh sát, nhất định  thể theo đó mà   Lương Xuyên.
Anh  là  thông minh, sẽ  giữ  những thứ bất lợi cho ,  đoán   sẽ chủ động tiêu hủy video.
Mặc dù   chuyện  thể  diễn  theo ý  của , nhưng   thử.
Thế là,   lau sạch dấu vân tay  con d.a.o gọt hoa quả, theo vết cắt  cổ tay em gái, tách bàn tay trái của con bé  khỏi cơ thể, để che mắt  ,   tạo thêm những vết thương khác.
Chỉ khi giả tự sát thành án mạng, cảnh sát mới lập án điều tra.
Ngày hôm   nghiệp,  dắt tay em gái, cùng những học sinh ưu tú   một con đường   khác biệt.
Bên  đường là trường học, bên trong tiếng  ồn ào, những nam thanh nữ tú mặc áo cử nhân,  khuôn mặt đều ánh lên tia sáng.
Tôi  cảnh sát chặn ,  cánh cổng trường từ từ đóng , như  thế giới đó trục xuất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/bach-khiet/chuong-11.html.]
   hề hối hận.
15
"Cô đang đùa giỡn với tương lai của  đấy, cô hiểu ?" Cảnh sát Ngô  tức giận.
Tôi  ông , cảm xúc kìm nén cuối cùng cũng bùng nổ, điên cuồng : "Tôi   còn tương lai nữa !"
Con bé  ở địa ngục, làm    thể sống  ở thế gian  chứ?
"Con bé là một  bệnh, con bé rõ ràng chẳng cần làm gì cả, chỉ cần tin , dựa dẫm   là   mà!"
Tôi bất lực cúi đầu, nước mắt lăn dài  má: "Tại … Không tin …"
Tôi luôn nghĩ em gái  là một  ngốc nghếch, chẳng hiểu gì cả.
Giờ nghĩ ,  lẽ ngay từ  đầu tiên   g.i.ế.c con bé, sự yếu đuối của    con bé khắc ghi trong lòng.
Con bé c.h.ế.t vì ,  chính là hung thủ.
Chỉ khi ở trong tù, lòng  mới  thể thanh thản.
"Tôi là một  chị vô dụng."
Tôi  năng lộn xộn kể cho cảnh sát Ngô  về những gì  và em gái  trải qua.
Linlin
Ông   ngắt lời , lặng lẽ lắng   trút bầu tâm sự xong.
"Bạch Khiết,  cũng từng  một cô con gái." Giọng cảnh sát Ngô đột nhiên trầm xuống.
Tôi ngẩng đầu,  thấy trong mắt ông  một nỗi buồn sâu sắc lướt qua.
"Con bé  chết, c.h.ế.t  vinh quang."
Cảnh sát Ngô lấy từ trong lòng  một bức ảnh, đặt  mặt . Trên đó là một cô bé đáng yêu buộc tóc đuôi ngựa,  đôi má lúm đồng tiền.
"Trước khi con bé mất   với , điều tự hào nhất đời  của con bé, chính là bố nó là một cảnh sát chính nghĩa. Tôi lấy danh nghĩa của con bé bảo đảm với cô, kẻ  đều sẽ nhận  sự trừng phạt xứng đáng, hãy tin ."
Biểu cảm của ông  vô cùng nghiêm túc, dáng vẻ chính trực phi phàm, thật sự khiến    , một  nữa tin  hy vọng.