Ba Tháng Sau Bữa Tiệc - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-08-11 09:45:33
Lượt xem: 48

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V5SZ1h2sF

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi thứ diễn một cách mơ hồ, như một thước phim chậm đầy sương khói. Tôi trở thành vợ của Trần Minh Quân, nhưng cuộc hôn nhân chỉ tồn tại một tờ giấy đăng ký. Không váy cưới lộng lẫy, tiệc tùng linh đình, những lời chúc phúc từ bạn bè và . Tất cả chỉ là một buổi sáng vội vã tại cục hộ tịch, với sự chứng kiến của bố và một vài cận của gia đình Trần. Tôi đó, trong bộ váy bầu giản dị, cảm thấy lạc lõng và xa lạ giữa một buổi lễ vốn dĩ tràn ngập niềm vui.

 

Sau khi kết hôn, chúng sống như hai dưng cùng một mái nhà. Anh bảo bận, bận hơn cả . Anh dành phần lớn thời gian ở công ty, hoặc những nơi nào đó mà hề . Tôi ở biệt thự nhà họ Trần dưỡng thai, một gian rộng lớn, sang trọng nhưng trống trải đến lạ thường. Mỗi tháng, chỉ gặp vài , thường là ở bệnh viện, trong những buổi khám thai định kỳ. Những gặp đó cũng chỉ là những cuộc gặp gỡ xã giao, luôn giữ một cách nhất định, ánh mắt lạnh lùng và hờ hững. Tôi yêu .

 

Cuộc sống của ở biệt thự họ Trần trôi qua trong sự cô đơn và tĩnh lặng. Mẹ chồng , bà Mai Lan, là một phụ nữ nhân hậu và chu đáo. Bà luôn quan tâm, chăm sóc hết mực, như thể là con gái ruột của bà. Bà thường xuyên trò chuyện với , hỏi han về sức khỏe, về cảm xúc của . Tôi ơn sự ấm áp của bà, nhưng sâu thẳm trong lòng, vẫn cảm thấy trống rỗng và lạc lõng. Sự hiện diện của bà thể lấp đầy trống mà Minh Quân để .

 

Một buổi chiều, khi đang xem TV trong phòng khách, một bản tin giải trí bất ngờ hiện lên màn hình. Hình ảnh Trần Minh Quân xuất hiện, dính tin đồn đưa một ca sĩ trẻ về nhà lúc nửa đêm. Trái tim như bóp nghẹt, một cảm giác chua xót dâng lên trong cổ họng. Anh vẫn lạnh lùng, vẫn đào hoa, dù vợ, dù đang sắp làm cha. Bản tin như một nhát d.a.o cứa vết thương lòng của , nhắc nhở về sự thật phũ phàng của cuộc hôn nhân .

 

Mẹ chồng , cạnh , nhanh chóng tắt TV. Bà sang, nắm lấy tay , ánh mắt đầy sự thông cảm và trấn an. "Đừng tin mấy tin nhảm đó, con dâu. Báo chí giờ đủ thứ linh tinh, con đừng để ý làm gì." Bà cố gắng xoa dịu , nhưng , bà cũng hiểu rõ sự thật. Bà con trai bà là thế nào, và bà cũng đang chịu đựng những gì.

 

"Con , ." Tôi gượng , cố gắng che giấu nỗi đau đang gặm nhấm bên trong. Tôi dậy, cáo từ bà, về phòng. Vừa đóng cửa , lập tức phịch xuống giường, xoa nhẹ bụng tròn năm tháng. , cưới chỉ vì trách nhiệm, vì đứa bé . Là quá tham lam, quá ngây thơ khi từng thoáng qua hy vọng rằng, thể, chỉ là thể thôi, sẽ dần chấp nhận , dần chút tình cảm với . thực tế chứng minh, đó chỉ là một ảo tưởng hão huyền.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ba-thang-sau-bua-tiec/chuong-2.html.]

Buổi tối hôm đó, về nhà. Bữa cơm gia đình diễn trong khí căng thẳng và ngột ngạt. Anh xuống kéo ghế xa , một hành động nhỏ nhưng lên tất cả sự xa cách giữa chúng . Tôi cảm thấy tim nhói lên, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình thản. Bố chồng , ông Trần Gia Lập, là một đàn ông nghiêm khắc nhưng thương con cháu. Ông nhận sự lạnh nhạt của con trai .

 

Ông Trần Gia Lập đập mạnh đũa xuống bàn, tạo một tiếng động chói tai, khiến giật . "Minh Quân, con còn mắng mà khó chịu, định diễn trò cho ai xem?" Giọng ông đầy vẻ giận dữ, ánh mắt thẳng Minh Quân. Anh ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy vẻ bất mãn và thách thức. "Con về đây. Con về đây chỉ để mắng thôi ?" Anh , giọng lạnh lùng và đầy vẻ bất cần.

 

Nói , dậy, khoác chiếc áo vest đang vắt ghế, bỏ khỏi nhà mà thèm . Cánh cửa đóng sầm , để một trống lớn trong khí. Bữa cơm gia đình trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Bố chồng thở dài thườn thượt, gương mặt đầy vẻ thất vọng. "Thằng con bất hiếu." Ông lẩm bẩm, giọng tràn đầy sự bất lực. Tôi đó, cảm thấy như một ngoài cuộc, một nhân vật phụ trong vở kịch của gia đình họ. Tôi gì đó, làm gì đó, nhưng làm gì.

 

Mẹ chồng thấy vẻ lo lắng, bà sang, nắm lấy tay , ánh mắt đầy vẻ trấn an. "Con nghỉ , chuyện cần con lo. Cứ để lo liệu." Bà cố gắng an ủi , nhưng , bà cũng đang buồn lòng vì thái độ của con trai . Tôi chỉ thể gật đầu, cố gắng nuốt xuống những cảm xúc đang cuộn trào trong lòng. Tôi cảm thấy thật vô dụng, thể làm gì để cải thiện tình hình, thể làm gì để kết nối hai cha con họ.

 

Một tuần đó, Trần Minh Quân hề về nhà. Biệt thự rộng lớn trở nên lạnh lẽo và trống trải hơn bao giờ hết. Tôi vẫn sống cuộc sống của , vẫn chăm sóc bản và đứa bé trong bụng, nhưng lòng thì nặng trĩu. Tôi , cuộc hôn nhân sẽ bao giờ sự ấm áp, sự gắn kết mà từng mơ ước. Nó chỉ là một vỏ bọc, một trách nhiệm mà gánh vác, vì đứa bé. Và , chỉ là vợ danh nghĩa, một xa lạ trong chính ngôi nhà của . Tôi ngoài cửa sổ, bầu trời Hải Giang vẫn trong xanh, nhưng trong lòng thì đầy những cơn bão tố. Tôi tự hỏi, liệu thể tiếp tục chịu đựng cuộc sống như thế bao lâu? Liệu thể tiếp tục giả vờ rằng , rằng thứ đều , khi mà sâu thẳm trong lòng, đang tan vỡ từng chút một?

 

Tôi thể đòi hỏi tình yêu từ một yêu . Tôi thể ép buộc một trái tim rung động. vẫn thể ngừng hy vọng, dù chỉ là một tia hy vọng nhỏ nhoi. Tôi tự nhủ, lẽ thời gian sẽ đổi thứ. Có lẽ khi đứa bé chào đời, chuyện sẽ khác. Có lẽ sẽ nhận giá trị của gia đình, của một mái ấm. , tự nhạo vì sự ngây thơ đó. Anh là một đàn ông trưởng thành, với những lựa chọn và ưu tiên riêng. Một đứa bé, một cuộc hôn nhân tình yêu, liệu thể đổi ? Tôi . Tôi chỉ rằng, đang dần mất hy vọng, và đang dần chấp nhận sự thật phũ phàng . Cuộc sống của , từ giờ phút , sẽ chỉ xoay quanh đứa bé. Đó là tất cả những gì thể làm, và đó là tất cả những gì làm.

 

Tôi nhắm mắt , cảm nhận sự chuyển động nhẹ nhàng của đứa bé trong bụng. Nó là tất cả của , là lý do để tồn tại. Dù cho cuộc đời khắc nghiệt đến mấy, cũng sẽ bao giờ từ bỏ con . Tôi sẽ mạnh mẽ, vì con. Tôi sẽ tìm thấy hạnh phúc, dù hạnh phúc đến từ tình yêu mà từng mơ ước. Tôi sẽ tự tạo dựng một cuộc sống cho con, một cuộc sống đầy đủ tình yêu thương và sự ấm áp. Tôi sẽ là mạnh mẽ nhất mà con thể . Và đó là lời hứa của , với chính bản , và với sinh linh bé nhỏ đang lớn dần trong bụng.

Loading...