Tôi lấy giấy ly hôn khỏi túi.
"Trần Nghiên, sẽ nấu cho bữa cơm cuối cùng, chúng chia tay trong hòa bình. Chúng tổng cộng 6 triệu tiền gửi, căn biệt thự vẫn đang trả nợ, hãy trả cho phần tiền mặt mà đáng nhận, tài sản của chúng rõ ràng, thể chia đôi một cách rõ ràng."
Ban đầu Trần Nghiên ăn ngon miệng, nhưng khi thấy giấy thỏa thuận và thì khuôn mặt dần dần tái xanh.
"Nếu đồng ý với bản thỏa thuận , cũng thể kiện ly hôn. Anh bạn của là luật sư ly hôn, chắc chắn cô sẽ nỗ lực hết sức để giúp giành lợi ích tối đa. Tất nhiên, cũng chúng đến bước đó. Anh là phó tổng giám đốc công ty, chắc chắn cũng scandal lan truyền ngoài."
"Rầm!" Trần Nghiên ném bát trong tay xuống.
Rồi quét hết thức ăn bàn xuống đất.
"Cô hãy nghĩ cho rõ, với mức lương vài nghìn một tháng, cô làm nuôi con trong bụng? Chúng 6 triệu tiền tiết kiệm, một đồng nào là cô kiếm ? Cô trả một đồng nào cho khoản vay mua biệt thự ? Cô còn lấy một nửa tiền, cô điên ! Mang thai làm cô ngốc !"
"Hồi đó sẽ nuôi , năn nỉ từ bỏ lời mời của công ty lớn, vì từ bỏ, ở nhà làm nội trợ chăm sóc . Nếu hồi đó từ bỏ sự nghiệp thì kiếm ít hơn !"
"Tôi bảo cô từ bỏ thì cô từ bỏ, cô não lợn nên ý kiến riêng !"
, là con lợn.
Lúc đó, sự nghiệp của Trần Nghiên mới bắt đầu, còn nhận lời mời làm việc tại một công ty lớn ở Bắc Kinh. Tôi và Lý Tuyết phỏng vấn cùng một vị trí và trúng tuyển.
Sau đó, Trần Nghiên trở về miền Nam, liên tục nài nỉ từ bỏ công việc ở Bắc Kinh. Anh sống xa , đồng thời cầu hôn .
Nhìn quỳ mặt , đôi mắt chân thành và đầy tình yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ba-noi-tro-phan-cong/chuong-5.html.]
Nghe thề từng chữ một: "Tô Tình, sẽ yêu thương em cả đời, đối xử với em cả đời, dù chuyện gì xảy cũng sẽ rời xa em, sẽ mãi ghi nhớ những hy sinh em làm cho . Từ nay về tất cả tiền kiếm sẽ do em quản lý, sẽ lo kiếm tiền nuôi gia đình, em chỉ cần lo làm như hoa!"
Đối mặt với những lời thề, chinh phục.
Trong lòng, thề rằng dù chuyện gì xảy , cũng sẽ rời xa đàn ông yêu nhất.
Tôi dứt khoát từ chối công việc ở Bắc Kinh.
Vì sự từ chối của , Lý Tuyết cơ hội việc làm.
Tôi làm nội trợ trong bốn năm, ban đầu và Trần Nghiên yêu , như keo như sơn.
từ khi nào, Trần Nghiên bắt đầu chất vấn : "Sao tiêu nhiều tiền thế, em quản tiền !"
Tôi kiên nhẫn giải thích với : "Giá cả bây giờ rẻ, rau quả đắt, em tích trữ đồ dùng sinh hoạt khi giảm giá, còn gửi tiền cho bố , em trai em gái mỗi tháng. Ngoài chúng còn chi tiêu cho các mối quan hệ xã giao, bạn học kết hôn, đồng nghiệp của cũng ..."
"Đủ , đủ !!! Chúng tình cảm ? Sao em chỉ đến tiền! Trong mắt em, là cái máy rút tiền ? Hãy tiết kiệm chi tiêu , bây giờ chỉ kiếm tiền, chúng còn sinh con nữa! Em tiêu tiền hoang phí như thì làm tiết kiệm tiền!"
Tôi thật sự cảm thấy oan ức, tiêu xài hoang phí.
Mỗi khoản chi tiêu đều nhớ rõ ràng.
Trần Nghiên xem sổ chi tiêu : "Tốc độ kiếm tiền của theo kịp tốc độ tiêu tiền của em. Em lớp trưởng Lý Tuyết xem, cô kiếm nhiều tiền như trong một năm, mua gì thì mua, thì !"
Tôi vì oan ức: "Không bảo em làm nội trợ , nếu thì công việc của Lý Tuyết là của em !"
Sau đó, cả chồng cũng mỉa mai : "Một bà nội trợ như cô làm so sánh với một nữ doanh nhân thành đạt như Lý Tuyết, cô chỉ mất bốn năm để thăng chức giám đốc khu vực, còn cô chỉ xin tiền con trai ."