Ánh Trăng Nói Hộ Lòng Anh - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-12-19 03:10:01
Lượt xem: 292

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong loại phim ngắn m//áu choá , chỉ cần nữ chính đầu vẫy tay, tất cả đàn ông ưu tú đều sẽ phấn đấu quên làm choá của cô .

Trừ khi trong những kẻ "liếm cẩu" thức tỉnh, cốt truyện và hào quang nam nữ chính kiềm chế, bằng ai cũng khó mà thoát khỏi mệnh.

Ôn Nhàn cái kết cục cạn lời , ôm quần áo sang phòng ngủ phụ.

Lấy vali hành lý , nhanh chóng đóng gói bộ đồ đạc, may mắn là tất cả đồ đạc đều để ở đây, tránh việc phòng ngủ chính chịu hổ.

Xách vali hành lý phòng khách, mới phát hiện một bàn cơm tất niên mỹ vị vất vả làm cả ngày ăn gần hết.

Tờ đơn ly hôn ký xong vẫn còn đặt bàn lúc nãy, cô chút do dự cầm lấy .

Khoảnh khắc cánh cửa lớn nhẹ nhàng khép , ánh đèn vàng vọt từ cửa sổ hắt bóng dáng hai đang ôm .

Quý Minh Hiên, cô thực sự thích ba năm, bởi vì phụ nữ nào sinh con cho đàn ông yêu.

Trái tim Ôn Nhàn lúc chìm xuống đáy vực, nỗi đau xót xa lấn át cả sự tàn phá của gió tuyết.

Lúc dù cho Quý Minh Hiên đầu cô một cái thôi, cô cũng sẽ cảm thấy thâm tình hai năm qua đem cho choá ăn.

mãi cho đến khi Ôn Nhàn xa, Quý Minh Hiên vẫn chìm đắm trong sự ám với Ngô Đồng, phát hiện yêu của rời bỏ ...

Gió lạnh kẹp theo mưa tuyết gào thét ập tới, quất mặt đau rát.

Cô xách vali hành lý, gió tuyết theo ngọn tóc luồn cổ áo, lạnh thấu xương.

Đứa bé trong bụng buồn bực bất an, giãy giụa chui .

Cơn đau quặn thắt ở bụng, dòng m.á.u nóng hổi chảy . Nhắc nhở cô rằng đứa bé sắp rời xa cô .

"Ngoan nào, đừng sợ." Cô sờ bụng nhẹ giọng an ủi, "Sẽ nhanh hết đau thôi, thế giới chúng vốn dĩ nên đến."

hai chân cô đều đang run rẩy, do mất m.á.u nên cơ thể lạnh đến mức đông cứng. Đã thể chống đỡ để vững nữa, chứ đừng là tiếp tục về phía .

Tầm mắt ngày càng mơ hồ, mắt Ôn Nhàn tối sầm ngã xuống đất, ngay khi ý thức sắp mất .

Cô hung hăng tự nhéo một cái, thể chịu ảnh hưởng của cốt truyện, thể c.h.ế.t trong trời băng đất tuyết , tự cứu .

lúc một chiếc xe Jeep quân dụng từ từ chạy qua mặt.

Ôn Nhàn bò trong tuyết giơ tay khó khăn vẫy gọi, dùng hết chút sức lực cuối cùng hét lớn: "Cứu với!"

Chiếc xe Jeep chạy qua vài mét đột nhiên phanh gấp. Ôn Nhàn cứu .

Bởi vì bước xuống từ xe quân sự là một quân nhân mặc quân phục, vóc cao lớn, mày thanh mục tú, một chính khí, mỗi bước chạy tới đều mang đến cho Ôn Nhàn hy vọng sống.

Ôn Nhàn thề khắc sâu khuôn mặt của vị ân nhân cứu mạng trong đầu, tìm cơ hội báo đáp .

Người đàn ông chạy tới nhanh chóng cởi áo khoác quân đội, bọc lên Ôn Nhàn, chiếc áo còn lưu ấm cơ thể , sưởi ấm cho Ôn Nhàn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-trang-noi-ho-long-anh/chuong-3.html.]

Người đàn ông hai lời, chút do dự bế bổng cô lên, hét:

"Đồng chí, cô tỉnh , ngàn vạn ngủ, lập tức đưa cô đến bệnh viện. Cô chuyện với , gì cũng ."

Ôn Nhàn khó khăn chống đỡ trả lời: "Cảm... Cảm ơn, bệnh viện Nhân... Nhân dân, tìm... tìm chủ nhiệm... Mạc Tây."

Giọng cô run cầm cập vì lạnh, "Cứ... cứ... ... Ôn Nhàn tìm... tìm dì ."

Nửa giờ , ánh đèn bệnh viện Nhân dân trong băng tuyết hiện lên đặc biệt ấm áp.

đàn ông bế khoa sản, ướt sũng lạnh băng, tóc, lông mày đều đóng băng vụn.

Vết m.á.u quần cũng đông thành tảng băng, cử động một chút là cọ chân đau điếng.

Y tá trực ban kinh ngạc bật dậy:

"Trời ơi! Đồng chí, cô tỉnh , ngàn vạn ngủ? Nhanh, chuẩn cấp cứu."

"Vị đồng chí nam , là chồng cô ?" Y tá vội vàng hỏi.

Người đàn ông vội trả lời: "Không , nhặt giữa đường. Cô tìm chủ nhiệm Mạc Tây, cô tên là Ôn Nhàn.

😁

Phiền các cô nhanh chóng sắp xếp, còn đang làm nhiệm vụ, lập tức về đơn vị. Cô giao cho các cô, nhờ cả các cô!"

Nói xong Ôn Nhàn một cái, chút do dự xoay , lao trong gió tuyết.

Vài phút , một phụ nữ trung niên mặc áo blouse trắng vội vã chạy tới.

khuôn mặt hiền từ, tóc ngắn ngang tai, khoảnh khắc thấy Ôn Nhàn hốc mắt liền đỏ lên:

"Trời ơi! Tiểu Nhàn?! Ai làm con nông nỗi ??"

"Nhanh! Đưa phòng trực ban để cơ thể con bé ấm , nếu thể phẫu thuật."

Mạc Tây đẩy cô phòng trực ban ấm áp, dùng chăn bọc lấy cơ thể cô, nhét hai cái túi chườm nóng trong áo.

Cô y tá nhỏ dùng khăn khô sức lau tóc cho cô. Mạc Tây xoa tay sưởi ấm cho cô.

Thật tay bà cũng đang run rẩy, cúi đầu thấy chiếc quần đỏ thẫm m.á.u Ôn Nhàn, nước mắt kìm mà tuôn rơi:

"Tạo nghiệp chướng !! Trời ơi! Đứa bé giữ ! Quý Minh Hiên ?

Nó c.h.ế.t ?? Tại là một con đội gió tuyết đến đây?"

Ôn Nhàn hoãn một chút, run rẩy tay móc từ trong n.g.ự.c tờ đơn ly hôn gió tuyết thấm ướt.

Tờ giấy nhăn nhúm, nhưng chữ ký nguệch ngoạc và dấu tay đỏ chót của Quý Minh Hiên vẫn chói mắt lạ thường.

"Anh ... dẫn tiểu tam m.a.n.g t.h.a.i về nhà, bắt con giả ly hôn, để làm hộ khẩu cho tiểu tam và đứa con của cô ."

Móng tay cô bấm sâu lòng bàn tay cứng đờ, "Dì, làm phẫu thuật cho con , đứa bé giữ nữa ."

Loading...