Anh Ta Đáng Đời - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-06 18:04:56
Lượt xem: 110
Tôi và Diệp Tư Hoài đều là câm điếc.
Anh tai nạn giao thông dẫn đến khiếm khuyết , vì thế từng sụp đổ và 44. Chúng quen sân thượng bệnh viện, yêu cũng tại đó, và cùng trải qua năm năm đầy ác ý.
Anh dùng thủ ngữ với : Diệp Tư Hoài vĩnh viễn phụ Tô Nguyễn Nguyễn.
Sau đó, gặp tai nạn nữa. Khuyết tật câm điếc kỳ diệu phục hồi, còn trở thành nhân vật mới nổi săn đón trong giới, nhưng vẫn với lời hứa "vĩnh viễn phụ".
Thế nhưng tại buổi tiệc sinh nhật, nghĩ thấy, lời tận đáy lòng với bạn bè ngay mặt .
"Cô chứng kiến quá khứ thảm hại nhất của , còn là câm điếc, đưa ngoài mất mặt lắm. Thà rằng cô biến mất , như sẽ nhớ cô cả đời."
—
Để giúp lấy niềm tin, giả câm điếc suốt năm năm.
—
Ngày tổ chức tiệc sinh nhật, Diệp Tư Hoài dẫn gặp những bạn cũ của .
Anh , nên dạy bạn bè đánh thủ ngữ ngay tại chỗ, chỉ để họ với một câu: "Chào chị dâu."
Tôi đỏ mặt vì trêu, ngoan ngoãn ôm ly nước ép trái cây bên cạnh , trong lòng tính toán lát nữa nhất định tìm một cơ hội thích hợp, cho bí mật của .
Coi như đó là món quà sinh nhật tuổi ba mươi dành tặng .
Diệp Tư Hoài chơi vui, hết ly đến ly khác cạn sạch, nụ mặt thể ngừng . Anh liên tục chuyện với bạn bè, lát kéo hát hò.
Tóm , buổi tiệc náo nhiệt.
Trong lòng cũng thực sự mừng cho .
Thiên chi kiêu tử, vốn dĩ nên tồn tại bất cứ khuyết điểm nào.
Giờ đây phục hồi bình thường, còn là nhân vật mới nổi săn đón trong giới, những ánh mắt khinh miệt, chế giễu đây, giờ đây đều chuyển thành sự ngưỡng mộ và ghen tị.
Diệp Tư Hoài của , cuối cùng chào đón sự tái sinh của .
Tôi lặng lẽ , ước chừng thời gian bữa tiệc. Khi chơi mệt và xuống bên cạnh, kéo kéo áo .
Anh đầu , nụ đầy cưng chiều, đó bắt đầu dùng thủ ngữ giao tiếp với .
"Nguyễn Nguyễn, em mệt ?"
Tôi lắc đầu, cũng dùng thủ ngữ trả lời : "Tôi một chuyện với , quan trọng!"
Diệp Tư Hoài gật đầu, định kéo tay khỏi phòng riêng thì một bạn giữ chặt lấy vai .
"Đừng chạy, uống thêm hai ly nữa ?"
Trong lúc bạn chuyện, hề ý định buông tay.
Diệp Tư Hoài chỉ chỉ , sợ thấy, vì thế dùng thủ ngữ giải thích.
"Nguyễn Nguyễn chuyện với , đưa em ngoài một lát."
Tôi , những khác trong phòng riêng, lúc đều đang hứng chí.
Suy nghĩ một chút, lắc đầu với Diệp Tư Hoài.
"Lát nữa cũng , hôm nay khó khăn lắm mới tụ họp, cứ chơi hết ."
Diệp Tư Hoài khẩu hình tay của , khóe miệng dần nở một nụ , đưa tay xoa đầu , lầm bầm trong miệng: "Nguyễn Nguyễn nhà ngoan nhất."
Anh dùng thủ ngữ.
một câu đơn giản như , vẫn thể khẩu hình của .
Những lời khen ngợi hề tiếc lời, sự thể hiện tình yêu công khai thèm để ý đến ai, luôn khiến đỏ mặt, cúi gằm xuống dám .
Cứ mỗi như thế, nụ mặt Diệp Tư Hoài càng sâu hơn.
"Nguyễn Nguyễn hổ trông đáng yêu nhất."
Anh luôn thích trêu chọc .
Rõ ràng rằng chỉ cần lời đường mật, cả khuôn mặt sẽ đỏ bừng, nhưng vẫn khúc khích, rằng như là đáng yêu nhất.
Người bạn bên cạnh dường như cũng hứng thú với .
"Cậu, xem yêu cô thật lòng đấy nhỉ? thật sự quyết định kết hôn với cô ?"
Diệp Tư Hoài xong, ngả một chút, chỉ thể thấy mặt nghiêng của , thể rõ khẩu hình của .
Người câm điếc, nếu cử chỉ tay, chỉ thể miễn cưỡng phân biệt lời của đối phương qua khẩu hình.
nếu rõ khẩu hình.
Vậy thì đối với câm điếc, cả thế giới chỉ còn sự tĩnh lặng.
Hành động của Diệp Tư Hoài rõ ràng là phân biệt cuộc đối thoại qua khẩu hình của , là gì.
Lẽ nào... là những lời mật ngọt khiến đỏ mặt ?
Trong lòng đang đoán mò.
Diệp Tư Hoài suy nghĩ một chút, bắt đầu nghiêm túc trả lời câu hỏi của đối phương.
"Nguyễn Nguyễn , năm năm qua sụp đổ vô , đều là cô ở bên cạnh , ơn cô , cũng yêu cô .
" cô là câm điếc bẩm sinh, loại thể chữa khỏi.
"Cô còn chứng kiến quá khứ thảm hại nhất của , chỉ cần thấy Nguyễn Nguyễn, giao tiếp với cô là dùng thủ ngữ, điều đó khiến luôn nhớ về quá khứ. Nói thật, khá khó chịu.
"Đó còn là điều quan trọng nhất. Quan trọng là bây giờ phục hồi, nhà họ Diệp cũng bắt đầu vững trong giới, nếu để cưới một câm điếc, mấy con cáo già thương trường sẽ nhạo đến mức nào.
"Nếu , thật sự hy vọng cô biến mất khi phục hồi, như lẽ sẽ nhớ cô cả đời, kiểu nhớ mãi quên ."
Người bạn dường như ngờ Diệp Tư Hoài những lời như , vẻ mặt kinh ngạc rõ ràng.
"Thế nên, cưới cô ?"
Diệp Tư Hoài lắc đầu: "Tôi sẽ cưới cô , ai bảo cô ở bên suốt năm năm cơ chứ."
Nói xong, nắm c.h.ặ.t t.a.y , ánh mắt vẫn tràn đầy yêu thương, khiến thể phân biệt tình yêu là thật giả.
Vẻ mặt bình thản, nhưng tim đập nhanh, cùng một cảm giác khó tả... đau đớn.
Bởi vì—
Tôi thấy tất cả những lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-ta-dang-doi/chuong-1.html.]
Tôi một bí mật, giấu Diệp Tư Hoài suốt năm năm.
Tôi, căn bản câm điếc bẩm sinh.
Lần đầu tiên gặp Diệp Tư Hoài, là lúc bố gặp tai nạn khi đang leo núi. Tôi đợi phòng phẫu thuật suốt một ngày một đêm, canh giữ phòng ICU hơn nửa tháng.
Đáng tiếc, vẫn đợi họ tỉnh .
Chỉ trong một đêm, mất hai ruột thịt duy nhất đời .
Cú sốc quá lớn, đến mấy ngất .
Sau một ngất xỉu nữa.
Khi tỉnh dậy, phát hiện thể chuyện, hệt như câm điếc.
Bác sĩ với , đó là do cảm xúc của d.a.o động quá mạnh, cơ chế tự bảo vệ của cơ thể khởi động, dẫn đến tạm thời mất giọng.
Khoảng hai, ba tháng sẽ hồi phục.
Dưới cú sốc kép, cả ngày u uất, trong lòng luôn nặng trĩu. Để tự xoa dịu bản , nghĩ đến việc sân thượng bệnh viện hóng gió.
Kết quả, tại đó, gặp Diệp Tư Hoài, đang chuẩn nh ảy l ầu.
Tôi lao tới kéo .
Cả hai chúng ngã lăn sàn, cánh tay còn cọ nền xi măng, một mảng lớn da thịt bê bết máu, đau đến mức hít sâu một lạnh.
thể mở miệng, thể , chỉ thể chỉ , chỉ .
Trong ánh mắt vẻ bàng hoàng của , tức giận dậy, vẽ một dấu X lớn hướng bên ngoài sân thượng.
Anh chắc hiểu ý .
44, nên.
nụ mặt cay đắng, trong mắt chút sắc màu nào.
Tuy nhiên, nh ảy lầ u nữa cần nhiều dũng khí, ít nhất Diệp Tư Hoài đang bệt đất vẫn dũng khí để nh ảy thứ hai.
Anh nhặt một viên đá nhỏ, bắt đầu chữ lên đất.
【Cô nên cứu , khó khăn lắm mới lấy đủ dũng khí để nh ảy l ầu, bây giờ phá hỏng hết .】
Nhìn dòng chữ , đưa tay đập đầu một cái, giật lấy viên đá trong tay .
【Trên đời nhiều khổ nạn, thể cứ nghĩ đến chuyện trốn tránh. Trừ khi thật sự còn chút lưu luyến nào với thế giới , thì thể nhảy lầu thứ hai mà cần bận tâm.】
Anh làm , thể .
Trạng thái hiện tại của Diệp Tư Hoài giống như đang rơi tuyệt vọng, hết đến khác nghĩ nên dùng cái c.h.ế.t để giải thoát , nhưng đồng thời nội tâm cũng khao khát kéo khỏi vực sâu.
Tôi sẵn lòng trở thành đó.
Vì cứu một mạng hơn xây bảy tầng tháp, tích chút công đức cho bố .
Từ đó, chúng quen .
Tôi Diệp Tư Hoài vốn là một Thiên chi kiêu tử, nhưng gặp tai nạn xe . Giờ đây thể , thể , trở thành một câm điếc thực sự, và theo phán đoán của bác sĩ, khả năng phục hồi là nhỏ.
Thiên chi kiêu tử, dường như thể chịu đựng cú sốc như .
Và vì tạm thời mất giọng, Diệp Tư Hoài coi là cùng hội cùng thuyền, nên anhta sẽ bài xích khác, nhưng riêng thì , chỉ cảm thấy đồng bệnh tương lân.
Để sống , với : "Tôi là câm điếc bẩm sinh, từng thấy âm thanh và mở miệng bao giờ, thảm bằng , vì sống , chờ đợi ngày kỳ tích xảy ."
Lời dối thiện ý thể nở hoa giữa sa mạc.
Diệp Tư Hoài lúc đó, cần một thể cùng gánh vác nỗi đau, để rằng thế giới , vẫn còn thể đồng hành cùng .
Và , tình cờ xuất hiện mặt .
Chúng quen sân thượng bệnh viện, cứu , chúng trở thành bạn bè.
Ngày qua ngày ở bên , từ những bạn thuần túy nhất, dần dần nảy sinh tình cảm khác.
Cũng tại sân thượng , tỏ tình với .
Anh dùng thủ ngữ với : "Anh nghĩ thế giới tồi tệ, nhưng ngờ gặp em. Nguyễn Nguyễn, nếu mãi mãi là như thế , nhưng nếu bên cạnh còn em, sẽ thấy ngày tháng khó khăn, vì may mắn em."
Anh còn — Diệp Tư Hoài vĩnh viễn phụ Tô Nguyễn Nguyễn.
Hoàng hôn ngày hôm đó , ánh chiều tà rải lên , trong ánh sáng, chìa tay với , hứa hẹn một đời.
Tôi động lòng, yêu trai mắt.
Kể từ đó, tình yêu thể ngăn cản.
khi chúng ở bên , vẫn khinh thường ít.
Cuộc sống của một cặp đôi câm điếc hề suôn sẻ, đặc biệt là những từng ghét đây, đương nhiên tìm cách để chế giễu và trêu chọc .
trong suốt năm năm đầy ác ý đó, chúng vẫn luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y buông.
Tôi từng nghĩ, nhất định sẽ là bến đỗ cuối cùng của .
Có thể đồng cam cộng khổ, dù là khổ đau cả đời, chúng cũng sẽ rời xa .
Cho đến khi gặp tai nạn xe một nữa.
Anh còn câm điếc nữa, giọng của , tự chủ mà chìm đắm trong giọng của , liên tục rung động.
ngay khi chuẩn bí mật cho Diệp Tư Hoài.
Không ngờ, năm năm đồng hành của , trở thành gánh nặng lớn nhất trong lòng .
Không thể là thất vọng, là đau lòng.
Có lẽ là bi ai.
Tôi chợt nhớ đến câu đó—
Rất nhiều khi, nhiều , thể cùng chịu khổ, nhưng thể cùng hưởng phú quý.
Yếu điểm của nhân tính cũng là như thế.
Giống như và Diệp Tư Hoài, khoảnh khắc , trở nên rõ ràng.
Tôi đột nhiên cảm thấy khó chịu, khi đưa tay ôm , kìm mà đẩy mạnh , đầu chạy thẳng ngoài phòng riêng.
Nếu tình yêu của thuần khiết, thà cần!