Cảm giác mềm mại khiến mơ màng một thoáng, kìm mà nắm một cái.
Bùi Thương sững sờ, khẽ bật một tiếng trầm.
"Cô bé hư."
Tôi lúc mới hồn, tai đỏ bừng rụt tay , nhỏ giọng giải thích: "Chiều nay là do em cẩn thận gõ sai chữ, em gọi là kế mà..."
"Ừm." Anh bình tĩnh gật đầu, "Còn câu phía thì ?"
Đến đến !
Tôi ngượng ngùng nhắm mắt , đành chịu phận : "Chỗ đó thiếu mất chữ cơm."
Bùi Thương im lặng.
Thấy bầu khí mờ ám dần tan biến, nhân cơ hội chống tay lên cơ n.g.ự.c dậy, đồng thời cố gắng chuyển chủ đề.
"Anh để em dậy ? Dây nịt của cấn em khó chịu quá."
Bùi Thương chằm chằm , ánh mắt còn tối hơn cả màn đêm ngoài cửa sổ mấy phần.
"Anh đeo dây nịt."
?
Oa!
Giờ thì .
Bầu khí mờ ám trở .
Tôi thật sự hiểu nổi.
Bùi Thương cao lãnh, ghét ?
Sao hôm nay chủ động đến ?
Mùa xuân qua ?
Bùi Thương cụp mắt xuống, kìm nén dục vọng trong mắt, nhẹ giọng : "Vậy , em thật ý đó với ?"
Vẻ mặt thất vọng, nào còn dáng vẻ kiểm soát tất cả, dụ dỗ phạm tội nữa.
Hay lắm.
Bùi Thương cố ý tỏ vẻ yếu đuối như thế cũng chẳng thể chống đỡ nổi.
Tôi chỉ thể gào thét trong lòng: "Trời ơi ơi!"
Xin chú ý.
"Trời ơi ơi" ở đây là từ trợ ngữ khí.
Tôi đang cố gắng dùng để trấn áp cái lá gan háo sắc to bằng trời của .
Dù thì...
Bà khổ sở theo cha ruột của bao nhiêu lâu mới gặp một giàu yêu bà như sinh mạng.
Tôi thể làm chuyện sai trái với Bùi Thương, hủy hoại cuộc hôn nhân tươi của bà .
Hơn nữa, khó khăn lắm mới che giấu tình cảm của , giả vờ làm em gái lâu như , thể để nó đổ bể vì một tin nhắn lỡ tay gõ nhầm chữ .
Nghĩ đến đây, eo còn mềm nhũn nữa, chân cũng lực trở , đầu óc cũng tỉnh táo khỏi vẻ trai, "cộp" một tiếng phắt dậy, nghiêm chỉnh giơ tay làm thế cản mặt Bùi Thương, ngăn đến gần.
"Dừng ! Dù tại hôm nay thái độ của đổi một trăm tám mươi độ với em, nhưng chúng là em! Chúng thể như !"
Bùi Thương chằm chằm , nhẹ nhàng nắm lấy cổ tay , khẽ dùng sức, điều khiển lòng bàn tay nghiêng , áp mặt , ánh mắt cuồng dại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-ke-la-chong-toi/chuong-4.html.]
" làm trai em nữa!
"Anh đối với em là—"
Nói cũng lạ.
Rõ ràng thầm mến Bùi Thương lâu như , cũng tránh khỏi việc mơ màng giữa đêm khuya tưởng tượng một ngày sẽ đáp tình yêu của .
Thế nhưng giờ đây khi thứ thật sự sắp xảy , trong đầu chỉ còn hai chữ "trốn tránh".
Tôi mối quan hệ giữa và Bùi Thương đến bước đường thể cứu vãn, cũng làm cho gia đình hỗn loạn, chỉ thể nhanh chóng ngắt lời , nhẫn tâm : "Thật tin nhắn đó em gõ nhầm chữ."
Bùi Thương sững sờ, đôi mắt sáng lấp lánh, như một chú cún lớn đang mong chờ chủ nhân khen thưởng.
Cho đến khi thấy câu tiếp theo của .
"Em gửi nhầm ."
Bùi Thương cứng đờ.
Bàn tay đang nắm cổ tay vô thức nới lỏng.
Tôi nhân cơ hội rụt tay .
Lực lớn, nhưng kéo theo mà loạng choạng, môi tái nhợt.
Tôi vội vàng cầm lấy chiếc túi ghế sofa, nhanh chóng rời .
"Chuyện hôm nay là do em sai , xin kế đừng linh tinh.
"Em .
"Không thì ghen, bắt em dỗ dành."
6.
Tôi vốn tưởng đến nước , Bùi Thương sẽ bình tĩnh .
Ai ngờ ngày hôm , đang lơ là công việc với đồng nghiệp thì đột nhiên xuất hiện ở cửa, lạnh lùng liếc tất cả đàn ông trong văn phòng một lượt bỏ .
Chỉ để cả phòng những nhân viên cảm thấy khó hiểu.
Ngay đó, điện thoại của rung liên tục.
Tin nhắn của Bùi Thương cứ nhảy liên hồi.
[Người đàn ông ghen đó là trong văn phòng em ?
[Là cái tên quản lý hói đầu khéo léo đó, là gã đàn ông bụng to cạnh cửa sổ, là cái tên lùn hơn mười centimet?
[Thu Thu, công ty cấm yêu đương công sở đấy.
[Hay là, đó trong công ty?
[Là đám em bên cạnh ?
[Cậu chủ nhà họ Thẩm? Anh nhớ trong bữa tiệc hai năm em nhận rượu đưa.
[Thu Thu, ý châm ngòi , làm bạn thì , nhưng trong chuyện tình cảm thì lắm, nuôi mấy tiểu tình nhân bên ngoài đó.
[Chẳng lẽ là chủ nhà họ Phó? Gã đó càng ! Hắn hơn em những năm tuổi lận.
[Thu Thu, ý ly gián , nhưng đó đúng là trâu già gặm cỏ non , gặm cỏ .
[Cậu chủ nhà họ Cố em cũng đừng nghĩ đến, là một kẻ cuồng công việc lãng mạn, khi ăn cơm với chúng , thường xuyên điện thoại là bắt đầu bận rộn.
[Thu Thu, ý nguyền rủa em , nhưng em nghĩ xem, loại đàn ông chỉ công việc mà thể mang giá trị cảm xúc, yêu đương kết hôn với thì đau khổ lắm.
[Thu Thu…