Hắn , liên tục xin , liên tục cầu xin đừng chết.
Tôi với , chậm rãi lấy tờ giấy khám thai nhăn nhúm mà luôn mang theo bên .
Khẽ : "Tống Đà, cho xem , con của chúng ."
"Đáng tiếc quá, lẽ chúng , bao giờ gặp nó nữa ."
Đêm hôm đó, sảy thai mất m.á.u cấp.
Cộng thêm vết thương do s.ú.n.g bắn, suýt chút nữa chết.
Bác sĩ kéo trở về từ cõi chết, giường bệnh lâu, hoãn cả hôn lễ.
Nghe , kẻ b.ắ.n hôm đó, là đến tìm Đường Vi trả thù.
Tôi và Tống Đà sống ở biệt thự núi, xung quanh tường đều lưới điện, chỉ là hôm đó mưa to quá, mất điện, nên mới để cho nọ lẻn .
Đường Vi , là oan gia mà ba cô kết thù khi phá sản, liên quan gì đến cô .
mà, nọ đến thật đúng lúc.
lúc giống như, Đường Vi đưa tiền cho , để g.i.ế.c .
Đường Vi nắm tay , lóc thảm thiết xin : "Xin , Tiếu Tiếu, đều tại ."
"Nếu A Đà chỉ lo bảo vệ , quên mất cô, thì cô thương ."
Tống Đà cắt ngang lời cô , giọng khàn khàn: "Câm miệng, cút."
Đường Vi dậy, đầu , cắn môi ấm ức hỏi: "Anh đang đuổi em ? Tống Đà, em trầm cảm, quan tâm em nữa ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-duong-phia-ban-mai/chuong-9.html.]
Tống Đà lạnh lùng, xoay ngoài.
Hắn với Đường Vi: "Cô ngoài, chuyện ."
Đường Vi đầu đầy khiêu khích, : "Tiếu Tiếu, bệnh , A Đà nhất định nỡ để , cô đừng giận ."
"Ngày mai đến thăm cô."
Cô vội vàng theo Tống Đà, cố ý để thấy bọn họ chuyện.
Một lúc , bên ngoài đột nhiên vang lên một tiếng động lớn.
Tôi chậm rãi mở mắt, thấy Tống Đà đang bóp cổ Đường Vi, ấn cô lên tường.
Gân xanh cánh tay Tống Đà nổi lên, bao giờ thấy tức giận như .
Hắn nghiến răng, từng chữ từng chữ mắng Đường Vi: "Tên đó bằng cách nào, trong lòng cô rõ hơn ai hết."
"Đường Vi, nể tình cũ, giúp cô một tay, cô đừng đằng chân lân đằng đầu."
"Mẹ kiếp cô cho rõ đây, đời , đời , đời nữa, chỉ yêu một Hứa Tiếu Tiếu."
"Không cô c.h.ế.t ? Được, thành cho cô."
Đường Vi trợn to hai mắt, nước mắt rơi lã chã, sắc mặt đỏ bừng.
Cô dần dần mất sức lực, xung quanh liền lên tiếng khuyên Tống Đà: "Tống , đây là bệnh viện, để khác thấy ."
Tống Đà hít sâu một , nhẹ nhàng buông tay, Đường Vi như một đống bùn nhão, ngã khuỵu xuống đất.
Cô còn sức để chuyện nữa, chỉ nắm chặt ống quần Tống Đà, liên tục lắc đầu.