Ánh mắt Anna cay đắng và tuyệt vọng Tôn Trung Tắc.
“Anh nãy đang bảo vệ phụ nữ ? Bây giờ im lặng ?”
“Chiếc nhẫn tặng , đeo tay như một báu vật.”
“Nếu hôm nay đến trung tâm thương mại, chọn cho vài bộ quần áo phù hợp, sẽ bao giờ phát hiện làm cái chuyện kinh tởm lưng ?”
Mỗi lời Anna , cơ thể cô đều ngừng run rẩy.
Cô hiểu.
Tại thể bắt cá hai tay kinh tởm đến mức , một mặt hứa hẹn về tương lai với cô, mặt khác lén lút ân ái với một phụ nữ khác ở nơi cô thấy.
Bình thường cô tuy phóng khoáng trong chuyện tình cảm, nhưng ngay cả những mối quan hệ mập mờ cũng chỉ là một đối một.
"Bắt cá hai tay" là vấn đề về đạo đức, là vấn đề về nhân cách.
Tôn Trung Tắc cuối cùng cũng ngẩng đầu Anna một cái, nhưng chỉ ba từ:
“Anh xin .”
“Lời xin mà tác dụng thì cần gì đến cảnh sát? Tôi g.i.ế.c một câu xin , sống ? Có làm tan biến hết những tổn thương chịu đựng ngày hôm nay ?”
Anna cuối cùng cũng mất kiểm soát cảm xúc, cô giật phăng chiếc nhẫn tay, ném mạnh mặt Tôn Trung Tắc.
“Là lầm , yêu sai . Sao thể ngốc nghếch đến , bao nhiêu lừa dối, vẫn tin lời hứa của một đàn ông.”
Nguyễn Kiều lo lắng Anna, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô.
Trạng thái của Anna lúc chỉ là đau lòng, mà cả cô dường như sắp vỡ vụn.
“Tôi đưa cô rời khỏi đây.”
Nguyễn Kiều kéo tay Anna định rời .
Cô thể để Anna ở nơi đau buồn nữa.
Hầu hết đều một quan niệm sai lầm, cho rằng cảm giác đau lòng đến c.h.ế.t chỉ là một phép so sánh cường điệu, nhưng họ rằng thuật ngữ trường hợp thực tế trong lịch sử y học, và nhiều bằng chứng lâm sàng.
Mỗi đều một giới hạn chịu đựng tâm lý, và khi vượt qua giới hạn đó, cảm xúc sẽ sụp đổ.
Giống như tần đập của tim, khi gặp cú sốc lớn, tim sẽ thể trở tần đập ban đầu.
Đây mới là điều đáng sợ nhất.
Hơn nữa, căn bệnh hiện tại phương pháp điều trị hiệu quả nào, bệnh tim cần chữa bằng t.h.u.ố.c tim (ý tự chữa lành về mặt tinh thần).
Huống chi của Nguyễn Kiều cũng từng gặp tình huống tương tự.
Năm xưa cô chẳng phát điên vì chứng kiến cha cô ngoại tình, vượt quá giới hạn chịu đựng tâm lý ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-dien-dao-vi-co-le-tong-nguoc-khoc-ca-nha-nguyen-kieu-le-bac-than/chuong-641-phat-hien-truoc-hon-nhan-la-dieu-tot.html.]
Tôn Trung Tắc vẫn yên tại chỗ, chỉ lặng lẽ Anna.
“Anh xin .”
Anh mở lời một nữa.
Anh dường như biến thành một loại robot lập trình, chỉ thể lặp lặp ba từ " xin ".
Ánh mắt sắc bén của Nguyễn Kiều như d.a.o găm thẳng .
“Anh Anna là ‘đáng mặt đàn ông’, là ‘xin ’.”
“Không ai khi trao trái tim từ .”
“Anh hàng vạn câu xin tác dụng gì? Nếu ngay từ đầu nghĩ đến việc chọn Anna, thì nên ở bên cô , và càng nên hứa hẹn với cô .”
“Mặc dù đây là lầm về đạo đức của , nhưng Anna là bạn nhất của , chuyện sẽ dễ dàng bỏ qua.”
Điều mà Nguyễn Kiều lo sợ nhất, cuối cùng cũng xảy .
Cô kéo Anna, trở nên mê man, rời .
Anna bất kỳ biểu cảm nào khuôn mặt, dường như linh hồn rút khỏi thể xác, lòng như tro nguội chính là từ ngữ miêu tả cô lúc .
Nguyễn Kiều lo lắng Anna, ngừng lay cô.
“Anna, bây giờ cô khó chịu, đau khổ, thậm chí g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương, sẽ giúp cô làm những chuyện đó. xin cô, bây giờ cô chuyện với hoặc lên ? Cảm xúc dồn nén sẽ gây vấn đề đấy.”
Nước mắt tuy vô dụng, nhưng là cách nhất để con thể hiện cảm xúc và giải tỏa áp lực.
Từ khi rời khỏi trung tâm thương mại đến nay trôi qua một giờ.
Anna rơi một giọt nước mắt, cũng một lời nào, chỉ thẫn thờ ở đó, như thể kết nối với thế giới cắt đứt.
Nguyễn Kiều lo lắng :
“Anna, hãy nghĩ về những khó khăn và thất bại chúng trải qua, nghĩ về những nghi ngờ chịu đựng, nghĩ về những âm mưu và tổn thương suốt chặng đường .”
“Mỗi chuyện đó đều nguy hiểm hơn chuyện đàn ông đáng nguyền rủa ngoại tình.”
“Chúng cùng vượt qua bao nhiêu chuyện như , đều cố gắng chịu đựng, đừng để chuyện nhỏ nhặt đ.á.n.h bại.”
Ánh mắt Anna cuối cùng cũng tiêu cự, cô Nguyễn Kiều, đột nhiên hỏi:
“Kiều Kiều, là tồi tệ nhất thế giới ? Nếu , tại ông trời để chuyện nực và đầy kịch tính xảy với .”
Mọi chuyện đều quá trùng hợp.
Nếu hôm nay cô đến trung tâm thương mại, nếu cô mua quần áo cho , cô phát hiện chuyện , lẽ vẫn còn đang chìm đắm trong tưởng tượng về việc sẽ vui mừng khi nhận quà.
________________________________________