Lệ Bạc Thần bước chậm , từng bước tiến về phía .
“Tôi là giữ chữ tín nhất, hứa với điều gì nhất định sẽ làm . Chỉ cần bây giờ tha cho Nguyễn Kiều, sẽ lập tức cùng về Giang Thành soạn thảo văn bản, chỉ công ty ? Muốn tập đoàn Lục thị Đông Sơn tái khởi ? Những điều đều thể đồng ý với .”
“Anh coi là đứa trẻ lên ba ?”
Lục Ngự Thâm khẩy: “Là hai cùng liên thủ đẩy đến bước đường ngày hôm nay, hai trả giá cho điều đó. Bây giờ hãy gọi điện thoại cho đội ngũ luật sư của , bảo họ mang văn bản chuyển nhượng công ty đến đây.”
“Nếu , cứ chờ nhận xác Nguyễn Kiều .”
Nói đến đây.
Lục Ngự Thâm cố ý nới lỏng bàn tay đang bóp cổ Nguyễn Kiều, thậm chí còn lắc lư một chút, cả Nguyễn Kiều như một cánh diều treo cành cây, chao đảo, nguy cơ rơi xuống bất cứ lúc nào.
Nguyễn Kiều ánh mắt đau khổ Lệ Bạc Thần.
Từ góc độ của cô, chỉ thể thấy hình bóng đối phương mơ hồ.
Và trái tim Lệ Bạc Thần đập điên cuồng, cuối cùng mất vẻ điềm tĩnh thường ngày.
“Lục Ngự Thâm, hai chúng giao dịch công bằng, đôi bên cùng lợi, nhưng nếu dám làm tổn thương Nguyễn Kiều dù chỉ một chút, nhất định sẽ khiến nợ m.á.u trả bằng máu.”
Lệ Bạc Thần lấy điện thoại khỏi túi.
“Bây giờ sẽ gọi điện cho luật sư, bảo họ mang văn bản đến đây. Anh kéo Nguyễn Kiều về phía một chút, gió ở đây quá lớn, thể sẽ xảy tai nạn.”
Lục Ngự Thâm kiềm chế mà phá lên.
Máu mặt khô , kết hợp với nụ đắc ý và điên cuồng đó, cả trông vô cùng âm u đáng sợ, như một con quỷ bò từ địa ngục.
“Thật ngờ Lệ tổng si tình đến , cam lòng dùng công ty trong tay để đổi lấy mạng sống của Nguyễn Kiều.”
“Nếu chiêu tác dụng sớm hơn, dùng cách từ lâu , hà tất dây dưa đến tận hôm nay.”
Lệ Bạc Thần vẻ mặt nghiêm trọng Lục Ngự Thâm, mặt bấm điện thoại của luật sư.
“Tôi gửi cho một định vị, bây giờ hãy đến mang văn bản chuyển nhượng bộ cổ phần công ty cho Lục Ngự Thâm đến đây với tốc độ nhanh nhất.”
Lệ Bạc Thần trực tiếp bật loa ngoài, giọng của luật sư bên ngừng kinh ngạc, kêu lên đầy vẻ thể tin : “Lệ tổng?”
“Làm theo yêu cầu của , nhanh lên!”
Lệ Bạc Thần lệnh.
Sau khi cúp điện thoại, cầm điện thoại lắc lư mặt Lục Ngự Thâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-dien-dao-vi-co-le-tong-nguoc-khoc-ca-nha-nguyen-kieu-le-bac-than/chuong-436-doi-mang.html.]
“Điều hứa với , làm , luật sư sắp đến ngay đây. Anh kéo Nguyễn Kiều !”
Ý thức Nguyễn Kiều mơ mơ màng màng.
Cơ thể cô giữ trạng thái ba phút.
Vết thương lưng cùng với cảm giác ngạt thở do bóp cổ liên tục, khiến cô gần như thể phân biệt tình hình mắt, nhưng cô vẫn rõ lời đáp chút do dự đồng ý giao dịch của Lệ Bạc Thần.
Trong lòng cô chấn động tột độ, Lệ Bạc Thần sẵn lòng vì cô mà làm đến mức .
Lục Ngự Thâm cuối cùng cũng thỏa mãn.
“Chuyện vốn dĩ cách giải quyết hơn, là hai ép đến bước đường ngày hôm nay.”
“Tùy thế nào, hôm nay nhất định sẽ chuyển nhượng cho , nhưng kéo Nguyễn Kiều lên !”
Đây là thứ ba Lệ Bạc Thần đưa yêu cầu .
Từ góc độ của thể rõ tình hình cụ thể, chỉ cảm thấy đang Lục Ngự Thâm nắm trong tay lúc như một con búp bê vô hồn.
Anh thậm chí thấy bất kỳ sự giãy giụa nào của Nguyễn Kiều, vết thương của cô rốt cuộc nghiêm trọng đến mức nào?
Gió biển ngày càng lớn, vách đá, bất cứ lúc nào cũng nguy cơ rơi xuống.
Lục Ngự Thâm nghiến răng kéo Nguyễn Kiều về phía một chút, cuối cùng cũng để Nguyễn Kiều ngửa bờ biển.
cũng chỉ là từ trạng thái lơ lửng chuyển sang sát mép, chỉ cần Lục Ngự Thâm dùng sức đẩy một cái, Nguyễn Kiều vẫn sẽ rơi xuống.
Anh vẻ mặt đau khổ và tái nhợt của Nguyễn Kiều từ cao, xác định Nguyễn Kiều còn chút sức phản kháng nào nữa, lúc mới từ từ buông tay.
“Lệ tổng, đột nhiên chút hối hận về giao dịch , một công ty thì gì thú vị, chi bằng chúng chơi một ván tàn nhẫn hơn, một mạng đổi một mạng?”
“Chỉ cần bây giờ nhảy xuống từ đây, sẽ tha cho Nguyễn Kiều, thế nào?”
Trong mắt Lệ Bạc Thần bùng lên sát khí lạnh lẽo.
“Làm thương nhân giữ lời hứa!”
“ bây giờ con bài mặc cả trong tay , đàm phán thế nào thì đàm phán, trừ khi Nguyễn Kiều tiếp tục sống?”
“Vừa trao công ty thì chút do dự, bây giờ liên quan đến mạng sống của thì bắt đầu chần chừ, xem tình yêu của dành cho Nguyễn Kiều cũng chẳng cả?”
Lục Ngự Thâm đôi chân lành lặn của Lệ Bạc Thần.
“Hoặc, dùng những tảng đá ở đây đập nát chân của !”
________________________________________