Chương 5: Bắt đầu một buổi sáng chung đôi
Sáng sớm Sài Gòn đầy nắng,  khí trong căn hộ nhỏ của Bảo Vy như ấm lên hẳn vì sự xuất hiện của Nam. Anh  tự nhiên đến mức… giống như họ thực sự là một cặp đôi  sống cùng  lâu .
Vy  trong bếp, tay lóng ngóng với chiếc tạp dề nhỏ xinh, định chuẩn  bữa sáng.   mới cầm đến con d.a.o gọt vỏ táo, Nam  nhẹ nhàng từ phía  ôm lấy cô, bàn tay lớn của  chụp lên tay cô, khẽ lướt  da khiến Vy run rẩy.
“Hôm nay… để .” Giọng  trầm ấm,  thở  phả bên tai khiến tai cô nóng bừng.
Vy cố gắng giữ vẻ bình tĩnh nhưng mặt đỏ ửng. Cô  đầu  định  thì Nam  nhanh hơn, cúi sát xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên khóe môi cô, ngọt ngào nhưng đầy chiếm hữu.
“Anh quen … hồi … sáng nào  cũng gọt táo cho em.” Nam thì thầm, đôi mắt đen sâu thẳm đầy ấm áp  cô chăm chú.
Vy nuốt nước bọt, trái tim loạn nhịp. Một  đàn ông   trai,  dịu dàng  nấu ăn giỏi… mà còn  những lời ngọt ngào thế … thử hỏi ai  rung động cơ chứ?
Anh nhẹ nhàng điều khiển tay cô, hướng dẫn từng động tác gọt vỏ thật khéo léo. Ánh nắng chiếu qua ô cửa sổ hắt lên gương mặt , hàng mi dài đổ bóng, sống mũi cao và đôi môi mím nhẹ tập trung… một hình ảnh quá đỗi cuốn hút khiến tim Vy nhói lên.
“Em thật sự…  hiểu nổi… tại     rõ em như …” Vy khẽ , cố tránh ánh mắt  nhưng  thành.
Nam  khẽ, tay  vẫn nắm tay cô, cử chỉ  dịu dàng   mật:
“Bởi vì…   yêu em một đời … Vy .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-chong-den-tu-tuong-lai/chuong-5-bat-dau-mot-buoi-sang-chung-doi.html.]
Câu  đơn giản   khiến lòng cô chao đảo, mặt đỏ bừng. Cô cảm giác bản  đang dần sa  một mối tình kỳ lạ mà   đường thoát.
Bữa sáng giản dị nhưng vô cùng ấm cúng: một đĩa táo  gọt khéo léo, vài lát bánh mì nướng và ly cà phê sữa đá ngọt  đủ.  điều đặc biệt nhất chính là cảm giác…  Nam bên cạnh.
Sau bữa ăn, Nam  buông tha cho cô, bế bổng cô lên  đặt cô xuống sofa. Ánh mắt  trở nên u tối, bàn tay trượt nhẹ  má cô, khẽ vuốt ve bờ môi mềm  thì thầm:
“Vy…  nhớ em… ngay cả khi đang ôm em đây…”
Trái tim Vy như tan chảy  . Đôi môi Nam  phủ xuống môi cô,    còn dịu dàng nữa — nó mang theo sự cuồng nhiệt, chiếm hữu và khát khao.
Bàn tay  lướt dọc từ lưng cô xuống eo,  siết chặt. Cơ thể Vy mềm nhũn trong vòng tay ,  thở gấp gáp, đôi má đỏ bừng.
“Em…  thể… tiếp tục thế … với một  lạ…” – Vy lắp bắp nhưng bản   chẳng  chút sức lực nào để ngăn cản .
Nam khẽ thì thầm bên tai cô,  thở ấm nóng phả  làn da nhạy cảm khiến cô rùng :
“Anh là chồng em… cho dù hiện tại em  nhớ … nhưng  vẫn là chồng em.”
Nụ hôn của  chạm xuống cổ cô, trượt dần xuống bờ vai trần. Bàn tay  luồn qua lớp áo ngủ mỏng manh, dịu dàng nhưng đầy khiêu khích khiến cơ thể Vy run rẩy từng cơn.
Vy khẽ nhắm mắt , trái tim  thể từ chối… cô    sa  vòng tay của  đàn ông đến từ tương lai .