Tịch Tông Duật , sắc mặt trầm xuống:
"Tại cho cùng em?"
"Không vì cả," trả lời qua loa, "Em về."
Im lặng một lúc.
Anh :
"Vậy ngày mai em về nhà họ Tịch ăn cơm với ."
Tôi vẫn xua tay:
"Thôi , ngày Tết, đừng để Lão phu nhân giận dỗi mà ăn Tết mất vui."
Tịch Tông Duật mặt :
"Vậy thì cũng về, ở nhà xem Gala Tết với em."
"......"
Tôi thở dài:
"Anh về nhà cũng thể xem Gala Tết mà, thì chiếu .
"Anh nửa năm về đúng ? Lão phu nhân chắc chắn nhớ c.h.ế.t , về chứ."
"Vậy em cùng ."
"......"
Được , vòng về chỗ cũ.
Tôi thẳng dậy, khoanh chân, vô cùng khó hiểu:
"Tại cứ nhất quyết em về cùng ? Anh nghĩ xem lúc đầu cưới em là vì cái gì? Là để chọc tức họ đúng ? ngày Tết cứ xả một chút , qua Tết chọc tiếp, nhân tiện..."
Sắc mặt Tịch Tông Duật càng lúc càng khó coi:
"Nhân tiện gì?"
Tôi mím môi, mỉm :
"Nhân tiện thăm dò thái độ của họ. Anh cứ , 'Tôi định ly hôn với Tần Song Hảo', họ thể sẽ lộ vẻ vui mừng, đó nhân cơ hội nhắc đến Mạnh Tâm Du, xem phản ứng của họ thế nào, cứ từ từ tiến hành thôi."
Nghe xong, Tịch Tông Duật .
kỹ , chắc là đang tức.
"Tần Song Hảo."
"Sao ạ?"
"Em nghĩ trong lòng vẫn luôn nhớ nhung Mạnh Tâm Du?"
"Chứ còn gì nữa? Mối tình đầu mà. Video cầu hôn em cũng thấy , làm lắm."
Tịch Tông Duật cau chặt mày, chằm chằm vài giây mở lời:
"Cái đó chẳng là gì cả, thể cho em thứ hơn."
"......"
Tôi cũng :
"Tịch Tông Duật, thứ nhất, em cảm kích lòng của , cảm ơn.”
"Thứ hai, mức độ suy nghĩ trong cuộc đối thoại hiện tại của chúng khớp .”
"Vì , tắm ngủ thôi ."
Tắm xong .
Tôi lén lút phòng khách.
Thấy Tịch Tông Duật vẫn nguyên chỗ cũ.
Mày cau chặt, vẻ mặt nghiêm trọng, như thể ăn tươi nuốt sống cái TV.
Trông bộ dạng , chắc chắn là hết giận.
Thế là ôm gối về phòng ngủ như cũ.
Trong chăn cái lò sưởi lớn, chút quen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/anh-ay-noi-moi-tinh/chuong-10.html.]
Đếm hết mấy ngọn núi mấy đàn cừu mới bắt đầu buồn ngủ.
Mơ mơ màng màng, cảm thấy lạnh lọt chăn.
Vừa định rụt trong thêm một chút, ấm từ bốn phía bao bọc lấy.
Cái lò sưởi lớn quen thuộc.
Tôi lười biếng trở , vùi mặt n.g.ự.c , mơ màng :
"Đừng giận nữa mà."
Mơ hồ thấy một tiếng thở dài, cánh tay đặt eo siết chặt hơn.
Giọng trầm thấp vang vọng và mơ hồ:
"Anh còn thích Mạnh Tâm Du từ lâu ."
Tôi kéo dài giọng "À" một tiếng.
Rất lâu , thấy :
"Tần Song Hảo, thích em."
Lần lên tiếng.
Anh đột nhiên trở dậy, lấy một chiếc nhẫn kim cương mười carat, gấp gáp :
"Anh thực sự thích em, em tin ?"
Tôi vẫn gì.
Anh , hốc mắt dần ướt át.
"Em cần chứng minh thế nào? Móc tim cho em xem ?"
Tôi nhịn cau mày.
Tịch Tông Duật thảm một tiếng.
Giây tiếp theo, lấy một con d.a.o găm.
"Anh làm gì đấy?"
Khoảnh khắc đưa tay định giật lấy, đột ngột đ.â.m con d.a.o găm tim .
Vừa , xoay chuôi dao, m.á.u tươi trào từ khóe môi.
Sắc mặt Tịch Tông Duật trắng bệch như tờ giấy, mạnh mẽ rút d.a.o .
Một lỗ thủng lớn xuất hiện tim, m.á.u tươi ngừng tuôn .
"Đến giờ, em tin ?"
Tôi sợ đến mức đơ .
Tay chân tê dại, thở nổi, miệng mở mà phát bất kỳ âm thanh nào.
Tịch Tông Duật nhắm mắt , đổ thẳng về phía .
Khoảnh khắc đỡ lấy cơ thể , một cơn đau buốt cực lớn ập đến trái tim .
Cả run lên, mạnh mẽ mở choàng mắt!
Trước mắt là một màn đêm đen kịt, vẫn đang cuộn trong vòng tay Tịch Tông Duật.
Tôi vội vàng đưa tay sờ lên tim .
Không cảm giác ẩm ướt nhớp nháp, nhịp đập định và mạnh mẽ.
Là mơ.
Hóa chỉ là mơ.
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
Trái tim vẫn cảm thấy nhói đau.
Khẽ động đậy cánh tay, cánh tay đang đặt eo cũng chuyển động theo.
Bàn tay ấm áp phủ lưng , vô thức vỗ nhẹ.
Tôi động đậy nữa, chằm chằm khuôn mặt đang ngủ say của Tịch Tông Duật.
Nhìn đến khi mắt mỏi nhừ, mới từ từ nhắm .
Tại mơ thấy giấc mơ như ?