Tôi vệ sĩ của Phó Cảnh Xuyên đưa đến phòng bệnh của .
như dòng bình luận : [Nam chính tỉnh dậy, trong lòng vẫn luôn nghĩ về phụ nữ cứu trong con hẻm, kịp rõ dung mạo đối phương xem đó là bạch nguyệt quang của , đồng thời hạ quyết tâm báo đáp.]
Vì , ngay khi bước phòng bệnh, Phó Cảnh Xuyên chút kích động bật dậy, đôi mắt chăm chú .
“Là em cứu ?”
Tôi gật đầu, Phó Cảnh Xuyên mặt. Thái tử gia giới Kinh thành trong lời đồn , dung mạo khỏi , vóc dáng cũng là hạng nhất, ngay cả giọng cũng chút khiến xao xuyến.
Hèn chi nữ phụ độc ác gặp nam chính đánh mất trái tim ngay lập tức mà hạ quyết tâm bất chấp thủ đoạn để đối phương.
cũng may, xem qua tình tiết trong bình luận cho nên dù đầu gặp mặt kinh diễm đến , cũng đến mức nhất kiến chung tình.
"Là em… em cứu trong con hẻm."
Sợ tin, đặc biệt địa điểm.
Trong mơ màng, Phó Cảnh Xuyên từng thoáng thấy dung mạo của ân nhân cứu mạng, cộng thêm lời kể của vệ sĩ bên cạnh và băng gạc quấn ở mắt cá chân cùng túi thuốc cầm tay.
Tất cả những điều đều đang cho rằng hề tìm nhầm ân nhân cứu mạng.
Vì Phó Cảnh Xuyên mở lời: "Chào em, là Phó Cảnh Xuyên, cảm ơn em cứu trong con hẻm. Anh là kẻ vong ân phụ nghĩa, đương nhiên sẽ báo đáp em."
Báo đáp ư?
Tôi nhịn hỏi thêm một câu: "Bất kể em gì, đều sẽ cho em ?"
Anh gật đầu, giọng điệu nghiêm túc: "Phải, bất kể em gì, đều cho."
Tôi thêm gì nữa.
Mà dường như sợ làm sợ, đổi sang một chủ đề khác: "À đúng , em vẫn cho em tên gì."
Về điều , từ từ ngẩng đầu , với : "Em họ Tô, tên là Tô Nam Chi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/ai-se-lam-nu-chinh-day/chuong-3.html.]
Phó Cảnh Xuyên biểu cảm gì mặt, chỉ cong môi khẽ, một câu: "Họ thật ."
Một lúc , thêm: "Tên cũng nữa."
Tôi nhân tiện cúi đầu mỉm e thẹn, Phó Cảnh Xuyên tiếp tục hỏi về tình hình gia đình .
"Bố qua đời, đứa em gái duy nhất với em, trong nhà còn ai nữa."
Tỏ đáng thương mới thương xót.
Vì , khởi đầu của truy thê hỏa táng tràng là lấy cảnh nhà tan cửa nát làm điểm bắt đầu.
Chỉ như , mới thể thể hiện sự thần thông quảng đại của nam chính.
Nghe câu trả lời của , ánh mắt Phó Cảnh Xuyên tối sầm trong chốc lát, đó là sự thương xót trong dự liệu của .
Anh khẽ cau mày, như đang suy nghĩ.
Mãi lâu mới do dự mở lời: "Nếu em đồng ý, hai căn biệt thự ở phía đông thành phố, cũng chẳng đáng là bao. Anh sẽ sang tên một căn cho em, coi như báo đáp ân cứu mạng của em, em chuyển đến đó ở, chúng cũng thể nương tựa lẫn , em thấy thế nào?"
Biệt thự ở phía đông thành phố, cũng từng bố nhắc đến.
Căn rẻ nhất cũng vài trăm triệu. Còn , với vai trò nữ phụ độc ác, lòng tham là điều hiển nhiên.
"Nếu thì đa tạ ."
Lưỡng lự là điều hề tồn tại.
Phó Cảnh Xuyên nhanh nhẹn, ngay tối hôm đó sang tên biệt thự cho .
Không chỉ , còn tự bỏ tiền túi, thuê mấy dì giúp việc đến chăm sóc : "Nam Chi, em là con gái mà ai chăm sóc, yên tâm. Mấy dì là để chăm sóc sinh hoạt hằng ngày của em, nếu hài lòng thì em thể với bất cứ lúc nào, đừng khách sáo với nhé."
Vừa Phó Cảnh Xuyên vẫy tay hiệu cho dì giúp việc sắp xếp phòng đồ cho : "Anh em bận tâm đến những vật ngoài nhưng là con gái thì chắc chắn vẫn thích ăn diện xinh . Anh cũng em thích kiểu quần áo và túi xách nào nên cho mua đủ các phong cách, còn cả những món trang sức , cũng hiểu rõ lắm, cứ để dì giúp việc sắp xếp hết cho em, đến lúc đó em đeo gì thì đeo, nếu cái gì thích thì thể cho , sẽ lập tức cho mang tới."