Ngu Ninh  sang bên bàn lấy những công cụ chuyên dùng để xử lý những vết chữ  tường: "Theo  thấy, nguyên nhân chính là   của đứa bé đó  thiếu thốn tiền bạc,   cần  làm, nên  quá nhiều thời gian rảnh rỗi để suy nghĩ vẩn vơ, dẫn đến những bi kịch và sai lầm. Theo , đứa bé đó mới là  vô tội nhất."
Từ  đến nay, Tần Yến  từng  qua cách  . Lời   nhiều nhất là đừng trách cứ  .
Kể từ lúc   đón về nhà họ Tần,   trong gia đình đều đối xử   với , thậm chí còn  vẻ cẩn thận lấy lòng, luôn  là tại bọn họ   dạy dỗ   ,   chỉ quá ngây thơ và yếu đuối thôi.
Tần Yến  thể nào chịu đựng  cảm giác đó. Trong ánh mắt của  nhà luôn để lộ sự tội nghiệp cho , nỗi nhớ thương  .
Họ để cho  ở trong căn phòng vốn là của  ,  thứ trưng bày đều giữ nguyên như  khi   rời khỏi nhà. Ông ngoại và bà ngoại  giữ gìn nó   chỉnh,  đầu giường còn  hình của  .
Dù cho là ông ngoại, bà ngoại  là  đều dồn hết tình cảm vốn dành cho   lên  , nhưng   một ai bận tâm hỏi xem đó   là thứ  thật sự   . Cho nên  khi   thu nhập,  trực tiếp dọn  khỏi nhà. Khi thu nhập còn thấp,  gửi về nhà một ít. Về , khi  tiền hơn,  cũng gửi về nhiều hơn. Anh   nợ  ,  càng  ... ăn nhờ ở đậu. Khi đó,  chỉ  về nhà  những ngày tết.
Lúc bắt đầu còn   chỉ trích  vô ơn bạc nghĩa. Thậm chí là khi gọi  về,   chỉ trích rằng dù cho mang họ Tần nhưng trong cốt cách vẫn giống hệt  cha vô nhân tính của ,  vẫn giữ im lặng   lời nào.
Cũng kể từ  đó, Tần Yến  về nhà để ăn tết thêm  nào nữa, thậm chí cả những cuộc điện thoại từ nhà,  cũng   .
Suốt mấy năm qua, nhà họ Tần và Tần Yến luôn giữ quan hệ xa cách, chỉ  Tần Dật và Tần Yến là khá gần gũi.
Ngu Ninh  hề   về quá khứ của Tần Yến, thậm chí còn  hiểu rõ mối quan hệ giữa  và gia đình Tần gia: "Con cái   quyền lựa chọn cha , đó là điều bất công nhất. Hơn nữa... đứa bé  là  duy nhất    trong  những   sai trái của nó. Ba của đứa bé là đồ cặn bã,  của đứa bé... Tuy  rằng   khuất là lớn nhất, bà   lừa tình  đáng thương, nhưng bà   xứng đáng làm con gái trong nhà, cũng chẳng xứng làm ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-thanh-nu-phu-my-nhan-gioi-giai-tri/chuong-499.html.]
Dù Ngu Ninh  đó là  của Tần Yến, và giọng điệu của Tần Yến  hề  chút oán trách nào với  , cô vẫn  nể nang gì.
Ngu Ninh   liệu  khi   những lời , Tần Yến  giận cô mà từ nay về   liên lạc nữa , nhưng cô  thể thuận theo lời Tần Yến mà chối bỏ trách nhiệm cho  . Bà   lừa là thật, nhưng đó là lựa chọn của riêng bà . Bà   thể hận  đàn ông đó, thậm chí là trả thù ông , nhưng bà    tư cách  Tần Yến  . Trong  bộ vụ việc , Tần Yến mới là  vô tội nhất.
Tần Yến  sang Ngu Ninh.
Ngu Ninh khẳng định chắc nịch: "Trong  bộ vụ việc , ngoài đứa bé   những dòng chữ ,  ai là vô tội cả. Ngay cả  ba,   và những  bề  của đứa bé!"
Tần Yến   Ngu Ninh nữa. Anh  những dòng chữ  tường, giọng điệu  nhẹ, như đang trả lời Ngu Ninh và cũng như đang tự  với chính : "Thật  ?"
Ngu Ninh đáp  chút do dự: " thế."
Tần Yến im lặng một lúc lâu mới hỏi: "Vậy cô cảm thấy đứa bé đó  nên oán hận ? Nếu như   đứa bé đó thì   sẽ  hơn ?"
Ngu Ninh hỏi ngược : "Tại    oán hận? Dựa  cái gì mà  thể oán hận? Là đứa bé đó  lóc van xin để  sinh  ? Nào, chúng  dọn dẹp sạch bức tường   ."
Ngu Ninh  xong thì đặt con d.a.o nhỏ  tay Tần Yến, giục giã: "Anh ở trong phòng của  lâu quá ,  sợ chị Vương sẽ nghĩ lung tung   mách với chị Amy mất."
Tần Yến  định xin  thì Ngu Ninh  lên tiếng.
"Lỡ như chị Amy cho rằng   ý đồ  với tác giả mà chị  yêu thích thì chắc  c.h.ế.t chắc." Ngu Ninh  chủ động giúp đỡ. Những vết chữ là do chính tay Tần Yến  lên, chắc hẳn   tự  xử lý, như một lời tạm biệt với những chuyện  vui  qua: "Tôi sợ chị Amy lắm. Chắc chắn chị  sẽ chất thêm việc lên đầu ,  đó  lải nhải  ngừng, bắt   chống nắng đủ kiểu."