[Xuyên sách] Sau khi thánh tăng trúng cổ - Chương 20.1

Cập nhật lúc: 2025-12-05 11:56:33
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

Ổ Truyện và đội ngũ Tác giả/Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ở Tu Chân Giới, nếu hỏi là làm thế nào để trở nên mạnh mẽ hơn thì mỗi thể sẽ những câu trả lời khác .

nếu hỏi Ôn Hiệp, mười hỏi thì đến chín nhận những đáp án đều dở dở , còn một thì cũng vô cùng dở dở .

Nghe sư phụ dẫn môn đều là dựa tự tu hành. Đa các sư phụ ở Tu Chân Giới khi thu nhận t.ử thì ít nhiều cũng sẽ truyền dạy một công pháp, cho ăn một chút đan dược, và cũng chỉ điểm một mẹo vặt. Mà Ôn Hiệp là một trong những kì ba, là một đại kì ba trong những kì ba , giờ nàng chỉ dạy cách làm thế nào để dẫn khí cơ thể. Còn ...thì tùy thuộc việc ngươi thể chạy nhanh như thế nào.

Dựa theo tiêu chuẩn của Ôn Hiệp thì Ôn Ninh nhất định là đồ lười biếng nhất mà nàng từng dạy dỗ.

“Sao chạy tới tìm ?” Ôn Hiệp đặt cuộn thẻ tre ở tay xuống, ném một viên đậu phộng miệng. Tuy là hóa thần kỳ thể tích cốc, nhưng mỗi lúc Ôn Hiệp việc gì làm liền thích uống một chút rượu tự ủ lâu năm, ăn kèm với món đậu phộng chiên. Sở thích nhiều năm đổi, từ khi nàng còn là tiểu tân manh Trúc Cơ kỳ đến đại lão Hóa Thần kỳ vẫn luôn như .

“Sư phụ, công pháp nào thể khiến trở nên mạnh mẽ hơn ạ?” Ôn Ninh cũng hề kiêng kị, thiết thiết ghé sát Ôn Hiệp, “Con trở nên mạnh mẽ hơn.”

Ôn Hiệp đang cầm tay một viên đậu phộng, một lúc lâu mới nhét viên đậu phộng trong miệng của Ôn Ninh. Có thể tay nghề của Ôn Ninh hơn phân nửa đều là do Ôn Hiệp chỉ dạy mà thành, cũng tay nghề nấu nướng của Ôn Hiệp , chủ yếu là bởi vì vị lão tổ Hóa Thần kỳ mà nấu cơm thì thể ăn , cũng chỉ món đậu phộng chiên là thể miễn cưỡng thông qua.

Hơn nữa, đậu phộng trộn với linh rêu xào ở Đông Hải ăn ngon, nếu nhai đậu phộng khô thôi thì vẫn luôn cảm thấy thiếu một thứ gì đó.

Ôn Ninh ngậm đậu phộng trong miệng, ngơ ngác sư phụ nhà , “Sư phụ?”

“Ôi chao,” Ôn Hiệp thở dài, “Ăn .” Nàng giơ tay gõ nhẹ môi của Ôn Ninh, “Đứa nhỏ , chỉ cần ăn đậu phộng thì sẽ say thành như nữa.”

“.....” Khuôn mặt của Ôn Ninh đều nhăn cả , “Sư phụ! Con thật đó! Con uống rượu mà!”

“Không uống rượu ?” Ôn Hiệp ném một viên đậu phộng trong miệng, đó quan sát từ xuống tiểu đồ đột nhiên chút tiến bộ của , cuối cùng lắc đầu , “Y tu thăng cấp chậm, cách khác là con còn làm việc một cách khiêm tốn trong một thời gian dài nữa, càng khiêm tốn, tiên kẹp chặt cái đuôi của mới .” Sau đó nàng liếc Ôn Ninh một cái, “Con là trúc cơ kỳ, trúc cơ kỳ cũng là một cơ hội khác để chuyên tu luyện công pháp, con thể lựa chọn tiếp tục làm y tu nữa...”

A, cái tương đương với việc chơi một trò chơi đến một cấp bậc nào đó là thể chuyển sang chức phận khác ! Ôn Ninh nhanh dùng phương thức mà thể hiểu để giải thích ý tứ trong lời của Ôn Hiệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại otruyen.vn - https://otruyen.vn/xuyen-sach-sau-khi-thanh-tang-trung-co/chuong-20-1.html.]

nếu là âm tu thì ngũ âm của con đầy đủ....”

Thật đau lòng.

“Vậy kiếm tu , nhưng con quá nhiều tạp niệm....”

Đau lòng x2

“Phật tu... thôi quên , đầu trọc thể đội hoa .”

Đau lòng x3

“Linh tu , nhưng khi thăng cấp còn bằng y tu nữa.”

Đau lòng x4

“Đan tu thì dùng nhiều tiền, mị tu thì sợ con kịp thu phục khác thì khác ăn sạch , phù tu thì chữ của con chút ....” Ôn Hiệp búng ngón tay.

Đau lòng x5x6x7.

Ôn Ninh mang theo một sư phụ đ.â.m d.a.o xổm xuống bên cạnh sạp quý phi của Ôn Hiệp, bi t.h.ả.m như một củ khoai tây. Ôn Hiệp đưa tay xoa đầu của Ôn Ninh, “Nha đầu.”

“Dạ?” Tiểu cô nương khịt mũi.

“Tu tiên là đại đạo, là một con đường bằng phẳng, con đường rộng, dài, mà cảnh vật cũng ... nhưng một con đường tắt nào cả. Chúng là y tu tu tâm là chính, tuy vẻ như là đang chậm một chút, nhưng nếu cứ tiếp tục thì ắt sẽ tới đích.” Nàng tựa hồ nghĩ tới cái gì đó, “À, nếu con chanh chóng trở nên mạnh mẽ, mà khiến tu vi cao hơn thì con thể tu luyện độc dược.”

“Đa tạ sư phụ chỉ điểm!” Ôn Ninh chợt thông suốt, xoay chạy ngoài.

 

Loading...